Hàn Nam Sơn ở lại không lâu liền phải quay về xử lý công việc ở công ty. Trước khi đi còn không quên cho Lục Bách Phàm một cái danh phận.
Mà để đổi được cái danh phận này, hiển nhiên không phải chỉ một cái Lục thị là đủ. Nói đúng hơn, không phải chỉ dùng tiền là có thể đổi được.
Tử Hi không biết Lục Bách Phàm đã dùng cách gì để thuyết phục ba cô nhưng cho dù là gì chắc chắn cái giá phải trả là rất đắt.
Một chuyện ngoài ý muốn nữa là, Louis không biết vì lí do gì lại theo Hàn Nam Sơn ra nước ngoài. Hai người như bạn thân lâu ngày không gặp, muốn tách cũng không thể tách ra được.
Còn về Hạ Du, cho dù là trước đây hay hiện tại Tử Hi vẫn chỉ xem người này như đàn anh mà đối đãi, tuyệt nhiên không có bất cứ tình cảm vượt khuôn phép nào. Cô cũng đã một lời nói rõ với anh ta, cả hai người bọn họ vẫn như lúc ban đầu, giữ lại mối quan hệ bạn bè tốt đẹp.
Thế nhưng, đây không phải chuyện đau đầu nhất.
Thứ khiến Tử Hi có lòng mà không thể làm gì là chuyện liên quan đến anh trai cô - Hàn Tử Lam. Tranh sủng thất bại trước Hàn Nam Sơn, bạn thân nối khố lại trở thành em rể danh chính ngôn thuận, điều này làm anh trai cô khó mà chấp nhận nổi, một thời gian dài vẫn luôn từ chối không nhìn mặt bọn họ.
Tử Hi ngồi ở phòng thiết kế bận rộn tô tô vẽ vẽ, dù khoảng thời gian trước xảy ra rất nhiều chuyện nhưng cô vẫn luôn hoàn thành công việc thiết kế một cách hoàn chỉnh nhất.
Hàng tháng, Thám Hoa vẫn đúng dịp cho ra một bộ sưu tập mới. Chỉ vừa mở bán, hầu hết các trang phục đều sẽ được các quý bà, tiểu thư tranh nhau mua ngay lập tức.
Về phía công ty địa ốc, chỉ vỏn vẹn gần một năm đặt chân vào thương trường, Tử Hi cuối cùng cũng hiểu ra, muốn đứng vững ở nơi này không chỉ cần có đầu óc nhạy bén mà càng phải có bản lĩnh vững vàng.
Thương trường là nơi giết người không thấy máu, càng không thể dùng lý lẽ để nói chuyện. Vì thế, mỗi một bước đi Tử Hi đều phải tính trước hậu quả xấu nhất có thể xảy ra.
Cô mỗi ngày đều phải thức thâu đêm để làm việc, đến cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có. Kể cả Tạ Mạnh cũng không còn thời gian yêu đương, cả ngày theo Tử Hi lăn lộn ở công ty.
Thời gian cứ trôi qua từng ngày, Tử Hi dùng bản lĩnh của chính mình sấm rền gió cuốn càng quét giới tài chính, đưa công ty trên bờ vực phá sản trở nên hưng thịnh chưa từng có.
Một người phụ nữ chưa đến ba mươi tuổi chỉ mất gần một năm đạt được những thành tựu trước nay chưa từng có trong giới tài chính, chân chính ghi danh vào tên tuổi những nữ doanh nhân có thu nhập cao nhất trong nước theo các tạp chí lớn bình chọn.
Dù không muốn nhưng Tử Hi buộc phải thừa nhận, năng lực nắm bắt chính xác thời điểm và cơ hội kinh doanh của cô là được thừa hưởng từ Tử Bạch Hoành.
Chỉ khác một điều, năm đó Tử Bạch Hoành mất ba năm để đưa Tử thị trở nên hùng mạnh còn cô chỉ dùng một năm đã có thể làm được điều tương tự, thậm chí còn có phần lấn át ông ta năm đó.
Lần gần đây nhất, Tử Hi đã mạnh tay mua lại 5% cổ phần của Hi Thần, chính thức trở thành một trong những cổ đông của Lục thị.
Thế nhưng, cũng bởi vì chuyện này mà cô biết được, Lục thị trên cơ bản đã đổi chủ!
Mà người chủ đó không ai khác chính là cô!
Ban đầu, Lục Bách Phàm muốn dùng Lục thị cầu hôn cô, nhưng cái gì cũng chưa kịp làm thì cô đã ra tay trước. Dẫu vậy, hiện tại Lục Bách Phàm vẫn nguyện ý giúp cô tiếp quản Lục thị.
Nhớ đến chuyện này, đôi mắt xinh đẹp của Tử Hi ánh lên ánh sáng rực rỡ. Mấy hôm nữa cô sẽ cùng Lục Bách Phàm đến cục dân chính đăng kí kết hôn, đây là chuyện mà mỗi giờ mỗi phút mỗi giây cô đều nghĩ đến, bây giờ…đã có thể hoàn thành.