Sau khi đám người phân tán đi, Trọng Lâm đã không còn nhìn thấy được
bóng dáng Ý Hàm. Nhưng anh vẫn đứng yên tại chỗ, nhìn chăm chăm hướng
Thu Ý Hàm đã biến mất. Rất lâu anh mới nhớ ra là phải đi mua nước cho
Tâm nhi, anh đã không kịp nhặt mấy ly nước vốn bị rớt trên mặt đất. Hơn
nữa, đã không còn nhìn thấy dấu vết của nước sau khi đoàn người đi qua,
bây giờ anh đành phải đi mua thêm một lần nữa.
“Cậu, sao cậu chậm như vậy ạ?” Tiểu Nhụy bị khát từ lâu, không nhịn
được oán trách khi nhìn thấy Trọng Lâm. Tuy rằng Dịch Thuỷ Tâm và Trình
Dịch Phong không nói gì thêm, nhưng trong lòng cảm thấy nghi ngờ khi
Trọng Lâm đi thời gian lâu như vậy. Trọng Lâm không có trả lời, chỉ đưa
nước cho cô, xoa xoa tóc cô cháu gái.
Trên đường về, Trọng Lâm vẫn như cũ không nói chuyện, nhưng Dịch Thuỷ Tâm có thể cảm giác rõ ràng là anh hai hiện giờ cùng với anh hai lúc ra ngoài buổi sáng khác nhau rất nhiều, hay có thể nói là sau khi mua nước về thì thay đổi.
Chẳng lẽ là trên đường mua nước anh đã xảy ra chuyện gì? Dịch Thuỷ
Tâm nghĩ như thế nào cũng nghĩ không ra, anh hai rốt cuộc làm sao vậy?
Nhưng cô cũng không hỏi câu này cho đến tận buổi tối.
“Ông xã, anh không cảm thấy lúc anh hai trở lại có chút kỳ lạ à?”
Dịch Thuỷ Tâm dựa vào trên ngực Trình Dịch Phong, bàn luận với anh
chuyện này.
“Không có mà, anh cảm thấy đâu có khác biệt gì nhiều với buổi sáng,
vẫn giống nhau không nói tiếng nào.” Trình Dịch Phong không có tỉ mỉ như Dịch Thuỷ Tâm, cũng không có nhận ra được sự khác thường của Trọng Lâm. Bây giờ anh nghĩ chính là bà xã đại nhân buổi tối đang ngủ với anh còn
dám nghĩ tới người đàn ông khác.
“Em không cảm thấy là gần đây em lạnh nhạt với ông xã anh sao?” Trình Dịch Phong ôm Dịch Thuỷ Tâm, đang chuẩn bị hôn cô một cái ngọt ngào,
thì phát hiện một cái bóng đèn nhỏ đứng cạnh giường, đó chính là con gái Tiểu Nhụy của họ.
Trình Dịch Phong hơi hối hận, tại sao trước đó không khoá cửa phòng
cho tốt, bây giờ cho con gái cơ hội đi vào. Hại anh muốn thân mật hôn bà xã một hồi cũng không được.
Dịch Thuỷ Tâm nhìn thấy vẻ mặt thối tha của Trình Dịch Phong, rất
muốn che miệng cười trộm, nhưng cô không làm như vậy, chỉ dùng bàn tay
nhỏ bé đẩy đẩy anh.
“Tiểu Nhụy, tại sao bây giờ còn chưa ngủ? Là muốn mẹ kể chuyện cổ
tích phải không?” Tiểu Nhụy luôn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chín chắn
rất sớm, cho nên dưới sự kiên trì của Trình Dịch Phong, lúc con gái được ba tuổi, Dịch Thuỷ Tâm đành phải thoả hiệp để cho con gái ngủ riêng một phòng.
Thật ra, ba tuổi nói nhỏ thì không nhỏ, nói lớn cũng không lớn, Dịch
Thuỷ Tâm vẫn muốn lúc con gái còn nhỏ ở chung nhiều với cô. Nhưng ý
Trình Dịch Phong không vui là trên giường lại có thêm quỷ nhỏ này, cô
cũng không có cách nào.
Tiểu Nhụy nở một nụ cười thần bí, nhanh chóng bò lên giường của cha
mẹ và chui vào ổ chăn, ngay chính giữa Dịch Thuỷ Tâm và Trình Dịch Phong ngủ.
Hành động này của Tiểu Nhụy làm cho sắc mặt Trình Dịch Phong đen lại, Dịch Thuỷ Tâm cũng không kiềm chế được bản thân mà bật cười. Khiến cho
Tiểu Nhụy hoàn toàn không rõ vì sao cha và mẹ, một người thoạt nhìn
không được vui, một người vừa cười vui vẻ như vậy.
Nhưng mà tình cảm của cha mẹ bé luôn luôn rất tốt, đây là bé đã chứng kiến từ nhỏ, ừ, tuy rằng bây giờ bé cũng chưa lớn. Nhưng hôm nay bé đặc biệt ở chung với cha mẹ là vì bàn bạc với mẹ chuyện rất quan trọng của
cậu.
“Mẹ, mẹ, con không muốn nghe chuyện cổ tích, con muốn cùng mẹ nói về
cậu một chút.” Vẻ mặt Tiểu Nhụy giống như là phát hiện ra một đại lục
mới, đồng thời mông nhỏ ủn một cái, đẩy Trình Dịch Phong ra xa hơn. Bây
giờ bé đã có đủ không gian để bàn bạc chuyện quan trọng.
“Có phải Tiểu Nhụy cũng cảm thấy lúc trở lại cậu có vấn đề hay
không?” Biết rõ con gái và cô có trực giác giống nhau, Dịch Thuỷ Tâm
hoàn toàn khởi động tinh thần, chuẩn bị cùng con gái trao đổi thật tốt
những suy nghĩ hợp nhau. Chà, vẫn là con gái hiểu rõ cô mà, dáng vẻ
không giống như ông xã mặt nghiêm kia, cái gì cũng không hiểu. Dịch Thuỷ Tâm suy nghĩ, nhếch miệng, mũi hừ một cái với Trình Dịch Phong, cuối
cùng hoàn toàn tập trung tinh thần vào hoạt động mẹ con giao lưu.
Bây giờ là Trình Dịch Phong bị con gái gạt bỏ, bà xã làm lơ, sao anh
lại khổ như vậy hả? Chẳng qua câu oán giận này tất nhiên chỉ là giỡn
chơi thôi, nhìn thấy vợ yêu cùng con gái dễ thương đều ở bên cạnh, anh
hạnh phúc biết bao nhiêu.
Nếu giờ đây Dịch Thuỷ Tâm ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy Trình Dịch Phong đang cười ngây ngô với mẹ con cô.