Đường Dật về đến nhà liền tự tìm băng vải băng bó qua loa vết thương trên cổ tay, sau đó nằm vật ra giường, cơm cũng không ăn, trực tiếp đi vào giấc ngủ.
Đợi y tỉnh lại thì đã là bảy giờ tối, ngẫm lại những gì xảy ra hôm nay, lại nhìn nhìn cổ tay mình, y tự giễu bật cười một tiếng.
Báo ứng đến thật nhanh, mới mấy hôm trước y còn lừa Diệp An đến Thịnh Phong, bây giờ đến lượt mình bị lừa tới Bách Thế. Bất quá nói gì thì nói cũng là nghiệt do mình tạo, phải chịu thì phải chịu thôi.
Kì thực nhận được quả báo như vậy cũng tốt.
Chẳng qua, nhớ đến Diệp An bị lừa đi Thịnh Phong còn có người tới làm anh hùng cứu mỹ nhân, trong khi mình thì phải lấy cái chết ra đe dọa mới tìm được đường thoát, nói cho cùng vẫn nhịn không được cảm thấy có chút bất bình.
Bất quá.... Phải chấp nhận thôi.
Còn hy vọng xa vời gì nữa chứ? Không phải đã sớm từ bỏ rồi à? Đường Dật nhếch miệng cười, bò dậy khỏi giường, vào bếp úp cho mình bát mì.
Sau đó y thuận tiện nhìn lướt qua tin tức nóng hổi trên weibo, không ngờ lại trông thấy scandal của Diệp Minh Xuyên và Diệp An.
"Người phụ nữ có thể khiến cho ảnh đế tự mình đưa rước không ngờ lại là cái dạng này!"
"Scandal tình ái của ảnh đế, nữ chính sao lại là cô ta??"
"Là chân ái, hay là muốn lợi dụng cơ hội để thượng vị? Con đường tình yêu của ảnh đế quốc dân sẽ đi tới đâu?"
......
Đường Dật nhìn lướt qua một lượt, sau đó tiện tay mở một bài có tiêu đề là "Nói một tiếng công bằng về scandal tình ái của ảnh đế", trong bài viết có giới thiệu đơn giản về thân phận Diệp An, sau đó chỉ ra ảnh đế có bạn gái là chuyện hết sức bình thường, mọi người hẳn nên bao dung một chút với người yêu của ảnh đế, từ ngôn từ có thể nhìn ra được người viết rất có hảo cảm với Diệp An, hơn nữa dường như còn khẳng định Diệp An chính là bạn gái của Diệp Minh Xuyên vậy.
Cuối bài viết có đăng mấy bức ảnh, có bức chụp Diệp Minh Xuyên lái xe đến đón Diệp An, có bức chụp hai người cùng dùng cơm trong nhà hàng.
Bức cuối cùng chụp trước cửa một tiểu khu, nếu như không có ẩn tình gì khác thì chính là Diệp Minh Xuyên đưa Diệp An về nhà. Căn cứ vào nội dung bài viết, tấm ảnh này hẳn là được chụp trộm chiều nay.
Tuy hai người trong ảnh không hề có động tác thân mật nào, nhưng bài weibo này vẫn thành công khơi dậy một hồi huyết vũ tinh phong.
"Ông xã, không phải anh nói chỉ có mình em à? Nhỏ tiện nhân này là từ đâu đến vậy?"
"Tui XXX YYY! Tui chỉ mới ngủ một giấc thôi mà, sao người đàn ông của tui liền không còn nữa vậy!"
"Mặc kệ thế nào, nam thần, anh vui vẻ là được, em chúc phúc cho anh."
"Aaaaaa! Mẹ tui hỏi tui mua thuốc ngủ làm gì nè!"
"Thực ra.....bộ dạng Diệp An cũng được đấy chứ!"
Thi thoảng cũng có một hai câu khen Diệp An, nhưng lập tức chìm nghỉm trong tiếng cười đùa, mắng chửi của mọi người, thậm chí còn có người bắt đầu tag #Diệp An không biết xấu hổ, #Diệp An cút khỏi giới giải trí.
.....
Bất quá những chuyện này đều không liên quan đến Đường Dật, y ném con chuột trong tay đi, dựa vào lưng ghế, ngẩng đầu, nhắm hai mắt lại.
- -----
Weibo một mảnh sôi trào, thế nhưng đương sự lại không một ai đứng ra.
Đây là scandal với sao nữ đầu tiên Diệp Minh Xuyên vướng phải kể từ khi ra nghề tới giờ, dù tin này là thật hay là giả thì đều khó mà dẹp yên được.
Lúc Diệp Minh Xuyên biết được tin tức này thì đã là 8 giờ tối, bên dưới bài post trên weibo của hắn đã thêm gần mười vạn bình luận, còn cả một đống tin nhắn riêng nữa.
Hắn biết với những chuyện thế này, mặc kệ không đoái hoài gì đến mới là phương thức xử lý tốt nhất, qua mấy ngày mọi người sẽ vứt chuyện này ra sau đầu thôi, còn có thể xem như một lần tuyên truyền miễn phí cho phim nữa, bất kể thế nào, với hắn mà nói đều không đem lại bất cứ tổn thất gì.
Hơn nữa loại chuyện này có muốn giải thích cũng khó mà giải thích rõ ràng được, chỉ có càng ngày càng loạn thôi, chẳng thà cứ để yên như vậy, qua một thời gian dân chúng sẽ tự động quên đi.
Chỉ là khoảng chục phút sau, lại một hashtag được đẩy lên.
#"Nguyện người như lúc ban đầu" Diệp Minh Xuyên Diệp An
"Mọi người có còn nhớ không, năm ngoái trên chương trình "Nguyện người như lúc ban đầu" nam thần từng tuyên bố đặc biệt thưởng thức Diệp An. Lúc ấy còn tưởng nam thần chỉ muốn dẫn hậu bối thôi, bây giờ xem ra con mẹ nó là có dự mưu rồi!"
"Lúc ấy tui đã cảm thấy không đúng rồi mà, mẹ nó! Nam thần trước giờ có từng nói "thưởng thức" ai bao giờ đâu!"
"Đám thành phố mấy người mưu mô thâm sâu quá, tui dẫn nam thần về quê sống đây."
......
Diệp Minh Xuyên đối với những bình luận này chỉ cười nhạt, coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, hôm sau vẫn như thường lệ tới đoàn phim, lúc đối mặt với Diệp An cũng không có vẻ gì là ngượng ngập.
Ngược lại Diệp An trông thấy Diệp Minh Xuyên thì lại có chút mất tự nhiên, lúc quay phim cũng bị lỗi vài lần.
Hôm nay là cảnh quay đầu tiên của Đường Dật trong "Từ kính", y thay một thân quân trang Nhật Bản, ngồi dưới khán đài, mắt không chuyển nhìn Trần Ca biểu diễn trên sân khấu.
Ngồi cạnh y là Lý Tử Du – nữ chính "Từ kính", cũng chính là.... Diệp An. Cái gọi là oan gia ngõ hẹp chính là như vậy.
Đạo diễn cũng không để cho Đường Dật quá nhiều màn ảnh, y xuất hiện trong cảnh này chỉ là để làm phục bút* cho đoạn sau thôi, đến lúc phim công chiếu, khán giả xem đến cảnh này chưa chắc đã chú ý tới y.
*phục bút (伏笔/Foreshadowing) là kỹ thuật được sử dụng để cung cấp các manh mối, gợi ý về những điều, những tình tiết có thể xảy ra trong một tương lai gần, hoặc chiều hướng phát triển về sau của câu chuyện
Quay xong, Đường Dật đi vào phòng thay đồ đổi trang phục diễn, lúc bước ra lại thấy Diệp An đứng trước cửa, hình như đang đợi ai đó.
Đường Dật không cho rằng người Diệp An đợi là mình, thế nên trực tiếp bước qua.
Lại bỗng nghe được Diệp An ở phía sau gọi mình, "Đường Dật?"
Đường Dật cũng không thể xem như không nghe thấy được, đành xoay người, gọi một tiếng, "Diệp tiểu thư."
"Lần trước phải cảm ơn Đường tiên sinh, nếu không nhờ có Đường tiên sinh, tôi còn không biết Thịnh Phong là nơi như thế nào đấy!" Diệp An cười cười, trong mắt lại một mảnh lạnh lẽo.
Đường Dật không đáp, chỉ lẳng lặng nhìn cô. Nếu như là trước hôm qua, y hẳn sẽ cảm thấy áy náy, nghĩ muốn bù đắp cho cô gái này, nhưng giờ..... nhân quả báo ứng y đều đã chịu cả rồi, tội gì còn phải ủy khuất chính mình nữa chứ?
Thế nhưng Đường Dật không ngờ Diệp An vậy mà lại đi đến trước mặt y, cho y một cái bạt tai.
"Đường Dật, anh đừng có khinh người quá đáng!" Diệp An lúc nói lời này cố tình cao giọng, người xung quanh nghe được, đều sôi nổi lại gần.
Đường Dật không phản ứng, lạnh mắt nhìn màn biểu diễn của cô nàng trước mặt, chỉ thấy Diệp An ngồi sụp xuống, ôm mặt bật khóc.
Không một ai biết vì sao Diệp An khóc, nhưng một câu nói vừa rồi của cô khiến tất cả mọi người đều cho rằng Đường Dật là đầu sỏ gây tội.
Diệp An ở trong đoàn phim nhân duyên không tồi, cũng không phải dạng con gái yếu đuối, hẳn phải là chuyện gì kinh khủng lắm mới khiến cô khóc lên như thế.
Mọi người bắt đầu thấp giọng xì xào.
"Có chuyện gì thế?" Giọng nói xen lẫn ý cười của Diệp Minh Xuyên vang lên từ cách đó không xa.
Mọi người lập tức tránh sang hai bên, nhường đường cho ảnh đế.
Đường Dật không quay đầu lại nhìn Diệp Minh Xuyên, chỉ cúi đầu nhìn Diệp An ngồi xổm trên đất nức nở, bỗng nhiên cảm thấy có chút mệt mỏi, liền xoay người muổn rời đi.
Nhưng y chỉ vừa mới động thân, Diệp Minh Xuyên đã đi đến bên cạnh, túm lấy cổ tay trái y, "Đường Dật."
Đường Dật sửng sốt, sắc mặt lại không hề suy xuyển, thậm chí còn lộ ra một chút ý cười, nhìn về phía Diệp Minh Xuyên, chậm chạp mở miệng, "Diệp ảnh đế, ngài có thể bỏ tay ra được không?"