Vì đã dự định ngày lên đường là ba ngày sau, nói đúng hơn là nữa tháng trước ta đã lên đường rồi nhưng Quân Nhuẫn với Thẩm Sư cứ kéo dài thời gian không cho ta đi, giờ đã quyết định sẽ lên đường trong ba ngày tới.
Hôm nay ta cũng đến Mỹ Nhân Viện để tìm Lưu Nương từ biệt một thời gian ngắn,khi biết ta sẽ rời xa Ly quốc trong khoản hơn bốn tháng tính luôn thời gian từ Ly quốc đến Tây quốc rồi còn lưu lại Tấn quốc nữa, Lưu Nương cũng lắc đầu ngao ngán tỏa vẻ lo lắng dùm ta.
"Tử Cách à, Thất vương cùng Vân công tử đều là mỹ nam hơn người, ngươi không sợ mình đi lâu thế họ thay lòng à?"
"Không sợ, nếu họ này nọ, trước khi không có ta họ đã thế rồi"
Ta tự quả quyết, có lẽ vì ta tin các chàng ấy thật, nếu họ thật lòng yêu ta thì có xa bao năm vẫn không thay đổi chứ xá gì có vài tháng ngắn ngủi.
Liếc mắt nhìn ta Lưu Nương bĩu môi.
"Ừ..ừ ngươi tin tướng công mình như thế, ta nói này Tử Cách, nam nhân trên đời khó tin lắm, nhất là các tướng công ngươi tài sắc song toàn như thế!"
"Ta thật tin các chàng, mà cho dù họ có thay đổi thì cũng không trách đuợc vì chính ta, một nữ nhân lại yêu cả bốn người cùng một lúc"
Hết biết nói gì, Lưu Nương chỉ nhìn ta rồi thở ngắn thở dài mà thôi, bọn ta biết nhau từ rất nhỏ khi một lần phụ thân đưa ta đến Ly quốc, lúc đó Lưu Nương là một tiểu cô nương tinh nghịch đáng yêu, còn ta thì chẳng khác một nam hài tử qua cách ăn mặc, bọn ta thân với nhau như tỷ muội ruột dù Lưu Nương mồ côi từ lúc nhỏ nhưng khi ta bảo nàng ấy về Tây quốc sống cùng ta, nàng ấy lại không chịu,Lưu Nương yêu quê hương, yêu Ly quốc, quyết không rời đi.
"He..he.Tử Cách ngươi xem ta nói đúng không, Vân tướng công nhà ngươi từ khi bái đường cùng ngươi đã không tới Mỹ Nhân Viện ta, nhưng hôm nay hắn lại đến đấy"