"Ta từ lúc bé đã được nuôi dạy như một nam nhi, ta không được học nữ công gia chánh càng không biết gì về cầm kì thi họa, ngoại trừ...quanh năm ngửi mùi máu tanh ra ta..."
Chưa hết câu thì Tấn Triệu đã ôm ta vào lòng, ta hơi ngẩn ra vì biết những bàn tay khác cũng đưa ra nhưng không kịp.
"Nương tử! Nàng rất tài giỏi, ta rất tiếc vì những năm tháng trên chiến trường đã không có ta bên cạnh nàng"
Bàn tay ta đã bị Quân Nhuẫn giữ chặt rồi đưa môi hôn xuống giọng đầy yêu chiều.
"Nương tử! Những năm tháng còn lại sẽ luôn có bọn ta bên cạnh nàng..!"
Thẩm Sư và Thúc Lang thì không nói gì chỉ đưa ánh mắt yêu chiều nhìn ta, cũng đủ biết họ yêu ta thế nào, ta nhẻn miệng cười đầy hạnh phúc nhìn họ đây là các tướng công của ta, người đem tất cả yêu thương dành cho ta và sẽ cùng ta đi hết cả một đời.