"Này Mộc Đầu! ngươi nói sẽ ủng hộ ta hết mình khi tìm được ý trung nhân, ngươi phải giữ lời đó"
Tiểu nha đầu buộc hai búi hai bên đầu, nhẻn miệng cười chói lòa, rồi cũng đưa ngón tay út ra mà móc ngoéo với ngón tay đang đưa ra kia.
"Tất nhiên rồi!"
Bàn bên đây trông thấy một màn như thế, Ly Quân Nhuẫn cùng Tây Cẩn Triệt chỉ biết lắc đầu vì sự non nớt đáng yêu kia của hai tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa, nhưng người ngồi giữa cả hai lại không thế.
(Tử Cách! ngươi là hảo tỷ muội của ta, nếu ta có ý trung nhân, ngươi phải luôn ủng hộ cho ta đấy nhé!)
Hai tiểu nha đầu đó rất giống với ta cùng Thất Sắc ngày xưa, đã một thời lớn lên bên nhau, vậy mà không biết gì cớ gì, khi nàng ta được sắc phong mẫu nghi thiên hạ rồi, thì khoảng cách giữa bọn ta cũng cách xa từ cái ngày ấy, ta chỉ là thần tử của một nước, còn Thất Sắc lại là hoàng hậu nương nương của Tây quốc, sự trên lệch ấy đã vô tình đẩy ta và nàng ấy càng lúc càng xa, xa đến mức sẽ không có ngày quay đầu được nữa.
"Cách Nhi! nàng sao vậy?"
Tiếng Cẩn Triệt làm ta sực tỉnh, nhẹ lắc đầu, ta cố che đậy đi cảm xúc của bản thân mình, rồi cũng ghé sang chuyện khác mà đánh trống lãng.
"Chúng ta ra ngoài cũng lâu rồi! có nên về rồi không?"
Mắt hướng xuống lầu, đám đông đã tản đi bớt rồi, giờ trong tửu lâu chỉ còn vài bàn là còn người.
"Nương tử! ta còn chút việc bận sẽ về sau, nàng cùng Nhị vương hắn về trước đi"
Nhẹ đưa mắt sang ta, mặt Quân Nhuẫn vẫn mang theo ý cười nhàn nhạt, thật ra ta cũng không mấy gì tò mò, đúng hơn là không thích quản về những chuyện của các chàng ấy nên cũng thuận theo.
"Ừm!"
"Vậy ta đưa nàng về trước"
Ra khỏi tửu quán, mặc dù có sẵn xe ngựa nhưng ta lại muốn đi dạo một chút, bây giờ cũng chưa đến nổi quá nắng, nên trên đường cũng vẫn còn khá nhộn nhịp.
Ta khựng lại vì lời mời của một vị cô nương đang bán phấn môi, không những thế nàng ta còn niềm nở cầm lấy một hộp trên tay như muốn ta dùng thử.
"Tiểu thư xinh đẹp, tuy môi người đã hồng nhuận như thế rồi, nhưng nếu thoa loại này lên thì càng đẹp và quyến rũ gấp bội lần, loại phấn môi này của ta ở Tấn quốc này là duy nhất ta bán thôi nhé!"
"Cái này!"
Ta có vẻ do dự vì từ trước đến giờ rất hiếm khi trang điểm, lúc trước khi chưa có các chàng thì càng không, giờ thì chỉ có yến tiệc mới thoa một ít phấn sơ thôi, nhưng không để ta từ chối thì Cẩn Triệt đã cầm lấy hộp phấn môi lên.
"Đúng đấy ạ! Vị mỹ nam công tử này nói rất đúng"
Mắt vị cô nương đó đã sáng lên, có lẽ như hôm nay cô ta đã trúng phải mối lớn rồi,trên bàn còn tới tận mười mấy hộp, ta mua nhiều như thế để làm gì kia chứ?.
"Thôi đi! Lấy một hộp là được rồi"
Ta vừa dứt lời thì ngón tay dính phấn môi của Cẩn Triệt đã chạm đến môi ta, khi ngón tay đã rời đi thay vào đó là vẻ mặt đầy mị tâm của chàng, ý cười mang theo, làm mọi thứ như lưu mờ.
"Rất hợp với nàng! Đẹp lắm"
Ta xấu hổ vì sự tự tiện đó, ngó giáo giác phía sau thì hai hộ vệ cùng vẻ mặt mất tự nhiên mà xoay hướng khác, không dám nhìn đến ta, khi nhìn lại thì vị cô nương kia đã nhìn đến ngẩn người ra, mặt đã có chút nhiễm hồng khi Cẩn Triệt lại lên tiếng.
"Lấy hết cho ta"
"Khoan đã!"
Ở đâu một nữ nhân đã lên tiếng ngăn lại, dù một thân nam phục, nhưng nhìn sơ ta cũng biết đây vốn là nữ cải nam trang.
"Vị công tử này! Ở đây có nhiều hộp như vậy, hay nhường lại cho ta vài hộp đi"
Ngoe nguẩy quạt trong tay, nàng ta hướng đến Cẩn Triệt đầy thiện ý, nhưng đổi lại là sự từ chối thẳng thừng.
"Không được! Đây là ta mua cho nương tử của ta, ngươi nên đợi dịp sau đi"
Vẫn giữ nguyên ý cười cùng ý định chẳng muốn từ bỏ, nàng ta lại hướng đến ta.
"Vị phu nhân đây, tướng công nhà ngươi thật tham lam, phấn môi mua nhiều thế thì dùng đến bao giờ, hay là nhường cho tại hạ năm hộp đi"
Biết ta sẽ mở miệng đồng ý, Cẩn Triệt lại lên tiếng bác bỏ.