Nộ Xà Triền Quân

Chương 16



“A. . . . . .” Hắn thở dốc muốn thoát khoải hành hạ ngượng ngùng.

Khổ sở nhắm hai mắt, gương mặt ửng hồng, miệng không tự chủ thở dốc ồ ồ.

Ánh mặt trời từ cửa động hắt vào rọi lên thân thể trần truồng, làn da màu đồng cổ như phủ một lớp mật đường, lại bởi vì *** bộc phát mà nhàn nhạt hồng cực kỳ dụ người.

“Không. . . . . . rời khỏi ta. . . . . .” Hắn mê man rên rỉ.

Hắn xuất ra chống cự cuối cùng nhưng thân thể đã bị y vây chặt chẽ, dù cho hắn vùng vẫy thế nào cũng trốn không thoát.

“Cần gì bày ra bộ dạng không tình nguyện, không phải vừa rồi ngươi rất hưởng thụ sao.” Không rõ hắn sao cứ bướng bỉnh không chịu thần phục y.

Y chưa từng có kiên nhẫn thế với đối tượng phối ngẫu, trước kia y chỉ cho bản thân mặc kệ kẻ khác, chứ không giống bây giờ vừa dụ dỗ vừa hôn mà không được, sự kiên nhẫn y cũng dùng sắp hết.

“Hưởng thụ cái quỷ, ngươi thử bị đè một lần xem.” Quân Bất Phàm hít thở vặn vẹo cơ thể, ánh mắt sắc như đao hận không được đâm vào con xà yêu chết tiệt trước mắt.

Hắn chuyển động khiến y chịu không nổi, hậu huyệt vốn chặt trất, thật vất vả mới vào được một nửa, hiện tại bị kẹp đến nhức nhối.

“Buông lỏng chút, đừng kẹp chặt vậy.” Thở dồn dập, dùng sức đỉnh tất cả vào.

“Không ── a ──”Nước mắt giàn giụa từ khóe mắt chảy tán loạn, gương mặt thanh tú đỏ lửng.

Hắn không nhịn được cong người, hô to một tiếng, hai bàn tay liều chết đẩy lấy.

Không ngó ngàng hắn phản kháng, rút ra xà căn rồi lại lần nữa đỉnh vào, hung hăng ma sát vách tường bên trong hậu huyệt, truy tìm chỗ mẫn cảm bên trong cơ thể hắn.

Quân Bất Phàm hoàn toàn bị trêu khơi dậy ham muốn, mỗi một lần đút vào đều khiến hắn không nhịn được bật ra yêu kiều, hai bàn tay bất giác ôm lấy lưng y.

“Không được. . . . . .” Hắn cảm thấy cơ thể mình rất nóng, rất nóng. . . . . .

Trong đầu trống rỗng, thân thể hắn khát vọng được nhiều hơn, không ý thức mở ra hai đùi, để y tùy ý đâm vào rút ra, chỗ kết hợp không ngừng phát ra tiếng thịt va chạm bành bạch .

“Đúng …như vậy không phải tốt hơn sao.” Thanh âm khàn khàn, khuôn mặt tái nhợt như tuyết rốt cuộc nhiễm ửng đỏ ***, hiển nhiên có chút tức giận.

“Aha. . . . . .” Ngẩng cao đầu, miệng không ngừng rên rỉ .

Quân Bất Phàm cảm giác lý trí dần rời khỏi cơ thể mình, khiến hắn trở nên không giống mình.

“A. . . . . . mau chút. . . . . . mau chút kết thúc. . . . . .” Nước mắt kích tình làm hắn tỉnh táo chốc lát

“Vì sao phải nhanh, đừng quên ta mới là chủ.” Nâng lên mặt hắn, liếm mút giọt nước mắt chảy từ khóe mắt ra, cười vô cùng tà ác.

“A. . . . . . đừng đụng chỗ đó. . . . . .” Hắn không tự giác lắc lắc thân thể nghênh hợp, vui vẻ mãnh liệt khiến hắn khó khống chế bản thân.

Tiếng thở dốc người kia không ngừng truyền vào tai y, nửa người dưới càng ngày càng lớn, càng lúc càng cứng rắn, tốc độ kéo ra đưa vào cũng nhanh hơn.

Nơi ấm áp chặt trất khiến lý trí y có chút điên cuồng, kéo ra đẩy mạnh vào dũng đạo chặt mê hồn, mặc sứng hưởng thụ con mồi thuộc về y . . . . . .

“Ô. . . . . .” Quân Bất Phàm miệng bật ra rên rỉ khổ sở.

Đau đớn dần dần thối lui, đổi lấy là khoái cảm tê dại quen thuộc, mỗi một nhún vai đều khiến hắn đạt được khoái cảm trong đau đớn.

Hắn chặt cắn răng, mới có thể miễn cưỡng bản thân vì khoái cảm tập kích mà bật ra rên rĩ xấu hở.

“Sắp thở không nổi rồi. . . . . . Chậm một chút. . . . . .”

Hắn lẩm bẩm xin tha chẳng những không thể ngăn cản đối phương xâm phạm ngược lại kích thích dục hỏa lan tràn.

Kéo hắn vào trong nước, mượn lấy sức nổi trong nước, một lần lại một lần đỉnh vào chỗ sâu nhất trong thân thể hắn. . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.