Noblesse Chế Tạo Con Rối Thần

Chương 143: Cốt Rắn...chết!! Cốt Sương Mù… tử vong



Hít vào thở sâu ra, Shin quyết định cảnh đẹp này, chỉ nên để một mình cậu hưởng thụ thôi là được.

Nên cậu khẽ khom lưng lại, kêu Medusa leo lên.

“ Vâng ~~” Medusa ngượng ngùng chỉnh lại trang phục, rồi leo lên lưng của Shin.

Nho nhỏ một người nam nhân, thân hình với những đường cong cơ bắp xinh đẹp, lại mượt mà. Cộng thêm áo đen bó sát không tay áo, làm cho những đường cong tuyệt mĩ, đẹp mắt ấy hiện ra cái rõ ràng trước mắt của Medusa.

‘ Shin nhìn thật nam tính a ~~ muốn cắn rồi nếm thử, từng đường cơ xinh đẹp đó a ~" by Medusa...tâm nhảy lên ‘thình thịch’, mắt đã muốn hoa lên.

Tay không khống chế, Medusa khẽ vuốt ve sau cổ Shin một tí. Lưỡi rắn thè ra, liếm một vòng sau cổ của Shin.

“ Hít hà ~ Medusa yên tĩnh một chút a.”

Tay vòng lên ôm lấy phía sau Medusa. Shin cổ một tí ướt át, làm cậu hảo cảm thấy ngứa ngáy.

Biết Medusa lại trêu chọc cậu, Shin hơi điều chỉnh tay… chuẩn sát mà nhéo mông Medusa.

“ Ưm ~ a...chàng điểm nhẹ tí a~ thật sướng quá ~”

Kêu lên một tiếng nhỏ vụn, Medusa mặt đỏ lên như trích máu. Ôm lấy phía trước cổ Shin cọ a cọ a, ngọt ngào nói.

“ Hừ, bút trướng này...ta nhớ kĩ. Nàng cũng nên chuẩn bị sẵn tâm lí… bị phạt đi nhá.” Shin tay vững chắc ôm lấy Medusa, bỏ qua cảm giác mềm mại sau lưng, âm trắc trắc nói.

“ Thiếp thân chờ a ~ chàng sẽ phạt thiếp ra sao?” Medusa cười ngọt ngào, hôn lên cổ Shin nói nhỏ.

“ Nơi đây… đã xảy ra chuyện gì a!!” Shippo tiểu hồ ly che lại cái mũi mình, rồi cuộn tròn người lại núp vào trong ngực Kagome.

Trước mắt nhóm người Inuyasha là cảnh tượng tràn đầy cảnh huyết tinh tàn bạo. Người ngựa nằm trên đất la liệt...chết đã không thể chết hơn được nữa.

Đứng ở giữa trung tâm đám xác chết nọ, là một kẻ bán nam bán nữ. Là nam nhưng lại ăn mặc kimono nữ tính, tóc búi lên theo kiểu các Geisha (kĩ nữ) thời xưa...trên mặt có hai vệt đỏ, kéo dài từ hai bên mắt xuống, làm người nọ càng thêm trông có vẻ yêu dị mà bắt mắt.

“ Ồi giá!! Các ngươi là ai a ~! Lại là những kẻ ngu xuẩn, đòi đi chém giết vong hồn hay sao?” Người nam nhân trước mắt ăn mặc quái dị và cười đến tươi đẹp. Khoác sau vai hắn, là một thanh đao vẫn còn đang nhiễm máu đỏ tươi ghê rợn.

“ A a a a!!! Đôi tai đó!!! Thật sự quá mức dễ thương rồi, ta thích những thứ dễ thương a. Cho ta đôi tai đó đi nha ~ Được không nè?” Người nam nhân nọ, hai mắt sáng lên màu lục sắc … nhìn chằm chằm qua đôi tai của Inuyasha.

(Do không có sự xuất hiện của Kohaku như trong nguyên tác, nên Cốt rắn cũng không biết đến sự hiện diện của nhóm người Inuyasha. Còn về sau này Tác ta sẽ giải thích vì sao Sango đi theo nhóm người Inuyasha và lại muốn truy sát Naraku. Còn về làng diệt yêu có giống như trong nguyên tác, bị đồ sát cả làng hay không?? Ta chỉ có thể tiếc lộ một chút rằng, ở đây Kohaku em trai của Sango là không giống trong nguyên tác… đã chết nha các Bác.)

Biến thái a ~

Cả đám sắc mặt đều thật không thể nào tốt nổi. Mặc cho ai gặp tình cảnh trên như thế, thì cũng không thể nào sắc mặt tốt được a.

“ Ngươi là ai? Tại sao lại ở đây giết người?” Miroku nhìn xung quanh, những binh lính đã chết mà mắng kẻ ở trước mắt anh.

“ Cẩn thận một chút, kẻ này không có hơi thở của người sống….Hắn ta bốc lên mùi của tử thi và đất bùn hầm mộ.” Inuyasha nghiến răng nghiến lợi, tức giận nói.

“ Inuyasha!! Chẳng lẽ hắn chính là một trong số, bảy vong hồn lính đánh thuê mà người ta đã kể???” Miroku hòa thượng mắt nheo lại, nhìn kĩ nam nhân trước mắt nói.

“ Hình như… chính là hắn a. Nhóm bảy người đội lính đánh thuê, mà dân làng đã kể… bọn họ là những kẻ tàn nhẫn và độc ác. Không diệt sạch cả làng người khác, là không bỏ qua.” Shippo tiểu hồ ly, cũng nhoi đầu nhỏ của mình ra nhìn một chút, rồi giựt giựt tai áo của Kagome nói nhỏ.

“ Có phải trận tàn sát này ở đây là do ngươi gây ra không? Trả lời ta đi.” Miroku hòa thượng lạnh giọng hỏi, kẻ quái dị trước mắt.

“ Tên tóc trắng có tai kia... nhìn rất dễ thương, nhưng hòa thượng sao ~ Thật sự cũng không kém a. Làm sao bây giờ ~? Cả hai người, ta đều thích a. Còn tiểu soái ca này nữa ~ nếu lớn lên thêm chút xíu nữa… chậc chậc, cặp mông cong cong vểnh cao lên kia ~ hảo đẹp mắt a.”

Cốt rắn nhìn lại Inuyasha, rồi đến hòa thượng Miroku. Cuối cùng mới lướt đến Shin, đặc biệt mắt sáng lên. Ánh mắt xâm chiếm mà đánh giá Shin, khi cậu mặc quần Jean xanh rách gối, càng làm tôn lên vẻ đẹp hình thể hoàn mỹ bên ngoài, lại mang thêm tính chất hoang dã của cậu...khiến Cốt rắn hung hăng mà muốn chà đạp Shin a.

(Tên này chết chắc rồi (°△°|||))

‘Chém (xử lý) hắn a!!!’ By Inuyasha, Miroku và Medusa.

Inuyasha, Miroku và Medusa cùng nhìn nhau, kẻ rút kiếm ra, kẻ chuẩn bị mở ra hang gió, người lại xanh mặt lôi ra cung tên… chuẩn bị xử lí tên quái gở, biến thái này.

“ Mọi người, từ từ đã. Trên cổ hắn, hình như có Ngọc Tứ Hồn đó? Có lẽ… hắn đã được hồi sinh nhờ Ngọc Tứ Hồn. Cho nên Miroku, không thể sử dụng hang gió a ~” Kagome nhanh chóng lên tiếng, rồi nhìn về phía cổ của Cốt rắn nói.

“ Có Ngọc Tứ Hồn sao? Vậy thì… chỉ cần chúng ta đoạt lấy nó… là được chứ gì.” Inuyasha cầm lấy thanh Thiết Toái Nha, lạnh giọng nói.

“ Hê hê, lạnh lùng cũng thật oai phong a ~ Ta thích nhất ngươi a!! Ngươi không nghĩ rằng, thanh kiếm của ngươi… có thể so được với thanh đao trong tay ta? Ngươi nghĩ… cái nào lợi hại hơn nào ~?” Cốt rắn tay nhanh lẹ như không thấy quỹ đạo, rồi vung đao lên hướng về phía Inuyasha tấn công.

Oa oa ~

“ Cẩn thận một chút. Lưỡi đao đó… quỹ đạo chém thập phần kì quái. Tất cả mọi người, lùi lại một tí nhanh.”

Lưỡi đao xuất hiện quỹ đạo hảo kì quái, chém về phía Inuyasha. Làm nhóm Sango cùng Miroku, đồng thời cùng lùi lại một khoảng cách xa hai người chiến đấu.

“ Quỹ tích di chuyển lưỡi đao theo bình phương gấp khúc. Nhưng bán kính hoạt động của nó, chỉ nằm trong khoảng từ ba đến bốn mét mà thôi. Thật sự không đáng ngại.” Shin một bên phân tích cho Medusa nghe, một bên chỉ về phía nhóm binh lính nằm rạp trên đất.

“ Chàng không tức giận… những gì hắn vừa nói sao?” Medusa mắt rắn lạnh lẽo, quan sát Cốt rắn nói.

“ Với kẻ sắp chết, ta tức giận hảo có đáng không a?” Shin bật cười, không chút quan tâm nói.

“ Chàng nói cũng đúng a.” Medusa nghĩ nghĩ, rồi cất đi cung tên.

Dù sao một mình Inuyasha, cũng có thể xử lý kẻ này được.

Một bên chạy, một bên quan sát quỹ đạo bay của lưỡi đao Inuyasha. Đồng thời phát hiện ra, mỗi khi lưỡi kiếm chém về phía cậu, thì kẻ quái dị kia… sẽ nhanh chóng thu hồi lưỡi đao lại.

Thời gian hắn thu lại lưỡi đao, là thời cơ thích hợp nhất để cậu hạ sát thủ.

“ Ha ha ha!!! Chạy đi, chạy đi. Sao hả??? Đã thấy sự lợi hại của ‘Xà cốt đao’ của đại nhân cốt rắn ta chưa?? Nhìn nét mặt âm trầm của ngươi… thật khiến ta hạnh phúc quá đi a ~ Nữa đi!! Hãy cho ta xem thử… bộ mặt giận dữ của ngươi nữa đi a ~” Cốt rắn mặt đã bắt đầu say mê, ửng đỏ lên.

Tên này lại dùng ánh mắt biến thái nhìn từ trên xuống dưới Inuyasha, rồi liếm liếm khóe môi.

( Ách!?? Có biến thái A!!! ⊙□⊙ Hảo đáng sợ!!! Tác ta chạy trước đây.)

Phụt phụt phụt ~

Một đám khói kì quái hướng về phía Cốt rắn và nhóm người Inuyasha.

“???”

Đại gia đều ngưng trọng nhìn về phía đám khói kì lạ xuất hiện.

“ Chết tiệt!! Đám khói này có thể hòa tan luôn cả xương cốt đấy. Mọi người rút lui đi.” Miroku nhìn đám xác chết của binh lính xung quanh nổi lên axit hòa tan hết thảy, đã biết sự tình nghiêm trọng không ổn, nhanh chóng ý muốn rút lui.

“ Có vẻ ta đến thật không đúng lúc nhỉ?” Một giọng nói nam tính hơi mang chút ngạc nhiên, vang lên ở phía sau cốt rắn.

“ Kẻ nào phía sau ta!!!” Cốt rắn không màng xung quanh sương khói độc, nhảy lên ném đao ra phía sau.

“ Đừng ném loạn đao như thế. Rất nguy hiểm a.”

Tiếng nói vừa dứt, một nam nhân tóc dài màu rượu đỏ xuất hiện. Quần áo không giống với những người thời đại Chiến Quốc này, mà càng thêm tinh xảo uy nghiêm, như bậc vua chúa ở một vị trí cao hơn mọi người rất nhiều. Phát quan (mũ miện) chỉnh tề trên đầu, với những hạt ngọc trai che đi phần dung mạo vốn có. Áo bào đen, với những viền chỉ bạc đặc biệt càng làm người trước mắt nhóm Inuyasha, thêm phần uy nghiêm cao quí.

Nhìn lại tay áo kẻ lạ mặt này, chỉ khẽ phất đi.

Ngay lập tức, lưỡi đao của Cốt rắn… lấy một vị trí càng thêm quỉ dị, hướng về phía Cốt rắn mà tiến công qua.

Tưởng rằng có thể thu hồi lại đao của mình một cách dễ dàng. Cốt rắn hốt hoảng… ‘Xà cốt đao’ lại không nghe lời hắn điều khiển.

Phập phập!!

Lưỡi đao hung hăng chém về phía cổ của Cốt rắn.

Tên này đương trường… tuyên cáo tử vong.

Hóa thành đám bạch cốt.

Hít hà ~!!

Nhóm người Inuyasha sau lưng chợt lạnh.

“ Thật không lễ độ gì cả, thả khói độc xung quanh… là muốn hun ta chết sớm hơn hay sao a?” Người lạ mặt ngồi trên xe lăn, ống tay áo ghét bỏ che lại mũi của anh mà nói.

Từ đằng xa Cốt Sương Mù đã thấy kẻ lạ mặt này, không sợ khói độc của mình hòa tan.

Ngay lập tức, từ bỏ đồ đạc của mình… ý đồ chạy trốn lẹ.

“ Ta cho phép ngươi rời đi hay sao?”

Một cánh tay xuất hiện đột ngột trong hư không, túm ngay cổ áo Cốt Sương Mù rồi lôi vào trong không gian.

Đám Inuyasha không hiểu gì, nhìn từ đâu ra một tên mập lùn xấu xí xuất hiện.

“ Quì xuống cho ta, ngươi chỉ thích hợp nhìn thấy ta… ở từ bên dưới nhìn lên mà thôi. Do ngươi, làm ta cảm thấy quá ghê tởm ~ ta ban cho ngươi cái chết. Để trả giá cho hành động vô lễ ấy trước mặt ta… ngươi còn điều gì muốn nói hay sao?” Từ phía trên cao nhìn xuống nam nhân nọ lạnh lẽo nói.

Cốt Sương Mù quỳ gối dập đầu cầu xin tha thứ liên tục.

“ Ta…” Lưỡi như thắt lại, Cốt Sương Mù vừa nói ra một chữ.

“ Dám dùng ‘ta’ để nói chuyện với ta? Ngươi muốn chết?? Vậy để ta toàn thành cho ngươi a ~”

Tiếng nói vừa ra, Cốt Sương Mù ngay lập tức bị chẻ dọc làm đôi xuống.

Từ đỉnh đầu cho đến hai chân.

Hai mảnh Ngọc Tứ Hồn của Cốt rắn và Cốt Sương Mù, đồng loạt bay về trong tay người nam nhân nọ.

“ Thật sự quá trùng hợp, khi ở đây cũng có thể gặp người quen của ta. Shin không có gì muốn cùng ta… nói chuyện hay sao?”

Không phải là ai xa lạ, Pluto tay ngọc thon dài cầm lấy hai mảnh Ngọc Tứ Hồn. Lại không mấy quan tâm, tùy tiện lật tay ném qua cho Shin.

“ Pluto cửu cửu… lại gặp mặt a.”

Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧

- -----Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.