Không biết qua bao lâu Lucas tỉnh lại. Chỉ biết cậu đã mất máu hơi nhiều, nếu không phải Shiro và Kuro phát hiện kịp thời, thì… hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Nhìn trước mắt hai gương mặt thân thuộc và tất nhiên cả áp suất thấp mà hai người đang thả ra nữa.
Kuro thì thẳng thắn nhìn vào mắt Lucas biểu lộ tức giận, lần đầu tiên cậu biết. Thì ra, Kuro khi tức giận sẽ rất đáng sợ nha. Cậu đành phải thề, sẽ không bao giờ tùy tiện không quan tâm mạng sống của mình mà hành động nông nổi như thế nữa. Kuro mới có vẻ hòa hoãn lại một chút. Nhưng vẫn cứng rắn khiển trách cậu một phen.
Shiro thì khá trực tiếp mà nói.
“ Bị thương và lại mất khá nhiều máu, chủ nhân hiện tại chỉ có thể ăn cháo nấu với táo đỏ và kỉ tử với hạt sen. Lại thêm tránh ảnh hưởng đến vết thương hay làm mủ vết thương….ngài chịu khó húp cháo suốt ba tháng luôn đi nha. Gà rán, socola hay thịt bò xào bông điên điển...và cả kem Matcha nữa. Toàn bộ đều bị cấm hết. “ Kèm thêm câu nói sau cùng là một nụ cười tươi tắn trên gương mặt của Shiro. Lucas chỉ cảm thấy, thật tâm lạnh lẽo.
Hai hàng mì sợi trên mặt cậu chạy dài. Đó đều là những món mà cậu cực kỳ thích “ô ô”, Shiro thật đáng giận.
“ Itachi? Con rối của ta đâu?” Bỗng nhớ đến nguyên nhân làm cậu ngất đi. Lucas lo lắng hỏi thăm hai người.
“ Đồ kí chủ ngốc. Mém tí nữa là lên dĩa gặp ông bà luôn rồi, giờ còn không lo nghỉ ngơi. Itachi đã trong giai đoạn phục hồi rồi, do lần này cậu cưỡng ép sử dụng máu của mình làm vật bù đắp chênh lệch giữa hai vật phẩm. Bây giờ thì hay rồi, chúc mừng cậu Itachi đã trở thành con rối Địa cấp đặc biệt, lại còn biến dị nữa….Bây giờ, không nói nữa. Đi ngủ đi, mai sẽ kể đến trường hợp của Itachi”. Giọng hệ thống xuất hiện trong đầu cậu, mắng cậu tơi tả. Nhưng khi thấy cậu hé ra khuôn mặt, hết trắng lại xám. Hệ thống đành từ bi không mắng nữa, mà yêu cầu cậu đi ngủ.
“ Ừm. Cảm ơn hai anh “ Lucas cười nhẹ với Shiro và Kuro. Ra hiệu cậu đang rất buồn ngủ, có gì mai gặp lại sau.
Hai anh chàng đều gật đầu và cùng ra khỏi phòng của Lucas, đóng cửa phòng lại, giúp cậu tắt đèn luôn.
“ Đã khiến cho cậu lo lắng rồi hệ thống. Thật xin lỗi!”
“ Thôi thôi! Bổn đại gia cũng không so đo nữa. Đi ngủ đi. Ngủ ngon.” Hệ thống ngạo kiều khoát tay, tỏ vẻ không nói nữa, thúc giục Lucas nhanh chóng ngủ sớm.
“ Ngủ ngon” Lucas nhẹ giọng nói. Và từ từ nhắm mắt lại.
Lucas mơ thấy một giấc mơ kì lạ.
Cậu mơ thấy mình đang ở giữa ngân hà, xung quanh là những vì sao lấp lánh. Có một số những ngôi sao lạ bay đến gần chỗ cậu, chúng có nhiều màu sắc khác nhau và độ to, nhỏ cũng không giống nhau.
Có viên ánh sáng yếu ớt, rồi từ từ tắt đi. Có viên bị ngôi sao khác đụng vào, rồi vỡ nát. Cũng có mấy viên, ánh sáng ngày càng đẹp ra và từ từ bay đến một góc khác của dảy ngân hà, cũng đứng im ở đó, hóa thành một phần của dòng sông ngân hà.
Nhưng có mấy viên, khiến cậu cảm thấy lo lắng. Vì mấy viên đó, ánh sáng ảm đạm đi. Rồi chuyển tức khí thành màu đen đáng sợ, khí tức đó làm cậu nhớ đến kí ức khi cậu chết đi và nó chính là dục vọng tăm tối của con người. Như vậy là sao?
Không đợi cậu suy nghĩ tiếp, có luồng khí tức mạnh mẽ kì lạ hấp dẫn cậu quay lại và nhìn sang nơi phát ra khí tức đó.
Một chuỗi bao gồm 9 ngôi sao, to nhất và đẹp nhất nối liền với nhau như một cái đuôi vậy. Trong đó, hết 8 ngôi sao là hơi ảm đạm và khá chập chờn, chỉ có 1 ngôi sao là sáng lên rõ nhất. Nhưng điều khiến Lucas hoảng sợ là...ngôi sao duy nhất sáng lên đó, hình như có một thân ảnh đang đứng ở đấy. Khi cậu muốn lại gần để quan sát rõ hơn thì…
“ Bíp...reng reng reng...reng reng reng…”
Đồng hồ báo thức vang lên. Lúc này là 6 giờ sáng.
Lucas bực bội, thò tay ra chộp lấy cái đồng hồ và tắt báo thức. Ngủ tiếp… ( Hình như hơi giống Tác ta nhỉ ×∆×)
“ Chủ nhân dậy! Ăn sáng, rồi làm thủ tục đến trường nữa. Nhanh lên!!!” tiếng Kuro vọng lại vào tai Lucas.
Lầm bầm...thức dậy...thay quần áo...làm vệ sinh cá nhân.
Đến phòng ăn, ăn sáng. Bắt đầu quá trình mặt than húp cháo trường kỳ của mình.
“ Shiro, không thể cho chút thịt vụn vào cháo sao? Cháo với táo đỏ không, thật rất tẻ nhạt…” Lucas mặt nhăn nhăn múc từng muỗng cháo, cho vào miệng.
“ Để xem biểu hiện của ngài thế nào đã. Nếu vết thương mau kết vảy và không gây mủ thì có thể ăn ít thịt.” Shiro nhẹ cười và nói.
“ Rồi, ta đã hiểu. “ Lucas gật gật đầu, tiếp tục công cuộc húp cháo của mình.
Ăn sáng xong, Lucas qua phòng khác xem Itachi thế nào. Nhìn Itachi ngủ và thở đều đều, khí sắc tuy còn hơi tái nhợt nhưng cơ thể và mạch đập đã chuyển biến tốt hơn rất nhiều. Đắp lại chăn cho Itachi, Lucas nhón chân bước nhẹ ra ngoài phòng.
Khi Lucas vừa đóng cửa phòng lại, thì người trên giường cũng nhẹ mở ra đôi mắt, nhìn qua cánh cửa nơi Lucas biến mất phía sau một tí, rồi thở dài một tiếng và nhắm mắt lại.
----------Ta là đường phân tuyến. Lucas đến trường tiểu học ---------
Trường tiểu học Hase. Thuộc Tokyo.
“ Cảm ơn tiên sinh đã đóng góp 2.000.000 triệu Yên cho trường để mua các trang thiết bị sinh hoạt. Không biết ngài đây muốn em trai của ngài học ở lớp nào. Để nhà trường sắp xếp ổn thỏa.” Hiệu trưởng trường Hase là một người thông minh, ông biết cách hai người trước mắt mình không đơn giản, nở một cười ấm áp và nhìn về phía thân ảnh nho nhỏ phía sau Kuro.
“ Có thể cho em vào lớp 5-e được không thầy. Có bạn em trong đó ạ.” một giọng nói non nớt, nhẹ cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người trước mặt.
“ Được, được chứ. Chờ thầy một lát, để thầy gọi chủ nhiệm lớp 5-e qua bàn giao. Mai khoảng 8 giờ, em đến trước lớp 5-e nha.” Thầy hiệu trưởng nhìn thoáng qua thanh niên tóc đen tên Kuro, thấy cậu ta cũng không phản đối gì. Nhanh chóng, nháy mắt làm thủ thế ngón tay cái. Mọi chuyện cứ để thầy sắp xếp.
Kuro và Lucas lễ phép nhẹ cúi chào, rồi cùng nhau đi ngang qua lớp 5-e một tí. Để mai Lucas biết đường đến lớp.
Cả hai cùng nhau đi xung quanh khu vực gần chỗ mình đang sống. Lucas cũng bỏ ra một khoản tiền kha khá, để mua lại một căn nhà nhỏ, ở gần con hẻm nơi cậu đặt cửa hàng. Thông qua hệ thống làm một đường hầm không gian ngắn, tiếp giáp không gian giữa cửa hàng với nhà nhỏ cậu mới mua. Cho dễ qua lại và che mắt người khác.
Cùng Kuro mua sắm khá nhiều quần áo cho Shiro, Kuro, Itachi và cậu nữa. Mỗi người 5 bộ, do trong nhà sẽ có thêm một thành viên mới, nên kem đánh răng, bàn chải hay ly uống nước… và những thứ khác, đều sẽ mua thêm một bộ.(Member mới Itachi lên sàn)
Cả hai đều vui vẻ mua sắm mà không để ý thời gian đã trôi qua đến chiều. Khi Kuro và Lucas về đến cửa hàng…
“ Đi đâu mà giờ mới về? “ Giọng ai đó ngọt ngào nhưng lành lạnh vang lên.
“ Ách..” Cả hai cùng quay đầu lại.
Xong đời!!!
Quên mất, đã hứa với Shiro là buổi trưa sẽ về ăn cơm.
“ Em đi xem Itachi coi ảnh tỉnh chưa…” Lucas nhanh trí nói và chạy hướng phòng Itachi.
Đào thoát thành công.( Mission Completed!!!)
“ Em cũng đi sơn lại bảng hiệu…” Kuro giày mới cởi ra một chiếc, chưa kịp mang vào… ( Bỏ của chạy lấy người!!! Chính là đây.)
Shiro dở khóc dở cười nhìn hai kẻ dở hơi chạy biến mất, lắc lắc đầu. Rinh mấy món đồ hai tên này mang về, vào nhà. Và chuẩn bị hâm lại đồ ăn buổi trưa, coi như ăn tối.
Chạy vào phòng Itachi, mở đèn lên.
Một đôi mắt đỏ đang nhìn chăm chú vào cậu. Làm Lucas sợ hết hồn, thật dọa người nha. Cũng hên là Itachi, không phải là…. Cái kia.
“ Anh cảm thấy sao? Có chỗ nào đau không? “ Lucas cười ngọt ngào, chạy về phía Itachi.
Một đôi tay sắt như gọng kìm nắm lấy cổ Lucas, tay kia thì đè cậu xuống giường.
“ Nói, đây là đâu? Ngươi là Ninja làng nào? Các ngươi đã làm gì ta? Tại sao chakra của ta không thấy? ” Itachi giọng lạnh như băng, đôi mắt đỏ nhưng lại ẩn chứa nhiều sát khí.
“ Bình tĩnh nào.” Lucas không biết đã từ lúc nào thoát ra khỏi tay Itachi. Và thân ảnh của cậu đang đứng ở trước mặt Itachi.
Sử dụng tinh thần lực cơ bản, ảnh hưởng đến não bộ của Itachi, làm cho anh tưởng rằng đã bắt được cậu. Lợi dụng thời thoát khỏi bàn tay Itachi.
Tinh thần lực mạnh mẽ có thể xóa trí nhớ hoặc bẻ cong kí ức của người khác. Trong trí nhớ của Lucas, người tên Rai kia hoàn toàn đủ khả năng thay đổi những điều đó. Lucas thì chưa đến được mức đó, nhưng khiến người khác rơi vào ảo giác hay não bộ tạm mất suy nghĩ thì hoàn toàn có thể.
“ Ngươi.” Itachi mắt lạnh hóa thành Mangekyou Sharingan.
Lucas rùng mình, mặc dù chưa biết khả năng của Mangekyou Sharingan ra sao. Nhưng tốt xấu gì cậu cũng đã thông qua Anime Naruto biết được, nếu cứ thế này đi xuống, người nằm bẹp trên đất sẽ là mình.
“ Anh Itachi, anh làm gì thế? Em là em trai của anh mà.” Lucas mắt lưng tròng nhìn Itachi lên án.
“ Em trai???” Itachi mặt nghi ngờ nhìn.
“ Anh thử cảm nhận một chút xíu, chúng ta là anh em có chung dòng máu. Em sao có thể làm hại anh trai của mình chứ? “ Lucas giọng hơi mang tức giận nói.
Nhìn lại tên nhóc trước mắt, khuôn mặt tinh xảo và tóc tai sạch sẽ, quần áo thì có vẻ mắc tiền. Trên tay vết chai cũng không giống cầm kiếm hay vũ khí của Ninja, nghe tên này nói là em trai của mình. Itachi đã hơi ngờ ngợ, cái thân thể này ngay từ khi gặp tên nhóc trước mặt, là đã có cái cảm giác là lạ. Hơi giống như người ta nói là huyết mạch tương liên vậy. Bằng không, ngay từ đầu anh đã dùng đến Mangekyou Sharingan rồi. Nhưng nếu thế Sasuke đâu? Rõ ràng trí nhớ của anh không có tên nhóc này, nhưng thân thể lại có cảm giác tên này có quan hệ máu mủ, ruột thịt với anh?
Nhìn Itachi rối rắm con mắt, khuôn mặt hơi vặn vẹo, lại mê mang không hiểu.
“ Itachi! Xin hãy làm ca ca của ta!!! ” Lucas rèn sắt ngay từ khi còn nóng.
“...” Itachi.
Hả???
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
---------Đọc truyện cuối chương, nhớ vote 10đ cho Tác nha-------