Nói Gì Cũng Sẽ Không Nói Cho Kẻ Địch Biết Bé

Chương 24



Chưa đợi cho Hoắc Linh Quân phát tác thì Ngô Vân Tố đã nói: "Đừng tùy tiện nhận cha nha cục cưng, bà bà không sinh được loại đô con 1m9 này đâu."

Liễu Giới Nguyên: "..."

Ngô Vân Tố sắp tới cảnh quay, hôm nay xong coi như suất diễn của cô cũng kết thúc, so với hai nam chính thì phân cảnh của cô không nhiều nên dĩ nhiên cũng kết thúc sớm hơn.

Hai nam chính cũng bắt đầu hóa trang, Hoắc Linh Quân để Hoắc Thu Thu ngồi chơi ở một bên, cậu đưa cho bé mấy quyển truyện tranh, còn nói với bé lúc cậu đi ra ngoài làm việc thì đừng chạy đi đâu, chỉ được ngồi chỗ này đọc sách, bé con cũng ngoan ngoãn gật đầu.

"Nhưng mà con xem hông hiểu." Bé con nhìn sách một hồi rồi buồn rầu nói.

"Xem không hiểu chỗ nào?" Hoắc Linh Quân vẫn đang chuyên tâm xem kịch bản.

Hoắc Thu Thu cầm lấy quyển truyện tranh trong tay: "Nà cái này nè."

Hoắc Linh Quân bớt thời gian nhìn thoáng qua rồi nói: "Con xem quyển thỏ con ăn củ cải trắng là được, còn quyển này dành cho bé 7-8 tuổi xem mà, dĩ nhiên con xem không hiểu rồi."

Hoắc Thu Thu nghiêng đầu: "Bé xem xong rồi."

Hoắc Linh Quân sửng sốt: "Con xem xong rồi?"

"Dạ." Hoắc Thu Thu nói: "Tại xao miêu miêu thích ăn chụt nha, sô-cô-nha không thơm xao?"

Hoắc Linh Quân: "..."

Hoắc Linh Quân có chút giật mình, cậu vẫn luôn biết bé con rất thông minh nhưng không nghĩ lại thông minh như vậy, nhanh như thế mà truyện tranh dành cho lứa 7-8 tuổi đã có thể xem hiểu rồi.

Liễu Giới Nguyên: "Thu Thu thông minh quá."

Nghe được lời khen, Hoắc Thu Thu cười thật vui vẻ, vui sướng nói: "Nhú Liễu~ Nhú muốn nghe chuyện xưa hông?"

Liễu Giới Nguyên đương nhiên nói được, bàn tay ú nu của Hoắc Thu Thu mở ra sách tranh, đọc lên: "Sói xám hích ăn hịt, nó sống ở phía ham dừng dậm, chước cửa có một cái hố..." (Sói xám thích ăn thịt, nó sống ở phía Nam rừng rậm, trước cửa có một cái hồ...)

"..."

Cục cưng à, đừng đọc nữa, chú đây thật sự nghe không hiểu sách nói gì đâu.

Liễu Giới Nguyên hóa trang xong thì đi quay trước, Hoắc Linh Quân thừa dịp trong phòng hóa trang không có ai liền nói với Hoắc Thu Thu: "papi nói con này."

Dường như Hoắc Thu Thu biết cậu muốn nói gì, bé con không tình nguyện bĩu môi, Hoắc Linh Quân dựng đầu nhỏ của bé con dậy, nghiêm túc nhìn bé: "Đã nói bao nhiêu lần rồi, không được loạn kêu papa, sao con lại không nghe hả?"

Hoắc Thu Thu bĩu môi, cúi đầu.

Hoắc Linh Quân ở trong lòng thở dài, cậu biết bé con thích Liễu Giới Nguyên, máu mủ tình thâm, tâm tình muốn nhận papa cũng giống như bản năng của bé, là không thể nào ngăn cản được. Nếu cậu cứ ép uổng bé như vậy, trong lòng bé sẽ rất khó chịu, nhưng mà cậu phải làm sao mới tốt đây, cậu cũng không còn cách nào mà.

Hoắc Linh Quân nói: "Con cứ một hai nhất định phải nhận Liễu Giới Nguyên là papa sao? Vậy con thích papi hay là thích anh ta?"

Hoắc Thu Thu muốn khóc, "Xao papi hông hỏi con hích lẩu hay là đồ nướng nuôn đi!"

Hoắc Linh Quân bị bé chọc cười, bất đắc dĩ nói: "Nếu con cứ như vậy hoài thì papi cũng không có cách gì, papi không muốn làm người xấu bắt buộc con không được nhận anh ta, nhưng mà! Con nghe cho rõ, người papa kia của con trong nhà rất có tiền, có tiền có thế, nếu như mẹ của anh ta biết được có đứa cháu trai là con thì chắc chắn sẽ muốn đem con về, đến lúc đó papi không thể nào ngăn cản được đâu!"

Hoắc Linh Quân thêm mắm dặm muối hù dọa bé.

Hoắc Thu Thu mắt to chớp chớp: "Vậy hông phải cũng nà bà nội của con xao?"

Hoắc Linh Quân: "..."

Hoắc Linh Quân cả giận: "Không phải mẹ của papi nha, papi với bà ấy không có quan hệ gì hết."

Hoắc Thu Thu nói: "Bé cũng hông phải là cún con ngu ngúc, ai cho bánh cũng đều đi theo."

Con chính là cún con ngu ngốc đó! Hoắc Linh Quân niết mặt bé, lúc này bên ngoài có người đi vào nên Hoắc Linh Quân không nói gì nữa, để cho Hoắc Thu Thu ngồi đàng hoàng lại, còn cậu thì ra ngoài thử vị trí. Trợ lý của Liễu Giới Nguyên giúp đỡ chăm sóc Hoắc Thu Thu, giữa trưa cơm nước xong thì bé con cũng ngủ mất, ngủ xong giấc trưa thì lại xem hoạt hình trên ipad của trợ lý, xem xong thì chơi xếp gỗ xếp hình với trợ lý.

Bởi vì hôm nay Ngô Vân Tố đóng máy nên buổi tối mọi người cùng đi ăn cơm, làm "cháu trai", Hoắc Thu Thu dĩ nhiên đi theo, trong bữa tiệc vẫn luôn bị Ngô Vân Tố ôm rồi chụp ảnh chung.

Hiện giờ ảnh chụp chung với đoàn phim vẫn chưa thể thả ra ngoài nhưng với Thu Thu thì có thể, Ngô Vân Tố chụp xong liền phát lên Weibo, status viết: "Cục cưng thật đáng yêu [Hôn hôn].

Rất nhiều fans hỏi cô bé con nhà ai thế, hùa nhau kêu đáng yêu, Ngô Vân Tố nhìn bình luận, cô cười đến cực kỳ vui vẻ, muốn nói chính là cháu trai của mình nhưng sau đó dừng lại, trả lời lại fans là con trai của bạn mình.

Cơm nước xong, Hoắc Thu Thu lại ngồi máy bay trực thăng trở về nhà, lúc về đến nhà thì đã ngủ mất rồi, Hoắc Linh Quân ôm bé lên lầu, thay quần áo cho bé rồi đắp chăn lên.

Đêm đã khuya, Hoắc Linh Quân nhìn con trai nằm trên giường ngủ mà lặng lẽ thở dài, trong lòng cậu rất mâu thuẫn, không biết thế nào cho phải, bây giờ ngăn cản cha con họ gặp nhau cũng đã quá muộn, nhận thân chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi, nhưng nếu mẹ Liễu thật sự muốn mang bé con đi thì cậu nhất định sẽ không cho!

Mẹ Liễu đang xem TV, quay đầu thấy Liễu Giới Nguyên trở về, bà lập tức đứng lên ngăn người lại: "Con đứng lại."

Liễu Giới Nguyên dừng lại.

Mẹ Liễu đánh giá anh, "Hôm nay mẹ nghe nói con mượn trực thăng của Hứa Nguy? Làm cái gì hả?" Thật ra do bà nghe người khác nói với bà rằng con trai bà sáng nay mượn trực thăng tán trai, đầu tiên bà liền nghĩ ngay tới Hoắc cái gì Linh gì đó, chỉ còn chờ Liễu Giới Nguyên về nhà một cái là phải hỏi cho rõ ràng ngay.

Liễu Giới Nguyên nói: "Đi đến đoàn phim của con."

"Đi đoàn phim mà mượn trực thăng? Mẹ còn nghe nói con mang theo người trong lòng đấy!" Mẹ Liễu dứt khoát làm rõ.

"..." Người trong lòng? Liễu Giới Nguyên khựng lại, bất quá nói vậy cũng không sai ha, dù sao trước đây hai người từng có một lần, tuy rằng cái gì anh cũng không nhớ rõ, anh liền chột dạ, "kiên cường" nói: "Cái gì mà người trong lòng chứ, là bạn diễn trong đoàn phim thôi."

Mẹ Liễu: "Mẹ không tin, có phải cái người Hoắc cái gì Linh không?"

Liễu Giới Nguyên: "Hoắc Linh Quân."

"Mẹ mới mặc kệ Hoắc Linh Vân hay là Hoắc Nhất Vân."

Liễu Giới Nguyên: "..."

Liễu Giới Nguyên: Là 0 Vân không sai. (số 0 cùng với chữ Linh đồng âm, 0 cũng là thụ =]].)

Mẹ Liễu: "Mẹ nói cho con biết, nhà chúng ta gia đại nghiệp đại, con với em gái con có trách nhiệm nối dõi tông đường, cậu ta có thể sinh thì được, cậu ta không thể sinh thì mẹ phải tìm ai nói ra lẽ đây?"

.........

Liễu Giới Nguyên: "Con với cậu ta trong sạch!"...Ờmmm Trong trắng có xám, trong xám có hồng, nát thành tương rồi!*

(*Theo mình hiểu thì ý nói ở đây là đã 18+ với nhau rồi á. Mình không tìm được câu thích hợp hơn nên edit sát vậy, ai có câu hay hơn thì nói mình nha.)

Hôm nay mẹ Liễu đi nhà trẻ không thấy được bảo bối nhỏ, trong lòng còn đang buồn bực nên khi nghe nói Liễu Giới Nguyên với Hoắc cái gì Linh lại quậy cùng với nhau thì càng bực mình hơn, hung hăng xả: "Mẹ mặc kệ con trắng hay là đen, sau này hai đứa không được đi chung với nhau nữa, nếu như để mẹ thấy được, nhìn thấy cái thẻ này không hả?" Mẹ Liễu huơ huơ thẻ trong tay, "5 triệu mẹ đã chuẩn bị sẵn!"

Liễu Giới Nguyên: "..."

Mẹ Liễu: "Đến lúc đó cậu ta không lấy cũng phải lấy!"

Liễu Giới Nguyên: "Đừng lo, cậu ta sẽ không chê ít đâu."

Mẹ Liễu: "..."

Tranh luận không có kết quả gì, mẹ Liễu thấy bản thân bà cần phải nhanh chóng hành động thôi, trong lúc bà đang nghĩ nhất định phải kiếm thời gian nào đó để đi gặp Hoắc cái gì Linh này thì không ngờ ngày hôm sau đã có cơ hội.

Ngày hôm qua chưa gặp được bảo bối Thu Thu nên sáng sớm mẹ Liễu vẫn chưa từ bỏ ý định mà đi nhà trẻ, vừa lúc Liễu Giới Nguyên cũng đang nhàn rỗi liền lôi kéo con trai làm tài xế cho bà, tới nhà trẻ hơi sớm, đợi thêm một lúc sau liền nhìn thấy Mạnh Quyên cùng Hoắc Thu Thu bước xuống xe.

Bà giả vờ trùng hợp rồi giơ tay lên chào hỏi.

Mạnh Quyên là người thấy mẹ Liễu trước xong rồi mới nhìn thấy Liễu Giới Nguyên, bà sửng sốt một chút, giật mình nói: "Tiểu Liễu là con trai bà sao?"

"Đúng vậy." Mẹ Liễu cũng có chút ngạc nhiên: "Bà biết con trai tôi à?"

"Ai da! Trùng hợp thật đó!" Mạnh Quyên vỗ đùi, "Tiểu Liễu cùng một đoàn phim với con trai tôi đó!"

Liễu Giới Nguyên nhìn hai bà tương tác với nhau, lúc này mới rõ ràng, thì ra bảo bối nhỏ mà mẹ anh vẫn luôn nói chính là Thu Thu, này thì đúng là trùng hợp thật. Liễu Giới Nguyên nói: "Dì, Linh Vân đâu ạ?"

Mẹ Liễu nghe thấy hai chữ Linh Vân thì giật mình một cái, bà đang cảm thấy cái tên này nghe rất quen liền thấy một người con trai cao lớn đang từ xa đi tới, nhìn cực kỳ đẹp trai, là người ngoại trừ con trai bà ra thì là người thứ hai bà thấy đẹp trai nhất.

Linh Vân Linh Vân, sao tên này nghe quen vậy cà, cả gương mặt cũng quen quen...

Đúng rồi! Còn không phải là tên hồ ly tinh kia sao!

Lúc mẹ Liễu đang còn sững sờ thì Hoắc Linh Quân đã chạy tới, nói: "Suýt chút nữa không tìm được chỗ để xe rồi." Vừa dứt lời thì nhìn thấy mẹ Liễu, Liễu Giới Nguyên giới thiệu: "Đây là mẹ tôi."

Hoắc Linh Quân nói: "Chào dì, con là Hoắc Linh Quân."

Suất diễn của cậu và Liễu Giới Nguyên cũng đã quay được kha khá rồi, hai ngày này chỉ còn những phân đoạn nhỏ, sau khi quay xong, hai người chỉ cần quay cảnh đại kết cục là có thể đóng máy.

Cho nên hôm nay mới có thời gian đưa con trai cậu đi học.

Trong lòng mẹ Liễu còn đang khiếp sợ, bà trăm triệu lần không nghĩ tới Thu Thu vậy mà là con trai của Hoắc Linh Quân, không đúng, cậu ta không phải là idol à? Sao đã có con sớm vậy chứ.

Hèn gì bà vẫn luôn cảm thấy Thu Thu lớn lên ngoại trừ giống Liễu Giới Nguyên nhà bà thì còn giống ai đó nhưng nghĩ mãi vẫn không ra, hôm nay thấy được Hoắc Linh Quân liền như bừng tỉnh sau giấc mộng.

Còn không phải lớn lên giống cha ruột của bé sao.

Bây giờ bà phải gian nan đứng giữa sự chọn lựa, là quyết đoán ngăn cản con trai với Hoắc Linh Quân lui tới với nhau hay là làm bộ như cái gì cũng không xảy ra mà tiếp tục chơi với cục cưng Thu Thu đây này.

Đa số người đều sẽ lựa chọn theo ý muốn của bản thân mình, nhưng Giới Nguyên là con trai bà cơ mà! Bà thương con trai bà như thế, dĩ nhiên sẽ không vì chút ích kỷ của bản thân mà làm lơ chung thân đại sự của con trai mình được!

"Chào cậu!" Mẹ Liễu nắm lấy tay Hoắc Linh Quân, cười nói: "Tôi là mẹ của Giới Nguyên, sau này cứ qua lại thường xuyên hơn nha."

Liễu Giới Nguyên: "..."

Mẹ Liễu chào hỏi xong rồi liền chạy nhanh tới chỗ Hoắc Thu Thu, một ngày không gặp như cách cả một tuần, Hoắc Thu Thu mới vừa ăn kẹo que xong rồi, bé đang muốn tìm papi của bé để bỏ giấy gói kẹo, mẹ Liễu lập tức nhận lấy, "Để bà ném giúp con nha."

Nói được hai câu đã phải vào học, mẹ Liễu luyến tiếc không nỡ mà huơ huơ tay với bé con, bà nhìn sườn mặt của Thu Thu xong tinh thần có chút hoảng hốt.

Sườn mặt đó rất giống với Giới Nguyên nhà bà, sao lại có thể giống đến như thế chứ, độ cong cái mũi đó, cho dù còn chưa lớn lên nhưng cũng hoàn toàn như cùng một khuôn đúc ra vậy.

Bà nắm lấy giấy gói kẹo trong tay, trong lòng đột nhiên sinh ra một ý tưởng lớn mật.

END CHƯƠNG 24.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.