Nỗi Niềm UKE Xấu

Chương 14: Imagine



Nơi mà tôi sẽ tới chơi là Sailing Club - Beachfront Bar. Thực ra đây là một quán bar ở đối diện bờ biển. Bãi cát dưới biển là nơi DJ quay nhạc và cũng là sàn để khách tới dance. Tôi rất thích club này bởi nó rất thoáng và không ngột ngạt như ở mấy club khác. Hôm nay là thứ bảy nên club khá đông khách. Một phần vì tôi cũng đang mệt sau cả ngày đi chơi ở Vinpearl nên tôi thấy hơi khó chịu. Quy định của club này là sẽ mua một vé trị giá 80.000VND, vé này sẽ dùng để đổi lấy một ly rượu hoặc bia tại quầy bar, nếu muốn uống thêm thì phải trả tiền thêm cho quầy bar. Tôi đứng đợi con Quỳnh mua vé thì tự nhiên giật mình bởi một cái đập vai đau vãi đái, chẳng biết là của ai.

- Ê Phương, đang làm gì ở đây vậy?

- Ủa ai vậy – Tôi nheo mắt nhìn coi thử ai đang nói chuyện với mình.

- Hông nhận ra hả, Phượng nè. Phượng xinh đẹp nè. – Bánh bèo trước mặt tôi nói với một cái chất giọng hớn hở.

- À. Nhớ rồi. Phượng đó hả? Lâu quá ko gặp – Tôi tay bắt mặt mừng, Phượng là bạn hồi cấp 2 của tôi, nó cũng có “sắc đẹp” ngang ngửa với tôi. Nó giải “á hậu 1” trong bảng bình chọn nhan sắc “từ dưới đếm lên” của lớp tôi hồi năm cấp 2.

- May ghê, Phượng định gửi thư qua email mà tự nhiên gặp được ở ngoài luôn.

- Thư gì? – Tôi trố mắt.

- Thư đám cưới đó.

- Hả? Ai cưới.

- Phượng sắp lấy chồng. Nhớ đi dự đám cưới nha. – Phượng vừa nói vừa dúi vô tay tôi cái thiệp đám cưới. Nói xong nó bỏ đi mất tiêu.

Thiệt tình, ta nói người đâu vô duyên dễ sợ, lãng nhách. Tự nhiên không không cái bả làm như bạn thân lắm rồi mời đi đám cưới. Hôm nay chắc vì ăn hột vịt lộn nên đen kinh. Trời ơi, mới chập khuya mà xui dễ sợ, chưa gì tự nhiên đâu đâu ra một đứa bạn “trên trời rơi xuống” mời đi ăn đám cưới là mất con mẹ nó mấy trăm tiền phong bì rồi, thôi coi như của phúng điếu cho nó vậy. Mệt quá.

- Phương, làm gì đứng ngoài kia vậy? Vô đây đi mày – Con Quỳnh nói vọng ra từ sau cánh cổng của Sailing club.

Tôi chạy theo Quỳnh, vừa đi vừa than thở chuyện “bị” mời đi đám cưới. Mà tôi nghĩ cũng lạ, cỡ nó còn lấy được chồng, không lẽ cỡ mình ế suốt đời. Nó á hậu 1 mình cũng á hậu 2 chứ bộ. Nhưng hình như chuyện bực bội đó chợt tan biếng khi tôi nhìn thấy “hoàng tử” của tôi đang chống cằm nghe hai anh bạn ảnh kể chuyện. Hai mắt ảnh nheo lại lắng nghe bạn ảnh nói chuyện, ta nói đẹp trai gì đâu á. Như thiên thần vậy!. Chợt ảnh quay qua nhìn thấy tôi với Quỳnh, ảnh cười mỉm một cái, hình như tim tôi rớt ra ngoài rồi… Tôi còn đang loay hoay đi lượm lại trái tim của mình thì con Quỳnh đá tôi té vô ghế cạnh ảnh.

- Ngồi đi! – Nó nạt tôi rồi quay qua cười với ba ảnh. - Sorry we’re late. Rồi nó tiếp tục luyên thuyên câu chuyện đứng xếp hàng mua vé vào club, rồi chuyện kẹt xe do nó tự nghĩ ra…

Thật tình ngồi cạnh ảnh mà tôi ngại ghê gớm. Hình như có bạn ảnh nên ảnh cũng không tỏ ra thân mật nhiều với tôi giống như lúc ở trên đảo nữa. Chợt ảnh hỏi tôi:

- Em không uống gì hả?

- …

- Kìa, ảnh hỏi mày uống gì không kìa? Sao ko trả lời trả vốn gì hết vậy? – con Quỳnh chen ngang.

- Từ từ, tao đang suy nghĩ. – Tôi nạt lại con Quỳnh.

Nhưng cuối cùng không kịp để tôi suy nghĩ thì Quỳnh đã đi tới bar gọi rượu rồi. Nó trở về cầm theo 5 cái ly và một chai Chivas. Sau rồi nó rút trong túi ra một bộ bài, tôi biết nó chuẩn bị làm gì rồi. Chúng tôi sắp sửa chơi một trò chơi gọi là King’s Card. Luật chơi rất đơn giản: có 5 lá bài. Trong đó có một lá bài lá King, ở VN mình hay gọi là quân Già K, còn lại là quân xì A – tương ứng với số 1, Heo – tương ứng với số 2, quân số 3 số 4 … Theo trò chơi thì 5 lá bài sẽ được chia đều cho 5 người và không ai được nhìn bài của nhau. Người có được lá K sẽ được quyền chọn hai số bất kỳ từ 1 đến 5. Người nào “bị” dính số mà K chọn thì sẽ bị phạt uống 1 li rượu…

Bình thường tôi chơi trò này hay thắng lắm, nhưng không hiểu sao lần này tôi toàn thua. Số của tôi bị gọi liên tục, đúng là đỏ tình đen bạc. Hic… Nãy giờ uống bao nhiêu ly rồi tôi cũng không biết nữa. Tôi xin khẳng định luôn là con Quỳnh hack, vì nãy giờ thậm chí một lần bóc được K tôi cũng không được lần nào… Hậu quả là tôi xây xẩm mặt mày ngồi không nổi nữa vì say rượu… Nhìn xung quanh thấy ai cũng tỉnh táo, có mỗi mình tôi là say xẩm. Tôi nằm lăn ra trên ghế luôn…

“Do you think about me when the crowd is gone?

It used to be so easy, you and me

I could be the one to make you feel that way

I could be the one to set you free..."

Tiếng nhạc dập ầm ầm, đèn thì mờ ảo làm tôi khá đau đầu. Lúc này tôi mở mắt ra thì biết mình vẫn còn ở club. DJ vẫn quay nhạc ầm ầm cộng với rượu khiến tôi rất bức xúc. Tôi mơ màng nhận ra mình đang nằm dựa trên vai Tom. Quỳnh và hai người kia không còn ngồi ở đây nữa. Khẽ thấy tôi động đậy. Tom mới quay qua đỡ tôi:

- Phương…

- Ủa, mọi người đâu rồi? – Tôi vừa nói vừa dụi dụi mắt.

- Dưới kia… - Ảnh vừa nói vừa đẩy cái đầu chỉ xuống sàn dưới bờ biển, toàn người là người.

- Anh không xuống đó quậy hả? – Tôi vừa ngáp vừa nói.

- Không… em uống nước chanh đi, anti-alcohol đó. - Ảnh đưa li nước cho tôi uống.

Tự nhiên giờ có hai người là ảnh lại gentle như vậy đó. Lúc này tôi chợt nhớ tới chuyện của Quỳnh nói “Tom từng có bạn gái” … Câu nói đó lại xuất hiện trong suy nghĩ của tôi. Tôi quyết định phải hỏi ảnh:

- Cô gái tóc vàng trong điện thoại anh, là bạn gái anh đúng không?

- … - Ảnh cúi mặt xuống.

- Vậy sao… anh lại…? – Tôi cũng quay mặt qua hướng khác. Vậy là ảnh là straight rồi, nhưng tôi vẫn ức vì tại sao ảnh lại đòi xếp hình với tôi, đúng là đồ dâm tà chỉ biết tình dục. Tự nhiên tôi hắt xì một cái, hình như tôi cũng đang chửi xéo tôi thì phải.

- Anh… - Tom ấp úng.

- Shut up bitch – Tôi chửi bậy.

- …Không giống như em nghĩ đâu. Để anh explain… - Ảnh kéo tay tôi lại.

- Giải thích đi, cho anh 5’. – Tôi chảnh.

- Đó đúng là bạn gái anh, nhưng anh đã chia tay rồi…

- Vậy em hỏi thật anh, anh có thích em không, em không có cái đó và cái này giống cô ta đâu. – Vừa nói tôi vừa chỉ vòng 1, và chỗ giữa cái quần trước con mắt sững sờ của ảnh.

- Có, anh thích em. Em cũng đừng nghĩ anh thích ai chỉ vì “chuyện đó”. Anh thích em vì những ngày qua em đem lại cho anh một cảm giác rất đặc biệt mà anh không biết tại sao hết, nên em đừng hỏi anh lí do vì anh ko biết trả lời sao cho vừa lòng em. – Mắt ảnh nhìn tôi chăm chú khiến tôi cũng động lòng, tôi mới dịu giọng lại, tôi suy nghĩ coi có điều gì thắc mắc để tôi hỏi ảnh cho rõ ràng luôn.

- Vậy sao anh không trả lời tin nhắn của em – Tôi chợt nhớ ra chuyện tôi nhắn tin cho ảnh mà ảnh không reply.

- Tin nhắn nào? - Ảnh trố mắt.

- Tin nhắn ở facebook. – Tôi nghiêm nghị.

- Anh không biết… - Ảnh vội vàng lấy điện thoại ra kiểm tra lại hộp thư ở facebook.

- Đúng là cẩm hường – Tôi nghĩ thầm.

- Anh xin lỗi, điện thoại anh bị hỏng thì phải, nó không truy cập vào facebook được. - Ảnh vừa loay hoay coi ở settings điện thoại, rồi thử vào ứng dụng Facebook liên tục nhưng không hiệu quả, mặt ảnh rất lo lắng...

Lúc này tôi mới chợt nhớ ra, hình như ở Việt Nam bị chặn facebook, nếu muốn vào facebook thì phải cài Hotspot Shield cho điện thoại thì mới chơi Facebook được. Thật tình sao tôi ngu quá không biết, vậy mà tôi cứ tưởng ảnh không nhắn tin cho tôi chứ, té ra là ảnh không vào facebook được. Tôi sợ bị quê nên giả bộ nói với ảnh.

- Anh đưa điện thoại đây em sửa dùm cho?

Tôi lấy điện thoại ảnh rồi cài Hotspot Shield, sau khi cài đặt xong thì tin nhắn Facebook hồi chiều tôi nhắn cho ảnh mới hiện ra. Tôi thiệt là ngốc nghếch, tôi đưa trả điện thoại lại cho ảnh.

- Sao em giỏi vậy. Chỉ anh với.

- Giỏi gì đâu anh. – Tôi giả bộ ngơ ngác.

- Em dùng email gì, để anh cài vô imessenge (một dạng phần mềm nhắn tin) chứ nhắn tin bằng FB anh sợ sometimes nó không tới là em lại giận…

- Ok.

Tôi với ảnh trao đổi email imess, sau khi yên tâm là đã gửi được tin nhắn cho nhau thì ảnh mới nhìn tôi.

- Còn mệt không em?

- Hết rồi.

- Em muốn xuống dưới kia nhảy không?

- Chơi luôn… Ủa ai làm rớt tiền kìa. – Tôi chỉ xuống dưới chân ảnh.

- Làm gì có? - Ảnh ngó xuống.

- Có. Anh cúi xuống lựm đi. – Tôi giục ảnh.

Ảnh loay hoay cúi xuống vừa cầm điện thoại soi đèn vừa kiếm cho vừa lòng tôi. Tôi tranh thủ cơ hội này lấy “bột bùa” bỏ vô ly nước của ảnh rồi lắc lắc…

- Thôi được rồi, hình như em nhìn nhầm. – Tôi kéo áo ảnh.

- Uhm... - Ảnh ngẩng mặt lên thở phào nhẹ nhõm.

- Uống nước đi anh rồi xuống dưới kia quậy. – Tôi đưa ly nước cho Tom uống, ảnh uống say sưa mà không biết cảm giác gì.

Sau đó tôi với ảnh chạy xuống dưới bãi cát để quậy trong tiếng nhạc sập sình cùng với tụi con Quỳnh, Sean, Eric. Phải nói là tôi mà say thì tôi rất quậy, tôi nhảy đủ kiểu, vừa nhảy tôi vừa hát nhẩm theo nhạc. Ánh đèn thì chớp chớp, mùi rượu bia, mỗi lần tới đoạn nhạc dập ta nói nó phê gì đâu. Nhìn qua thì thấy con Quỳnh rũ rượi, nó vừa lắc vừa vuốt ngược tóc lên, y chang như gái làng chơi. Há há… nếu nó biết tôi nói nó vậy chắc nó đánh tôi té đái quá. Công nhận DJ quay nhạc rất hợp với tâm trạng tôi, mặc dù là random nhưng trúng bài I need your love của Calvin Harris mà ta nói sao nó hợp ghê gớm vậy đó… Đang lắc trước mặt Tom thì quỷ Quỳnh đẩy mông qua bên tôi rồi nó lắc lắc cái vòng 3 của nó vô chỗ đó của Tom. Thiệt tình bậy bạ hết sức. Tom thì cái mặt ngớ ra vì độ bạo của ả… Nó định chọc tôi ghen mà. Mà hình như nó làm vậy với cả 4 người, kể cả tôi chứ ko riêng gì Tom, con này chắc xỉn nặng rồi…

Đúng là cái thứ gái hư hỏng. Mà mình cũng đâu thua kém gì nó… Bất giác tôi lại nghĩ tới vô số lần mà tôi nổi lòng tà dâm...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.