Nói Với Tên Google Hỗn Đản Kia... Lão Tử Rất Thích Hắn A!

Chương 18



Đảo mắt liền tới buổi tối hôm sau. Mặc kệ tâm tình của ai ra sao thì ra, yến tiệc vẫn cứ được tổ chức theo kế hoạch.

Trên thực tế, tham gia tiệc rượu lần này cũng không chỉ có người trong lĩnh vực Internet, các loại thương nghiệp lớn nhỏ đều đua nhau tới, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.

“Tiềm lực truyền thông đã bị vắt kiệt, bây giờ là thời đại của Internet.” NetEase nhìn các doanh nghiệp đang hàn huyên với nhau mà cảm thán.

Sina bên cạnh lườm gã một cái: “Anh còn không biết xấu hổ, căn cứ theo thống kê thường quý, thu nhập từ quảng cáo của trang web NetEase đứng đầu trong số các trang web thương mại đó.”

“Phải không?” NetEase trộm cười, “Dù sao tôi cũng là một trang web thương nghiệp mà, tiền đâu mà nhiều vậy…”

Cách đó không xa là Sohu và Baidu vẫn chưa vào cửa được với đoàn người đang bon chen, trông rất khó khăn. Cuối cùng NetEase và Sina phải ra tay mới lôi được hai người kia vào.

“Trời ơi! Cái này mà gọi là yến tiệc gì, rõ ràng là cái chợ mà!” Tham gia rất nhiều đám tiệc, gã vẫn chưa thấy buổi tiệc nào đông người như thế này, cái sân cũng chật lắm rồi nha.”Lẽ nào Yahoo hùng mạnh như vậy sao? Nói mới nhớ lúc Google tới Trung Quốc cũng chưa có tổ chức tiệc tùng gì hết, chậc chậc…” Nhìn bộ dáng Sohu, tính nhiều chuyện của gã coi bộ sắp nổi lên rồi, ngay tức khắc…

Chủ đề tám nhảm sắp lên sàn lại giọng Yahoo cắt đứt: “Các vị đều ở chỗ này nhỉ ?!”

NetEase nghe thế liền giấu Sina ra sau lưng, cảnh giác nhìn Yahoo đang tiến tới.

Yahoo nhìn thẳng NetEase, ánh mắt khiêu khích, biểu tình đắc ý. Rõ ràng là bộ dáng vừa bắt được nhược điểm của người ta… NetEase hơi căng thẳng, gã biết Yahoo lần này nhất định sẽ không đơn giản mà buông tha gã, hiện đang đông người như thế có thể sẽ hắn sẽ không làm gã mất mặt. Nhưng hắn rốt cuộc sẽ làm gì đây…

Cổ tay Sina bị NetEase nắm đến đau đớn, giãy dụa một chút liền bị NetEase nắm chặt hơn.

Đôi mắt tràn đầy tự tin của Yahoo đảo qua NetEase sau đó ──

Ưu nhã cầm tay của Baidu, Yahoo bắt đầu giới thiệu: “Xin chào, tôi là Yahoo. Cậu hẳn là Baidu nhỉ? Hôm trước có nghe bạn tôi nhắc đến tên cậu. Tuy đầy là lần đầu gặp mặt nhưng cậu không cần khách sáo đâu… À, tôi có thất lễ quá không nhỉ? Xin lỗi nhé, nhìn thấy cậu tôi hơi kích động…”

NetEase cùng Sina nhìn Yahoo mạnh mẽ lôi Baidu đi, hai mặt nhìn nhau. Sohu đứng bên cạnh đã cười vật vã, thiếu chút nữa là thở hết nổi luôn.

“Anh nói… Đây là do chú giở trò quỷ đi nhỉ…?” Phục hồi tinh thần lại, NetEase cũng bắt đầu bật cười. Chỉ còn Sina không rõ đầu đuôi câu chuyện bực mình nhìn hai thằng động kinh.

“A ha ha ha… Tôi thật là thiên tài… A ha ha ha…” Sohu chỉ lo cười, nói năng đều bị ngắt quãng. NetEase thì vỗ vai Sohu phành phạch: “Anh em tốt, tác phong thật trượng nghĩa, anh tin tưởng chú!”

“…” Sina bị bỏ rơi đứng lẻ loi một bên cuối cùng hết kiên nhẫn: “Tôi lạy hai người làm ơn nói cho tôi chuyện gì đi? Đứng ở chỗ này cười đến ngu ngốc…”

Lúc trước, NetEase thoả thuận sẽ cung cấp tin tức cho Sohu, đổi lại Sohu sẽ thăm dò Yahoo để xem xem hắn có chịu giao ra tư liệu khách hàng đã đánh cắp hay không. Không nghĩ rằng sau khi Yahoo làm quen với Sohu thì câu đầu tiên lại hỏi rằng người yêu của NetEase đến tột cùng là ai, nói là muốn cướp người yêu của gã.

“Ủa vậy lúc trước Yahoo ra điều kiện gì với anh vậy?” Sohu thật gian nan mới nhịn được cười, hỏi. (điều kiện ở cuối chương 12 á, phòng trường hợp các bạn quên ^^)

“… Nhìn bộ dạng hắn hôm nay, nhìn cái kiểu của thằng quỷ kiêu ngạo đó mà còn bày đặt hỏi làm gì…” Khóe miệng NetEase co rúm, nhớ lại câu nói ngày đó khiến gã tức tối bỏ đi khỏi quán cà phê: “Muốn tư liệu khách hàng sao… Có thể trả lại cho anh đấy, chỉ cần anh để tôi nằm trên là được~~ ”

NetEase từ lúc chào đời tới nay còn chưa có hưởng qua loại khiêu khích này bao giờ. TMD! Bố mày có chết cũng đếch nằm dưới đâu nhé! Thằng nhãi ranh mày muốn chơi trên đầu bố à, kiếp sau cũng đừng mơ!

Sina nhìn vẻ mặt NetEase thì hắng giọng, chỉ biết mỉm cười: “Cái tên Yahoo kia cũng có năng khiếu đấy chứ… Cư nhiên có thể chọc anh giận đến thế này.”

“Ha ha ha, hắn chọt trúng ngay điểm yếu luôn ấy….” Sohu cười tà. NetEase nghe xong đá Sohu một cái.

Âm thanh trong đại sảnh dần dần nhỏ lại. Một mảnh tĩnh lặng này khiến kẻ khác phải rùng mình.

“Gì vậy nhỉ?” Sohu không biết sống chết nhẹ giọng nói thầm. NetEase nhìn quanh quất tìm cái thứ phát ra khí lạnh đóng băng hiện trường.

Mắt Sina thầm bảo: “Khỏi cần tìm, bên kia kìa.”

NetEase và Sohu nhìn qua, lập tức đứng tim.

Goo… Google…

(Tén tén tén tèn ~~~ chồng em đã tới ~~~)

Google đứng trước bàn tiệc buffet dài, mặt không biểu cảm. Đôi mắt xanh toả ra sát khí lạnh lẽo bắn về phía hai người.

Gương mặt tươi cười ban đầu của Yahoo vẫn hướng về ai kia, có điều biểu cảm dần dần lãnh đạm, vùng xung quanh lông mày cũng thoáng nhíu lại, trên mặt có phần nghi hoặc.

Còn Baidu thì đứng cứng ngắc một chỗ.

Nguyên nhân xuất hiện tình huống này thì chỉ cần dùng một câu để giải thích là được ── Yahoo đang ôm Baidu chậm rãi nói chuyện.

Xa xa, ba người NetEase, Sohu và Sina rất ăn ý di cư sang nơi khác lánh bom. Bọn họ còn chưa muốn trở thành nạn nhân chiến tranh đâu.

“Ô.”

Một tiếng cười nhạt khiến người ta đông cứng tại chỗ.

“Xin lỗi, tôi đến trễ.” Google nở nụ cười, một nụ cười bình thường. “Yahoo, chúc mừng cậu nhé.”

“… Cảm ơn.” Yahoo không rõ ý, nhưng vẫn trả lời theo phép lịch sự.

“Có điều gần đây tôi rất bận nên không nán lại đây lâu được. Đành phải rời trước vậy.” Nói xong nhanh chóng xoay người rời đi. Biểu cảm của Google chưa từng thay đổi từ lúc cong khoé miệng lên.

Tựa như được phủ một lớp mặt nạ.

Bốn phía bắt đầu khe khẽ thì thầm.

“Nghe nói giữa Google và Yahoo vẫn luôn có cạnh tranh, nhưng đó chỉ là đồn đãi, ngày hôm nay xem chừng thật sự là vậy rồi…”

“Lúc trước Google tiến vào khu vực Châu Á cũng không có tổ chức tiệc tùng, buổi tiệc nghênh tiếp lần này của Yahoo lớn như vậy, nhìn thế nào cũng thấy có ý đồ gì đó…”

“Google vừa nãy không nói gì, vẻ tươi cười của anh ta rõ ràng là trào phúng, này cũng quá rõ ràng rồi đi…”

“Ê, hai nhà đầu tư nước ngoài định khai chiến trên địa bàn của chúng ta sao? Thật không biết lễ độ gì cả! Phải đóng tiền bảo hiểm với tiền thuê sân trước đã chứ!”

Ai nói câu cuối cùng này vậy? ! NetEase tìm nơi giọng nói phát ra, thấy được một người ngoài ý muốn.

Mop sửa sai cho Tencent: “Công ty của Yahoo của không phải là hải ngoại hoàn toàn đâu, hơn nữa chúng ta cũng không phải xã hội đen cũng không phải võ đạo quán, cho nên căn bản không có tiền bảo hiểm với tiền thuê sân như cưng nói đâu.”

Tianya cạnh bên thì lại phản đối: “Đừng quá trông cậy vào độ chính xác của lời nói từ con nít cũng như sửa cho nó. Thay vì sửa sai, cậu nên hỏi nó học được mấy cái tiếng lóng này ở đâu thì quan trọng hơn đấy…”

Đôi mắt Sohu lóe sáng: “Wow… Một nhà ba người, cảnh tượng thật đẹp nha ~~ ”

Mop nghe xong vội vã phủ định: “Sohu anh đừng có nói bậy…” Nhưng thấy NetEase và Sina sóng vai đi tới, cậu chợt phát hiện câu nói của mình không cần thiết nữa.

NetEase nhìn hai người kia mà cười tà. Sina chào ba người rồi hỏi: “Theo tính cách Google thì bây giờ anh ta đang ở đâu nhỉ?”

“Không biết nữa.” Tianya lại thoải mái không giống bình thường, “Google cho tới bây giờ chưa gặp phải đả kích nào lớn như vậy. Lần này… khó nói rồi.”

======================

Gay cấn rồi đây ~ Đến chương 27 sẽ có một phiên ngoại tóm tắt tất cả các mối quan hệ lòng vòng của các nhân vật trong truyện a~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.