Nói Với Tên Google Hỗn Đản Kia... Lão Tử Rất Thích Hắn A!

Chương 3



Google ngồi xuống bên cạnh Baidu, gác chéo chân, tay phải hờ hững xoay tròn ly rượu. Biểu cảm thờ ơ này khiến Baidu cảm thấy có chút sợ hãi.

Thật lịch lãm… Trong một giây, đầu óc của Baidu chỉ có thể hình dung ra được như thế. Google, hắn là một người thanh cao. Nhưng mà, tuy thanh cao như vậy lại mang một vẻ gì đó cao ngạo. Sau đó trong não Baidu lúc này lại hiện ra một loạt hình ảnh và trang web về những cư sĩ cao nhã ngâm thơ. Thật không hổ danh là bộ máy tìm kiếm lợi hại. (= = ||||)

Có điều, không lâu sau Baidu lại cảm thấy hối hận vì suy nghĩ vừa nãy. Cuối cùng cậu cũng có thể lý giải được vì sao luôn có người phấn khích đập máy tính mà thốt lên rằng: “Đây chính là thứ mà ta cần tìm trong mớ bòng bong này rồi!” Thật ra những thứ đầu tiên luôn không chính xác, phải tìm hiểu thật kỹ càng. Cho nên không được nhìn lầm cái mặt tên này… bằng không mai mốt bị hắn ăn tươi mất…

Google yên lặng chăm chú nhìn Baidu đang ra sức tàn sát góc áo, cuối cùng quyết định mở miệng trước. Thực ra, hắn đã định hỏi câu này từ lâu rồi: “Năm nay cậu bao nhiêu tuổi nhỉ?”

“A?” Baidu giật mình, sao lại có kẻ hỏi về tuổi tác người khác chứ! Hơn nữa không phải người nước ngoài rất ghét hỏi về tuổi sao?  Cậu vừa định tranh cãi, lại quay đầu thấy khuôn mặt Google, tự nhiên mất hết can đảm, thành thành thật thật mà khai ra.

“Nga…” Google sờ sờ cằm, thật tốt, hắn cũng không thích kẻ nào lớn tuổi hơn mình.

( Cái này cái này… Baidu được thành lập trễ hơn Google, nhưng chúng ta cũng không cần để ý nhiều về điểm này… a ha ha = = + +)

Google nhìn mờ mịt nhìn Baidu đang lúng túng, nghĩ, bé cưng này sao mà đơn thuần thế nhỉ? Hỏi vậy mà cũng khai thật ra luôn.

Thôi, đã như vậy rồi thì vào vấn đề luôn đi.

“Thật ra hôm nay tôi tới đây là để tìm cậu.” Google nói xong, thoả mãn khi nhìn thấy biểu cảm muốn nhảy dựng lên của Baidu với khuôn mặt nhanh chóng bị nhuộm đỏ. Phản ứng này thật tốt, vậy nói thêm vài lời nữa cũng sẽ không hề gì.

Mà Baidu lúc trước đã bị ảnh hưởng bởi các hủ nữ, cho nên cực kì nhạy cảm mấy câu như này, cậu thậm chí nghĩ mình đã bị cái tính YY mọi lúc mọi nơi của họ ăn vào não rồi.

Trong đầu cậu lại không ngừng vang lên giọng nói: “Baidu ơi Baidu à, làm ơn nghe tiếp đi~ chịu khó nhẫn nại nghe người ta nói thêm chút đi~”

“A… a? Vì vì vì… Vì sao?” Mồ hôi lạnh túa ra.

“À, mấy ngày hôm trước tôi online có đọc được một bài viết về chúng ta…”

Cậu hốt hoảng: “Cái bài viết kia là viết bậy viết bạ đó! ! Anh đừng có tin! ! !”

“Vậy sao?” Google vẻ mặt vô tội.

Tốt, mắc câu rồi.

“Đúng… đúng… đúng… đúng vậy! ! Bọn họ luôn thích suy nghĩ lung tung, chúng ta không hề có quan hệ gì với nhau hết nha a a a! !” Baidu nóng lòng giải thích, nhưng mà…

“Ra là như vậy, vậy chuyện hợp tác giữa tôi với cậu là không có hy vọng rồi…” Google buông thỏng tay, ra vẻ rất là thất vọng ──

Ta nói, anh trai Google à, anh có triển vọng ứng cử giải Diễn viên nam xuất sắc nhất của Oscar đó.

Khoan đã, sự kinh hoảng của Baidu rất nhanh đã thay đổi, đứng hình một lúc lâu. Cho đến khi nghe từ “tiếc nuối” lần thứ hai cùng đôi mắt màu xanh buồn bã giả tạo của thằng kia, cậu mới thoáng hiểu được: “Anh nói… hợp tác?”

“Đúng vậy.” Google mỉm cười, “Bài văn kia nói chúng ta đều là những bộ máy tìm kiếm, thay vì chỉ làm việc ở một vùng cố định thì hãy hợp tác cùng nhau, mở rộng địa bàn, làm ít ăn nhiều, mọi người cùng vui…”

Google, anh cũng học được nhiều thành ngữ gớm… = =

Baidu giờ mới hiểu được mình hiểu lầm câu chuyện, trong lòng rống to, đây là ông nói gà bà nói vịt, là làm trò cười cho thiên hạ, đau tim quá…

Thế nhưng, Baidu à, cậu bị lừa cmn rồi…

Sau khi tàn tiệc, Google về đến nhà là rút ngay điện thoại ra gọi cho cái kẻ chờ đợi đã muốn rụng mắt kia.

“Sao rồi sao rồi?” Bên kia bắt máy ngay lập tức, có vẻ như đã ngồi chờ bên cái điện thoại hàng giờ đồng hồ.

“Chắc mắc câu rồi đó…”

“Ai da da… chúc mừng chúc mừng, như vậy đã có thể tiến hành việc tiếp theo rồi~” Giọng điệu hào hứng rạo rực. Đây chính là gương mặt thật của hủ nữ, kẻ khiến Baidu sợ hãi mãi không thôi. Google tự nhiên thấy hơi đau đầu, xoa xoa mũi.

“Yên tâm đi, tôi sẽ giúp anh ~ hô hô… ha ha ~” Điệu cười nữ vương tiêu chuẩn vang lên. Cho dù Google thuộc loại “phúc hắc” nhưng mỗi lần gặp kẻ này đều không khỏi cảm thấy sởn tóc gáy. Tianya đã từng thân thương mà cho hắn lời khuyên rằng không nên đắc tội con gái, nhất là đừng đắc tội đồng nghiệp nữ, bởi vì một khi đắc tội thì sẽ bị bọn họ YY vào đam mỹ văn cho chết luôn.

Nhưng mà Baidu đã làm gì khiến hủ nữ phấn khích mà biến cậu ta thành tiểu thụ nhỉ?

Bỏ qua vấn đề khó lý giải này, Google căn dặn Myfreshnet qua điện thoại lần hai: “Tôi nói, nhất định không được để Baidu biết kế hoạch của chúng ta nha.”

“Cứ yên tâm ~” Myfreshnet cười kiểu cười đặc trưng của hủ nữ, “Tôi sẽ không cho phép tiểu thụ chạy thoát khỏi tay tiểu công đâu!”

===============================

Lời tác giả: Cuối cùng… Ta đã hoàn thành việc đem đại diện của hủ nữ vào đam mỹ rồi… Mới đầu đã nghĩ không thể đem vào được, nhưng cho tới lúc viết thì… dùng Myfreshnet, mọi người hẳn là không có ý kiến đi? Ách, thấy chưa ai phiền cả, cười ~

Chủ yếu là bởi vì ta không vào nhiều web đam mỹ lắm, cho nên không biết trang web nào tương đối tốt để đại diện, nhưng ta khẳng định Myfreshnet có thể đảm nhiệm được vai này nè, khẳng định ~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.