Nói Yêu Em 7 Lần

Chương 46



Nhưng nói đi nói lại, Tuấn Anh nghĩ có khi nào Tùng Linh nói đúng hay không? Có khi nào cậu bị bệnh gì đó mà không biết, đến nỗi chính mình *** mà cũng không biết nữa. Có lẽ cậu cần phải đi khám bệnh một lần mới được. Tuấn Anh thở dài ngao ngán, cậu rất ghét đi bệnh viện.

Chỉ lát sau, mẹ Tùng Linh gọi hai đứa xuống ăn cơm, Tùng linh vui mừng vì thoát được 18 tầng địa ngục, nhỏ vội vàng đi xuống nhà ăn cơm.

Tuấn Anh cũng gấp vở đứng dậy đi ăn cơm, cậu vô tình đá vào tấm đẹp dưới chân làm nó xê dịch, cậu phát hiện ra bên dưới có một quả bong bóng nhỏ được quấn chỉ, sợi chị kéo dài dưới bàn đến chỗ Tùng Linh ngồi. Cậu thử kéo sợi chỉ vài cái, lập tức một âm thanh giống y như hai lúc nãy vang lên, cả người cậu run lên vì tức giận khi hiểu ra được lí do vì sao mình *** mà không hay. Haiz….bong bóng nhỏ vô cùng, cậu ngồi đè nó vẫn không cảm giác gì.

Cái con bé Tùng linh kia, em dám bất nhân thì đừng trách anh bất nghĩa nha

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.