Nông Gia Chi Phú Quý Hiền Thê

Chương 57: 57: Chuyển Vào Nhà Mới




Mùa đông đến ban đêm phá lệ dài dằng dặc, tối nay là tối cuối cùng bọn họ ngủ tại dược lư, nghĩ đến ngày mai liền phải chuyển vào nhà mới, người một nhà hưng phấn tất cả đều mất ngủ, thẳng đến đêm khuya mới ngủ được.
Trời tờ mờ sáng, Khương Gia Minh như thường ngày dậy thật sớm, mặc dù đã đem thanh âm đ è xuống thấp, vẫn là truyền đến Lâm Uyển Uyển đang ngủ mơ, mở to mắt, nguyên lai trời đã sáng rồi.
Khương Gia Minh muốn để Lâm Uyển Uyển lại nhiều ngủ một lát, tức phụ hôm qua ngủ quá muộn, lại sớm như vậy hắn không nỡ.
Ý tốt của Khương Gia Minh Lâm Uyển Uyển tiếp thu, thầm nghĩ thật ra mới sáng sớm cũng không có việc gì to tát, buổi tối cũng không mời quá nhiều người nên nằm xuống ngủ tiếp, thời tiết lạnh nên cô vẫn rất muốn nằm ở trong chăn.
Khương Gia Minh đi đến nhà mới, thấy bên trong toàn bộ thu thập xong, ngay cả sương phòng cũng trải chăn chỉnh tề gọn gàng lại sạch sẽ, khắp nơi tràn ngập không khí ấm áp của gia đình, bất giác nở nụ cười hạnh phúc, cưới được thê tử như thế, còn cầu gì hơn!
Thấy sắc trời còn sớm, Khương Gia Minh đột nhiên cảm thấy lười biếng, tính toán trở về ôm tức phụ ngủ một giấc, đương nhiên đây cũng chỉ là đơn giản nghĩ vậy, cũng không có khả năng thật sự trở về, việc cần làm vẫn có.
Lâm Uyển Uyển không ngủ quá lâu, hôm nay dù sao cũng là ngày quan trọng của một nhà bọn họ, đồng thời cũng đem hai đứa nhỏ gọi dậy, bộ dáng thức dậy mông lung thật đáng yêu, sau khi rửa mặt đơn giản, ăn chút đồ vật, cũng hướng về nhà mới đi qua.
Cùng đi còn có hai thầy trò Mạnh đại thúc, xung phong đi tới hỗ trợ.
Về phần nghi thức vào nhà mới, Lâm Uyển Uyển không hiểu lắm, viết chữ dán câu đối cũng giao cho Khương Gia Minh cùng Mạnh đại thúc, ba tiểu hài tử phụ trợ.

Mà chính cô thì vào phòng bếp, cô đã lên thực đơn rồi, thịt hôm qua cũng đã chuẩn bị xong, không cần vội, hiện tại chỉ cần rửa sạch là xong.
Một nhà đại ca của Khương Gia Minh tới sớm nhất, thuận tiện còn mang theo hai bộ bàn ghế tới đây, đây cũng là ngày hôm qua nói muốn tới hỗ trợ.

Đúng lúc hưu mộc, hai đứa cháu trai cũng đều tới, đều bị gọi ra bên ngoài hỗ trợ.
Phòng bếp có thêm đại tẩu Tiếu thị cùng đại chất nữ Khương Chi Nhã, Lâm Uyển Uyển có vẻ thoải mái hơn nhiều, ba người nhanh nhẹn lưu loát đem đồ đạc xử lý sạch sẽ, cũng may là dùng nước nóng, mới không đến mức đông cứng tay.
Nghĩ đến người nhà mẹ đẻ mình cũng muốn tới, Lâm Uyển Uyển cảm thấy vẫn nên sớm cùng Tiếu thị nói qua thì tốt hơn, tránh cho đến lúc đó kinh hách, dù sao bặt vô âm tín đã lâu, đột nhiên xuất hiện là có chút bất ngờ.
Nhắc tào tháo tào tháo đến, Tiếu thị cũng bất chấp đang kinh ngạc, đi theo đệ muội Lâm Uyển Uyển ra ngoài nghênh đón, Khương Chi Nhã ở lại phòng bếp canh lửa, nàng đối với người nhà Tam bá nương không quen biết, có chút tò mò, thỉnh thoảng thò đầu nhìn ra bên ngoài, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy, không rõ ràng lắm.
Tiếu thị cũng đã thật lâu không nhìn thấy thông gia Tam phòng này, ấn tượng vẫn là có, chuyện năm đó xem ra ảnh hưởng không nhỏ đối với Lâm gia, hơn hai năm trước vẫn là trang phục hoa lệ, một nhà già trẻ, lại không chịu nổi năm tháng cùng hiện thực mài giũa, hai lão gia tử có chút già nua, trang phục cũng chỉ là bình thường, bất quá lời này nàng không nói ra, thu lại ánh mắt đánh giá, nhiệt tình chào hỏi.
Thần sắc già nua trong mắt Tiếu thị đã được cải thiện do nước linh tuyền của cô, không thì còn tệ hơn thế, nếu duy trì một thời gian có thể trở lại trạng thái trước đó.

Bên ngoài nhà mới đã náo nhiệt hơn rất nhiều, lúc trước người Lâm gia chỉ nghe Lâm Uyển Uyển tùy tiện nhắc tới, còn tưởng là một căn nhà nhỏ, ai ngờ căn nhà cũng khá lớn, đều thay một nhà bọn họ cảm thấy cao hứng, cũng ở một bên hỗ trợ dọn dẹp chuẩn bị tiếp đãi.
Khương Liên Giác và Khương Liên Khuyết làm như tiểu chủ nhân, sự tình không cần bận rộn, liền quay người chào hỏi lôi kéo đường huynh bọn họ đi dạo một vòng, giới thiệu từng chỗ một còn khoe đồ ăn mẫu thân chuẩn bị cho bọn họ, vung tay mời nếm thử, còn có mấy món bọn họ chưa từng nếm qua, nhưng là nương bọn họ nấu chắc chắn là rất ngon.
Cả đám nhóc ăn hồng quang đầy mặt, ngay cả Mạnh đại thúc cùng Lâm Thiên Tứ cũng nhịn không được tiến lên, Tiết thị chỉ biết nhìn lắc đầu, những người khác đều là cười trộm bất lực.
Lâm Uyển Uyển trở lại phòng bếp nên không biết những chuyện này, trong phòng bếp còn có mấy người khác, may mà phòng bếp lớn, lại có thêm hai vị tẩu tử bên nhà mẹ đẻ tới giúp, quên nói đại tẩu Chúc thị tuy rất giỏi nữ công, nhưng chỉ là kỹ năng nấu ăn của nàng thật sự rất tệ, đương nhiên là vẫn tốt hơn của Phương thị rất nhiều, nhị tẩu Hạ thị tài nghệ nấu nướng của nàng thật sự không tồi, đương nhiên so với cô vẫn kém hơn một chút, nhưng đây là do vấn đề hương liệu, nếu sau này phát triển hương liệu, gia vị, so với cô chỉ hơn chứ không kém.

Quan hệ của hai vị tẩu tử này không tệ, bất kể là bằng mặt hay bằng lòng, cô đều phải khen nương có phương pháp.
Sau đó, phu thê Khương Lượng lần lượt đến, mang theo con trai Khương Đại Hổ trông rất đáng yêu, tiếp theo là bạn tốt Tam tẩu tử của Lâm thị, mang theo nam nhân cùng nữ nhi Tiểu Thúy của nàng tới, nghe nói nhi tử Khương Vượng đến nhà bà ngoại còn chưa trở về.
Lúc này nhà cửa càng thêm náo nhiệt, các nam nhân bận rộn xong chuyện ngồi vây quanh trong nhà chính nói chuyện trên trời nói đất, bọn nhỏ thì đều chạy đến Tây phòng chơi đùa, tiếng cười đùa giỡn tràn ngập cả căn nhà.
Các nữ nhân bận rộn trong phòng bếp nghe được tiếng náo nhiệt bên ngoài, cũng đều cười rộ lên, thay nhau cảm thán cuộc sống như vậy thật tốt.
Nơi có nữ nhân luôn nhiều bát quái, giữa các nàng cũng không ngoại lệ, ngoại trừ nói chuyện phiếm trong nhà ra, cũng sẽ nói một số chuyện thú vị trong thôn, chỉ có những người trong nhà cũ Khương gia bị nhất trí tránh đi, không ai nhắc tới.

Lại nói người ở nhà cũ, lần này bọn họ cũng không có làm ầm ĩ, lần trước bọn họ đã đến gây phiền phức rồi, lần này cũng không muốn mới dọn vào nhà mới liền gặp phiền toái.

Dù sao ngày hôm nay, bọn họ cũng dự định chỉ mời những người có quan hệ tốt tới góp vui mà thôi, nhà cũ quan hệ không tốt nên không gọi bọn họ, ở nơi này ngày Thượng Lương là đại sự cần làm tiệc lớn, nhưng vào nhà mới lại không cần, hơn nữa, bài học từ ngày Thượng Lương vẫn còn đó, cả thôn có mấy người không rõ ràng chuyện những người trong nhà cũ đã làm, càng không có khả năng lấy chuyện này ra hoạnh họe bắt bẻ, trừ phi thật sự là đầu bị cửa kẹp.
Đến muộn nhất là Vương chưởng quỹ, đến một mình còn mang theo lễ vật và hai vò rượu ngon, khách khứa đã đến đầy đủ.

Làm chuyện nên làm, Lâm Uyển Uyển cùng nam nhân nhà mình đi qua.
Nam nữ chia bàn, tiểu hài tử ngồi một bàn khác, vừa vặn ba bàn.

Đợi đến khi thức ăn lên bàn, vẫn khiến mọi người kinh diễm một phen, một bàn đầy đồ ăn món thịt làm chủ đạo.


Nhất là với trù nghệ của Lâm Uyển Uyển, thiếu chút nữa đem đầu lưỡi đều nuốt, hơn nữa lâm Uyển Uyển hôm nay tâm tình tốt, món ăn này tự nhiên cũng ngon hơn, lại cố ý xử lý trước, hương vị tất nhiên là không cần phải nói, nhìn mọi người ăn liền biết.
Đồ ăn ngon tự nhiên là phải có rượu ngon, đây là loại thượng phẩm cố cất giữ trong biệt thự đã lâu, cho dù là mấy nữ nhân cũng đều uống một ít, để không tị nạnh lẫn nhau, cô còn đặc biệt chuẩn bị một ít rượu trái cây cho bọn nhỏ, rượu có vị rất nhẹ, sẽ không gây say, cũng được lấy từ tủ rượu trong biệt thự.
Mọi người ăn uống no say, hầu hết nam nhân đều say khướt trở về, cuối cùng cha nương Lâm Uyển Uyển lưu lại, tính toán chiêu đãi một phen, còn có một chuyện chính là chuyện về lụa dầu, cha cô nói, ngày mai dẫn cô đi qua bái phỏng, qua lại thế nào cũng cần hai ba ngày.
Sau khi mọi người rời đi, sắp xếp cha nương nhà mình nghỉ ngơi trong sương phòng ổn thỏa, lại đem hai đứa con trai đuổi đi ngủ, đồ đạc trong nhà bếp trước khi mọi người đi đã dọn dẹp sạch sẽ, Lâm Uyển Uyển trở lại Đông phòng không có việc gì làm lại lấy rượu ra, buổi tối không uống bao nhiêu, lâu rồi không uống thừa dịp cao hứng uống đến tận hứng rồi nói sau.
Lúc Khương Gia Minh bước vào, đã thấy tức phụ nằm sấp trên bàn, mặt đỏ bừng, còn đang tùy ý uống rượu, sợ là đã say rồi.
Bất đắc dĩ đỡ tức phụ nằm lên giường, vào bếp lấy nước nóng, nhẹ nhàng lau người cho nàng.
"Tướng công, tướng công.

Tôi nói với ngươi một bí mật.." Mắt nhắm nghiền, miệng không ngừng lầm bầm.
Bí mật? Khương Gia Minh thầm nghĩ, bí mật gì đây? Kỳ thật hắn rất muốn biết, dựng thẳng lỗ tai lên nghe, kết quả đợi nửa ngày cũng không nghe được gì thì ra cô đã ngủ thiếp đi, hắn mỉm cười bất lực..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.