Nông Gia Hãn Phụ

Chương 13



Hai huynh đệ Đường Đại Trụ cùng Đường Nhị Trụ đi ra ngoài giúp Đường Thiết Trụ bán đất mượn bạc, mà hai người nhà Đường Thiết Trụ ở nhà đang còn ngủ ngon lành. Đường bà tử bởi vì phân gia trong lòng không thoải mái, hiện tại thấy Cố Mạn Nương ngủ đến giờ này còn không rời giường, trong lòng như có lửa phóng đến thẳng phòng Đường Thiết Trụ.

"Vợ lão tam đâu, mặt trời đều chiếu đến mông mà ngươi còn nằm lười thây ở trên giường. Đường gia chúng ta chính là xui xẻo tám kiếp mới có thể cưới cái đồ lười chẩy thây như ngươi vào cửa." Đối với chuyện phân gia Đường bà tử tức hai nhi tử hợp nhau đối phó nàng, càng tức Cố Mạn Nương cái đồ ăn cây táo, rào cây sung. Nếu không phải nàng ta từ giữa làm trò quỷ, nhà này sao có thể phân đến nhanh như vậy. Nàng không đồng ý phân gia là vì ai, còn không phải vì tốt cho lão tam, vì tốt cho tam phòng, nhưng Cố Mạn Nương này thật tốt từ đâu chạy ra nói đồng ý phân gia.

Cuối cùng, làm cho nàng bị đánh cho đến không còn manh giáp lộ nguyên hình. Đã đắc tội hai đứa con dâu lớn, còn không có một chút lợi ích nào. Thật là nhớ tới việc này, Đường bà tử đều tức đến nôn ra máu.

Hai huynh đệ Đường Đại Trụ đi ra ngoài làm việc, hiện tại trong nhà chỉ có đứa con dâu Cố Mạn Nương này ở nhà, Đường bà tử phải mắng chửi nàng mấy câu để giải tỏa cơn tức. Người khác làm nàng không thoải mái, nàng liền làm mọi người đều không thoải mái, đó là cách sống của Đường bà tử.

Thấy Đường bà tử tìm Cố Mạn Nương gây phiền toái, Lưu thị cùng Trương thị cũng không có tiến lên khuyên giải hoặc là giúp đỡ nói tốt cho Cố Mạn Nương. Lần này phân gia chính là mong mỏi của các nàng, nhưng đã làm bà bà không vui, nếu giúp đỡ Cố Mạn Nương nói chuyện, không chừng lại hứng chịu thay mấy lời khó nghe của bà bà, có là kẻ ngốc mới làm như vậy.

Đường bà tử đứng ở trong viện hướng về phòng Cố Mạn Nương mà xả hết mấy lời khó nghe. Mà trong phòng Cố Mạn Nương đã sớm tỉnh, chỉ là không có rời giường thôi. Đường Thiết Trụ ngủ bên cạnh cũng đã tỉnh, Cố Mạn Nương là bị đói tỉnh, mà hắn do trên người đau đến ngủ không yên.

Đối với lời Đường bà tử mắng, một chút đều không ảnh hưởng đến Cố Mạn Nương. Dù sao nàng cũng là nghe tai này, ra tai kia không vô đầu được câu nào. Mà kể có đem cả tổ tông Cố gia mười tám đời ra mà chửi thì cũng chả liên quan đến nàng.

Bởi vì nàng không phải Cố Mạn Nương kia, cho nên tổ tông mười tám đời Cố Mạn Nương cùng nàng một xu tiền đều không có quan hệ. Mặc kệ bà ta như mắng chửi khó nghe cỡ nào cũng không phải là mắng nàng.

Cố Mạn Nương không thèm để ý tới Đường bà tử, nhưng Đường Thiết Trụ lại tức giận thật sự. Bởi vì trên người bị thương, cả đêm qua hắn không thể ngủ được, thật vất vả đến gần sáng mới vừa chợp mắt thì lại nghe tiếng nương hắn mắng chửi người. Ồn ào như vậy làm sao hắn còn có thể ngủ.

Chuyện thiếu bạc đã đến mức sắp không giải quyết nổi, vậy mà Đường Thiết Trụ không hề lo lắng, còn muốn ngủ. Nếu Cố Mạn Nương biết, khẳng định bội phục chết hắn luôn rồi. May mắn Cố Mạn Nương không phải con giun trong bụng Đường Thiết Trụ nên không biết hắn nghĩ gì, nếu không liền đã trực tiếp đá tên bại gia tử xuống đất lần nữa. Đường gia sinh ra kẻ bại gia tử như vậy, thật như lời Đường bà tử mắng Cố Mạn Nương, là xui xẻo tám kiếp..

"Nương, ngươi có để người khác ngủ nữa hay không." Đường Thiết Trụ rống lên giận dữ. Hành động quá mạnh không cẩn thận đụng đến miệng vết thương, đau đến Đường Thiết Trụ nước mắt đều rơi xuống.

Đường Thiết Trụ này rống một cái, hiệu quả vẫn thực rõ ràng, bên ngoài Đường bà tử cũng im lặng. Qua nửa ngày mới nghe tiếng Đường bà tử vang lên, "Trời đất ơi, lão nương sao lại xui xẻo như vậy, sinh ra cái đồ bất hiếu không bằng ngươi cầm búa đem ta đánh chết đi."

Đường Thiết Trụ rống một tiếng xem như thọc tổ ong vò vẽ. Hiện tại Đường bà tử chẳng những mắng con dâu, ngay cả con trai chính mình sinh cũng đem ra mắng chung.

"Có vợ quên nương, sớm biết ngươi là cái dạng này, lúc trước sinh ngươi ta nên đem ngươi bóp chết miễn cho trưởng thành làm ta tức chết.." Đường bà tử ở bên ngoài mắng đến nghiện, nghiến răng nghiến lợi hận không thể đem đồ bất hiếu Đường Thiết Trụ bóp chết.

Đường Thiết Trụ thật không nghĩ tới một câu của mình liền đem tổ ong thọc nên cũng không dám nhiều lời nữa.

Mà nằm ở trên giường giả chết Cố Mạn Nương bất đắc dĩ trợn trắng mắt. Đường Thiết Trụ bài bạc, vay nặng lãi Đường bà tử đều không muốn bóp chết hắn, hiện tại bởi vì một câu, Đường bà tử lại mắng không ngừng nghỉ, còn muốn chết muốn sống. Cố Mạn Nương thật không hiểu nổi trong đầu Đường bà tử có gì, càng không hiểu được tính tình kỳ quái này..

Đường bà tử ở bên ngoài mắng đến lợi hại, nhưng trong phòng không ai để ý nàng hay nói lại một câu. Này giống như nàng dùng ra toàn lực đánh ra mà không trúng mục tiêu, chỉ như đánh vào bị bông. Hơn nữa, mắng chửi người cũng là việc khiến người mệt mỏi. Chẳng những mệt, cũng rất phí nước miếng.

Đường bà tử mắng mệt mỏi, khát nước, chạy đến nhà bếp múc một chén nước, một hơi hết sạch, chuẩn bị tái chiến.

"Nương, nương, chúng ta đã trở lại."

Nghe thấy khuê nữ bảo bối đã trở lại, Đường bà tử để chén xuống, chạy vội ra đón.

"Liên Hoa, ngươi sao lại về giờ này?" Đường bà tử chạy ra thấy chẳng những khuê nữ bảo bối đã trở về, theo sau còn có một đám cháu trai cháu gái.

"Nương, ngươi đừng đứng không nữa, mau tới ôm tiểu tử này, tay ta đều muốn gãy rồi." Liên Hoa bất mãn mà nhìn Đường bà tử, âm thầm nói thầm Đường bà tử thật không có mắt nhìn.

Đường bà tử cũng không tức giận, chạy nhanh đem cháu trai đang ngủ say nhận lấy. Nhìn nhìn đánh giá cháu trai bảo bối, xem hắn mấy ngày nay có hay không gầy..

Tay Liên Hoa nhẹ hẳn, liền nhanh dùng sức lắc lắc tay muốn đem đau nhức trên tay giảm bớt. Sau đó liền bất mãn mà oán giận nói, "Nương, ngươi không biết, Tiểu Bảo này thật là không nghe lời, không chịu đi bộ, tay ta bị hắn hành hạ đến muốn gãy rồi.

" Ngươi cũng thật là, Tiểu Bảo còn nhỏ, ngươi làm cô ôm hắn một chút thì có làm sao. "Đường bà tử nghe Liên Hoa oán giận Tiểu Bảo, làm nàng sinh ra bất mãn.

" Hắn mà nhỏ cái gì? "Liên Hoa sen liếc Đường bà tử một cái," Nữu Nữu cùng Tiểu Bảo tuổi giống nhau, Nữu Nữu chính mình đều có thể đi đường, hắn thật tốt, một chút cũng không chịu đi, còn bắt ta đi không ngừng, nếu không phải nó là cháu trai ruột của ta, ta đã ném nó đi rồi. "Trước kia không cảm thấy Tiểu Bảo bị Đường bà tử chiều là không đúng, nhưng hai ngày này hắn đem nàng hành hạ đến không chịu nổi. Sau lần này có đánh chết nàng cũng không mang theo này tiểu ma tinh, thật sự là quá khổ.

" Nàng một cái bồi tiền hóa, sao có thể so cùng cháu trai bảo bối nhà ta. "Vừa nói Đường bà tử còn không quên trừng mắt liếc nhìn Nữu Nữu đang nắm tay đại tôn tử một cái." Thạch Đầu, bên ngoài trời nắng mau mang mấy đứa nhỏ vào nhà nghỉ đi. "Nói xong, liền ôm tôn tử đi vào trong phòng trước.

Thạch Đầu hiểu chuyện kêu một tiếng nãi xong liền mang theo đệ đệ muội muội đi vào trong phòng.

" Đại ca, ta muốn nương. "Nữu Nữu tuy nhỏ, nhưng nàng cũng biết nãi nãi không thích nàng, cho nên nói rất nhỏ, sợ bị Đường bà tử nghe thấy.

" Nữu Nữu, ngươi đừng lo lắng, đại ca lát nữa liền mang ngươi đi xem nương ngươi. "Thạch Đầu sờ sờ đầu Nữu Nữu nói.

Đường bà tử ôm tôn tử vào phòng," Liên Hoa, ngươi như thế nào lại đem bọn nhỏ về, nương không phải dặn dò ngươi chờ sự tình trong nhà xử lý xong liền qua đón các ngươi trở về sao? "

" Nương, đừng nói nữa, ngươi nhắc tới làm ta càng tức hơn. "Liên Hoa tức giận nói." Bình thường chúng ta đi nhà cữu cữu nương đều chuẩn bị quà thật tốt, mỗi lần bọn họ tới nhà chúng ta đều là bao lớn bao nhỏ trở về. Lần này ta chỉ là mang theo mấy đứa nhỏ đến, đại cữu mẫu chính là cái mũi không phải cái mũi, đôi mắt không phải đôi mắt. "

Mợ ngại mấy người Liên Hoa ăn không ngồi rồi, lãng phí lương thực nhà nàng. Hơn nữa Tiểu Bảo bị Đường bà tử ở nhà sủng lên trời, cơm không thể ăn, lại làm ầm ĩ một trận, mợ nào chịu được. Liền bắt đầu cái mũi không phải cái mũi, đôi mắt không phải đôi mắt, nói chuyện cũng là âm dương quái khí.

Liên Hoa tuy rằng ở nhà không thể so Tiểu Bảo được sủng ái, chính là cũng được Đường bà tử sủng lớn lên, có khi nào phải chịu ấm ức như vậy. Lúc sau liền ở nhà cậu nháo lên.

Náo loạn một hồi, Liên Hoa sao còn có thể ở đó được, mang theo cháu trai cháu gái liền về nhà..

" Cậu ngươi, bà ngoại ngươi đâu, sao không quản chuyện này bọn? "Đường bà tử cảm thấy đối với nhà mẹ đẻ rất tốt, trong nhà có cái gì tốt ăn ngon đều sẽ không quên nhà mẹ đẻ. Nhưng nữ nhi cùng mấy cái cháu trai cháu gái đi nhà mẹ đẻ ở vài ngày, nhà mẹ đẻ liền có thái độ như vậy, kêu nàng làm sao mà chịu nổi.

" Đừng nói nữa, mợ cả chính là một người đàn bà đanh đá, mấy người nhà cậu quản không được. "Liên Hoa tức giận nói." Nương, ngươi nhớ kỹ, về sau cũng không thể giống như trước, mợ nàng chính là bạch nhãn lang, cho nàng nhiều thứ tốt, nàng cũng sẽ không cảm kích ngươi. "

" Còn cho cái gì cho, về sau không cho cái gì nữa hết. "Hiện giờ nhà đều phân, về sau cuộc sống này liền chỉ có hai người già mang theo Liên Hoa, cuộc sống sau này như thế nào Đường bà tử đều có thể tưởng tượng được đến..

" Nương, chẳng lẽ ngươi đem tất cả trong nhà cho tam ca còn trả nợ. Vậy về sau ta làm sao bây giờ? "Liên Hoa vừa nghe cái gì cũng không có, sao có thể không nóng nảy. Nàng cũng đã tới tuổi phải làm mai, trong nhà cái gì cũng không còn vậy của hồi môn của nàng phải làm sao. Không có của hồi môn nàng làm sao gả chồng..

Đường bà tử cũng biết Liên Hoa nói chính là cái gì, lúc trước nàng chính miệng cùng con trai, con dâu và cả Liên Hoa nói qua, khi nàng xuất giá sẽ chuẩn bị cho nàng mười lượng làm của hồi môn. Hiện giờ tiền bạc trong nhà đều cho tam nhi trả nợ còn đem nhà phân ra. Đến lúc Liên Hoa xuất giá, khẳng định không thể nào có của hồi môn phong phú được. Cũng không thể trách Liên Hoa sốt ruột, đối với nữ nhân mà nói, của hồi môn là phi thường quan trọng.

Đường bà tử thở dài," Liên Hoa, ngươi yên tâm đi, đại ca ngươi, nhị ca đã nói, đến khi ngươi xuất giá của hồi môn bọn họ ra. "

" Đại ca, nhị ca ra? "Liên Hoa hung hăng trừng mắt Đường bà tử," Đại ca nhị ca có thể có bao nhiêu bạc cho ta, ta đã biết ở trong lòng nương quan trọng nhất vẫn là tam ca, ta chỉ là nữ nhi trong lòng nương tính cái rắm."

Liên Hoa tức giận đến chạy ra ngoài, lưu lại Đường bà tử ở nơi đó thở ngắn than dài!

Nàng sao có thể không thương Liên Hoa, nàng là khuê nữ nhỏ nhất, sao có thể không thương. Nhưng cùng so với Đường Thiết Trụ khuê nữ trước sau vẫn là kém một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.