Nông Kiều Có Phúc

Chương 132: Tiền Thưởng Cộng Thêm Phí Sinh Hoạt



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trần A Phúc ôm chậu hoa lan sắp chết trở về nhà.
Trong sân im ắng, một mình Đại Bảo đang ngồi dưới mái hiên xem sách, Truy Phong cùng Vượng Tài bò tới dưới chân cậu ngủ gật.

Cậu thấy Trần A Phúc trở về, bỏ sách xuống liền tiến ra đón, hỏi: "Mẫu thân, Yên Nhi muội muội như thế nào rồi?"
Bởi vì lo lắng Sở Hàm Yên, sau bữa cơm trưa cậu cũng không đi nghỉ trưa, liên tục ngồi ở chỗ này chờ mẫu thân.
Trần A Phúc cười nói: "Yên tỷ muội không có việc gì, đã cơm nước xong nằm ngủ." Lại hỏi: "Sao con không nghỉ trưa? Mau lại đi ngủ một lát, tiểu hài tử ngủ không đủ lớn lên sẽ không cao."
Đại Bảo lại chỉ hoa hỏi: "Nương sao ôm một chậu hoa sắp chết về nhà nha?"
Trần A Phúc nói: "Đây là chậu hoa lan, nương xem có thể nuôi sống hay không."
Hai mẹ con trực tiếp đi nhà mới.

Đại Bảo về đông phòng ngủ, Trần A Phúc thì theo đuôi Truy Phong cùng Vượng Tài cũng đi đông phòng, nàng một mình đi tây phòng.

Thất Thất và Hôi Hôi không biết lại đi bụi nơi nào, nàng đóng kỹ cửa cửa sổ, chuyển hoa vào không gian, xem một chút linh khí bên trong có thể chữa lành hay hoa không.


Nếu như không được, thử lại phân yến lần nữa.
Thấy Kim Yến Tử còn đang vểnh lên đuôi to bận rộn, nói: "Kim Bảo, hoa này là Vô Trí đại sư để cho ta dưỡng giúp hắn, con ngàn vạn lần đừng coi nó như món ăn mà ăn."
Kim Yến Tử cái miệng nhỏ nhắn không rảnh, liền vẫy vẫy đuôi dài, bày tỏ mình đã biết.
Ra không gian, Trần A Phúc mới nhớ tới hà bao La quản sự cho nàng.

Nàng móc ra, bên trong chứa dĩ nhiên là một tờ ngân phiếu năm trăm lượng bạc.
Một khoản thưởng thành tích lớn như thế, không chỉ là khẳng định đối với công tác của mình, cũng là phí sinh hoạt sinh sống dự chi về sau cho tiểu cô nương.
Trần A Phúc hé miệng cười rộ lên, số tiền này, cầm một nửa dùng ở trên xây nhà cùng mua gia cụ, xây dựng một cái gia viên xinh đẹp.

Về sau tiểu cô nương sẽ thường xuyên đi nhà nàng, để cho con bé trưởng thành ở trong hoàn cảnh xinh đẹp.

Về sau xiêm y của tiểu cô nương nhà mình cũng bao hết, nhất định phải nghĩ biện pháp để con bé ăn mặc được càng xinh đẹp hơn.


Còn có, lại làm một ít đồ chơi đời trước tiểu bằng hữu nhà trẻ thích...
Nàng cất kỹ ngân phiếu, lại bắt đầu vẽ vài tạo hình mèo Katy khác nhau trên giấy, có con rối Katy, túi nhỏ Katy, còn có dép hình Katy, có áo ngủ vải bông thêu Katy.

Dép bông vải cùng áo ngủ bông vải là hình thức đời trước, không chỉ đẹp mắt, mùa đông đi tiểu đêm cũng không bị lạnh.

Vì để cho áo ngủ bông vải không lộ vẻ mập mạp, trên áo ngủ dài may nguyên một đám hình thoi hình vuông be bé.
Nhưng mà, không thể gọi Katy, tên quá kỳ lạ, mà là đổi thành mèo cát tường.

Mặc dù có chút nhà quê, nhưng đón ý nói hùa mọi người thời đại này theo đuổi.
Vương thị và Cao thị làm xong hai bộ quần áo kia, liền làm cho các nàng làm những vật này.

Làm hai phần, thêu phường một phần, Sở tiểu cô nương một phần.
Hiện tại Cao thị mỗi ngày hội dành ít nhất hai canh giờ đến nhị phòng giúp đỡ Vương thị thiêu thùa may vá, nàng làm quần áo may đơn giản, dán bố, và ủi quần áo, mà Vương thị là làm thêu hoa, khuy cài, và chỗ may xiêm y mấu chốt nhất.

Về sau, lại nói một chút cùng La
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.