Nông Phu Cùng Xà - Dạ Vũ Thu Đăng

Chương 1



Editor: bevitlangthang
Nhũ danh của Lý Toàn là đại tráng, kỳ thật cậu một chút cũng không cường tráng, trái lại cậu lớn lên vừa gầy nhỏ vừa trắng nõn sạch sẽ, là một người ngại ngùng nhát gan, trong nhà cũng nghèo, bởi vậy 27 28 tuổi rồi còn chưa có vợ.
Cậu ở quá xa, để đến được thôn cậu phải đi qua một đoạn đường hoang vắng, bởi vì giờ là mùa đông có tuyết, Lý Toàn cũng không muốn rời khỏi nhà, nhưng trong nhà đã không còn gạo nữa, cậu không muốn bụng, không thể làm gì khác cậu đành phải mặc áo bông cũ kỹ mà đi ra ngoài.
Đến được thôn cũng không tránh khỏi việc bị người khác hỏi thăm về chuyện kết hôn, trong nội tâm Lý Toàn quá rõ ràng rồi, nhìn qua thì giống như bọn họ đang quan tâm mình, kỳ thật là đang chê cười mình.
Lý Toàn cúi đầu, mua gạo xong liền vội vàng đi ra. Lúc ở trong thôn cậu luôn có một chút sợ hãi, cảm giác mình không lấy được vợ thì luôn luôn kém người khác một bậc.
Đi trên con đường hoang về nhà, Lý Toàn ngược lại tự do hơn, bước chân cũng không vội vã gấp rút như lúc nãy, con mắt nhịn không được liếc nhìn bốn phía vài lần.
Lại không nghĩ rằng cậu đã nhìn thấy gì đó.
Bên kia dưới gốc cây, hình như có vật gì đó đen sẫm.
Lưng Lý Toàn cõng bao gạo tò mò đi qua, mới phát hiện là đầu của một con tiểu hắc xà đang ngủ đông.
Cậu lại càng hoảng sợ, quay người định chạy đi, nhưng do dự một chút vẫn ngồi xuống nhìn tình huống của tiểu hắc xà.
Chắc là xà sẽ không nằm trong đống tuyết ngủ đông đâu, có lẽ là rơi ra từ chỗ nào đó. Sao cũng được, nói không chừng sẽ bị con gì đó ăn mất, hoặc là cứ để nó chết cóng trong đống tuyết này đi.
Tuy Lý Toàn là người vừa ngại ngùng lại nhát gan, nhưng tâm địa cũng rất thiện lương, tuy cậu có quan hệ bình thường với người trong thôn, nhưng lại rất thích động vật. Cho nên Lý Toàn buông bao gạo xuống, hai tay nâng xà lên nhìn xung quanh tìm ổ của nó. Tìm một vòng, cái gì cũng không thấy, chính mình còn bị đông lạnh đến gần chết. Lý Toàn dậm chân, dứt khoát đem con rắn nhỏ cất vào trong ngực của mình, vác bao gạo lên hướng về phía nhà mà đi.
Cậu cũng không phải nhất thời xúc động, cậu thấy rõ đây không phải là độc xà nên mới dám cất vào trong ngực. Lý Toàn quyết định mang về nhà trước, đợi tuyết tạnh rồi sẽ làm ổ rắn cho nó vào ở.
Về đến nhà, Lý Toàn lập tức lắc lắc người để tuyết rơi xuống, đóng các cửa sổ lại, đốt lửa than lên để cho nhà ấm hơn. Cậu là một người sợ lạnh, vào mùa thu nhặt được rất nhiều củi dự bị để đốt than. Bởi vì xung quanh chỉ có mình cậu ở, xung quanh đều toàn là nhánh cây, nhặt cũng không hết được, cậu còn hái một ít để vào thôn bán, đổi chút lương thực cho mùa đông.
Buổi chiều cắt vài miếng thịt khô để ăn với cơm, Lý Toàn sớm đã đốt nước ấm nóng để ngay chân giường. Đèn dầu cũng cần phải tiết kiệm, cho nên ngủ sớm mới tốt.
Nhưng hôm nay Lý Toàn lật qua lật lại cũng không ngủ được. Lời người trong thôn hỏi cậu có muốn lấy vợ không vẫn còn vang trong đầu.
Lý Toàn không muốn cưới vợ.
Nói đến thì có chút khó có thể mở miệng được, mặc dù Lý Toàn là một người đàn ông, nhưng phía dưới lại có nhiều hơn một cái mật huyệt, ngực cũng so với đàn ông bình thường phát triển nhiều hơn một chút. Cái dạng người như cậu cũng không lấy vợ được đâu. Lý Toàn là một người biết chấp nhận số phận, cậu trưởng thành theo bộ dạng kỳ quái này cũng không còn cách nào, hơn nữa cậu cũng không dám nói cho người khác biết là, so với nữ nhân, cậu có hứng thú với đàn ông hơn, thời điểm cậu thủ dâm cậu đều nghĩ tới Trương đồ tể*. (Người làm nghề giết mổ thịt) 
Hôm nay đến thôn mua gạo, cách xa cậu đã thấy Trương đồ tể, Trương đồ tể là một người cường tráng vừa nhìn cũng có cảm giác an toàn.
Miệng Lý Toàn toàn là nước miếng, cậu lén lút đưa tay vào trong quần, đùa bỡn con chim nho nhỏ của mình.
Cậu cũng là con người, cũng sẽ có dục vọng. Hơn nữa cậu sẽ không lấy vợ, loại chuyện này không phải tự mình làm thì ai sẽ làm cho chứ.
Ngũ cô nương* thành thạo bao bọc lấy nửa căn côn th*t cứng ngắc, trên dưới loát động một phen, không bao lâu, côn th*t liền cứng lên toàn bộ. Lý Toàn vừa thở dốc vừa vuốt ve côn th*t của mình, thật lâu không được phát tiết, thân thể rất nhanh liền có khoái cảm, chất nhầy trắng đục nháy mắt phun ra, toàn bộ bắn ở trên tay. (Ví von là năm ngón tay)
Lý Toàn thuận tiện lau tinh dịch vào cái áo gối, sau đó ném áo gối xuống mặt đất.
Nhưng khoái cảm này vẫn không đủ. So với côn th*t đạt được khoái cảm, cậu càng thích *** non chịu kích thích hơn, mỗi lần đều có thể làm cậu sảng khoái tới mức kêu to.
Lý Toàn cởi quần ra, núp ở dưới cái mền dang rộng hai chân ra, dùng ngón tay dính đầy nước miếng trong miệng, sau đó cắm một ngón vào *** dâm.
"Ừ..." Lý Toàn phát ra tiếng rên rỉ thoả mãn, gương mặt trở nên đỏ bừng. Qủa nhiên, cậu vẫn thích cảm giác bị cắm vào hơn.
"Aa..." Ngón tay bắt đầu ở hoa huy*t đào móc, Lý Toàn không chút che giấu mà lớn tiếng rên rỉ. Xung quanh chỉ có mình cậu, vô luận kêu lớn cỡ nào cũng không bị người khác nghe được, cho nên Lý Toàn mới dám phóng đãng như vậy.
hoa huy*t mẫn cảm như cái bánh bao thịt bọc ngón tay lại, xúc cảm vừa ướt át vừa ấm áp, Lý Toàn nhắm mặt lại, dần dần gia tăng lên hai ngón, ngón tay bắt chước côn th*t thọc vào rút ra bên trong *** non, mật huyệt thấm ướt chảy ra chất lỏng trong suốt.
"A...... A a...... Ừ......" Ngón tay ở mật huyệt thọc vào rút ra, Lý Toàn hơi nhắm hai mắt lại phát ra tiếng dâm mĩ, toàn bộ lực chú ý đều đặt trên *** dâm mẫn cảm.
Sau đó rên một tiếng cao vút, hoa huy*t của Lý Toàn cũng cao trào. Cậu nằm trên giường thở hổn hển, mang theo dư vị cao trào chuẩn bị đi ngủ.
Đột nhiên, trong phòng xuất hiện hai cái hình tròn đỏ trong bóng đêm, Lý Toàn còn tưởng rằng mình mệt quá nên mới sinh ra ảo giác, cậu ngơ ngác nhìn chằm chằm hình tròn màu đỏ, bỗng nhiên ngồi dậy duỗi tay hướng về phía màu đỏ đó sờ sờ.Sờ vào cảm xúc lạnh như băng, còn có mấy cái vảy vừa lạnh vừa cứng.
Không phải ảo giác.
Trong phòng thật sự có gì đó.
Lý Toàn bỗng nhiên hét lớn lên một tiếng, rút tay lại, té ngã lộn nhào chạy trốn dưới góc giường. Cậu run rẩy nhìn hai cái đèn màu đỏ, nói gì cũng không nên lời, bởi vì cơ bắp toàn thân của Lý Toàn bị căng chặt, âm thanh trong cổ họng cũng không phát ra được.
Là yêu quái sao? Hay là quỷ? Rốt cuộc là cái gì?"
Đại não của Lý Toàn trống rỗng, vô pháp tự hỏi, chỉ có thể nhìn hai cái đèn đỏ hướng về phía cậu mà đi tới. Lúc này cậu mới thấy rõ là, đây cũng không phải là hai cái đèn đỏ gì, mà là hai con mắt.
Càng ngày càng đến gần rồi.
Lý Toàn cơ hồ muốn khóc, dùng giọng điệu run rẩy đến khó nghe được cầu xin, "Cầu... cầu đại tiên... Đừng... Đừng... Ăn tôi... Ô... Đại tiên... Xin đại tiên thương xót..."
Phảng phất nghe thấy có người cười nhạo một tiếng, sau đó đèn dầu trên bàn bỗng nhiên bị đốt sáng lên, Lý Toàn hung hăng chớp mắt vài cái, mới thích ứng được ánh sáng.
Nhưng Lý Toàn hy vọng đèn dầu sẽ không sáng, thì cậu sẽ không cần thấy bộ dạng của yêu quái.
Ở trước mặt cậu là một con hắc xà rất lớn, chỉ cần nhìn cái đầu hắn thôi, Lý Toàn có cảm giác được nó có thể một ngụm ăn luôn đầu cậu.
Lý Toàn bị doạ đến mức sắp tiểu ra quần, cậu ngốc tại chỗ, thật sự không biết con xà siêu to khổng lồ này từ đâu mà ra, hơn nữa bây giờ là mùa đông, sao xà lại không đi ngủ đông?!
Trên đầu xà còn có một cái áo gối, hình như là cái áo gối dính đầy tinh dịch bị cậu ném xuống...
Lý Toàn sợ hãi càng thêm sợ hãi, không nhịn được đỏ mặt lên.
"Ai muốn ăn ngươi." Hắc xà lùi một chút, đột nhiên mở miệng nói tiếng người, đem cả người Lý Toàn nhìn kỹ một lần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.