Nông Phu Cùng Xà - Dạ Vũ Thu Đăng

Chương 5



Editor: bevitlangthang
Lúc tỉnh lại, trời đã tối đen.
Lý Toàn mơ mơ màng màng sửng sốt trong chốc lát, mới ý thức được hôm nay cái gì cũng không làm liền nhanh chóng đi ra. Cậu vội từ trong lồng ngực Hoài Tân chui ra, mang giày lạch cạch muốn đi đốt đèn.
Cậu còn nói hôm nay phải đi sửa quần áo bị hỏng, xem ra hôm nay lúc ăn cơm tối, chỉ có thể ngồi ở dưới ánh đèn mà sửa. Hy vọng dầu thắp vẫn còn thừa.
Lý Toàn chạy đến bên cạnh bàn, nương theo ánh đèn mỏng manh bên ngoài thì thấy, cây đèn đã không còn dầu. Lấy ra bình dầu thắp thì thấy, bên trong cũng còn thừa nhiều.
Lý Toàn bất đắc dĩ mà thở dài, cơm đêm nay chỉ có thể bôi đen mới nóng lên được. Cũng may đây không phải là lần đầu chuyện này xảy ra, tốt xấu gì cậu cũng cũng coi như là có chút kinh nghiệm.
"Sao vậy?" Hoài Tân bị đánh thức tản ra oán khí màu đen, đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Lý Toàn, sợ tới mức cây đèn cũng bị rớt.
"Không...... Không có dầu...... Đèn không sáng......" Trái tim Lý Toàn kinh hoàng, người này thật sự là quá dọa người, động tĩnh lúc xuống giường một chút cũng không có, là Xà Yêu lại không phải quỷ...... Thật là.
Sắc mặt Hoài Tân tối lại, suy nghĩ nửa ngày mới nhớ tới ngày hôm qua hắn thắp đèn xong cũng không quản, hẳn là vẫn luôn thắp tới khi không còn dầu nữa, tuy rằng cây đèn cũng không còn nhiều dầu.
Hình như hắn cũng có một chút trách nhiệm, đúng không nhỉ?
Hoài Tân hé miệng, nước bọt trong suốt theo lưỡi xà nhỏ xuống cây đèn, thấy Lý Toàn ở bên cạnh nhìn một màn này chết lặng, giống như cố ý nhắc nhở Hoài Tân thứ này không thể ăn.
"Bắt lên đi." Nói xong Hoài Tân lại trở về giường nằm thành hình chữ đại (大), kỳ thật ngủ không được nữa, chính là lười nhác nghĩ không muốn động, nằm ở trong ổ chăn ấm áp thoải mái hơn a.
Lý Toàn nghi ngờ châm ngòi vào đèn được tẩm nước bọt của Hoài Tân, không nghĩ tới thật sự có lửa. Không, không hổ là yêu quái hơn một ngàn, nước miếng cũng khác người thường...
Là không giống nhau, còn có thể thôi tình nữa.
Lý Toàn cũng không biết nước miếng Hoài Tân còn có tác dụng này, chỉ nghĩ đêm nay không cần phải bôi đen, rất cao hứng. Cậu cầm đèn tiến vào nhà bếp, chuẩn bị nấu cơm.
Hoài Tân lại bắt đầu ngồi ở mép giường đếm đếm.
Chắc sắp xong rồi...... Hoài Tân nhìn về phía phòng bếp, chỉ nhìn ánh sáng hắt ra, cũng không thấy bóng dáng của Lý Toàn.
Ha, chẳng lẽ tiểu nông phụ tự giải quyết?
Tuy rằng ban ngày Hoài Tân đối với Lý Toàn thật ôn nhu, nhưng kỳ thật hắn là một con yêu quái với rất nhiều ý đồ xấu xa. Không có khả năng hắn không biết nước miếng của mình trừ bỏ có thể bật lửa còn có thể tác dụng gì khác nữa, tối hôm qua Lý Toàn biến thành như vậy, cũng là do tác dụng nước miếng thôi tình của hắn ban tặng.
Không...... Không có âm thanh, tiểu nông phu hẳn là không tự mình giải quyết.
Hoài Tân chắc chắn mà nghĩ, cố ý đem mùi hương của mình phát tán ra ngoài. Lại kiên nhẫn mà đợi chờ trong chốc lát, quả nhiên thấy sắc mặt đỏ bừng của tiểu nông phu, vạt áo mở rộng, chân mềm nghiêng ngả lảo đảo đi ra.
Đi đến trước mặt Hoài Tân, rốt cuộc Lý Toàn cũng nhịn không được nữa, quỳ gối ở bên chân Hoài Tân, ngẩng đầu hai mắt mê ly nhìn hắn.
Hoài Tân nâng cằm Lý Toàn lên, tướng mạo đoan trang của cậu. Chưa nói tới có bao nhiêu đẹp, nhiều lắm chỉ là dáng vẻ miễn cưỡng thanh tú của một người nông dân mà ít ai có được, kém xa so với những gì Hoài Tân thấy trước đây, nhưng mà hắn càng nhìn càng thích. Bao gồm chuyện ban ngày mua đồ cho Lý Toàn, tuy tính tình yêu quái như hắn không được xem là quá kém, thế nhưng không tới mức sẽ vì một người bị mình ** như vậy mà để tâm.
Nói không ra vì sao lại như vậy, đại khái cũng không phải vì mặt mày của tiểu nông phu. Ở bên người tiểu nông phu này, thật ra hắn cảm thấy rất thoải mái, có lẽ là do tiểu nông phu bị mình khống chế chặt chẽ chăng?
Lý Toàn hơi hé miệng, thở dốc nặng nề, ngực cũng phập phồng theo. Mũi toàn là mùi hương bá đạo mà hôm qua ngửi được, làm tâm tình của cậu càng thêm không thể bình tĩnh nổi.
Nơi nào cũng ngứa, muốn có người sờ vú mình, tiểu huyệt cũng dâm đến hoảng hốt, quần lót đã ướt đẫm.
Muốn...... Muốn con *** thô to cứng ngạnh ngày hôm qua *** vào mình.... Ưm...
Hoài Tân cười cười, cởi quần ra, lộ ra hai con *** thô cứng.
Lý Toàn si mê mà nhìn hai căn côn th*t, mùi hương giống đực kích thích cậu, làm cậu nhịn không được cúi đầu liếm hai căn côn th*t kia.
"Nóng quá...... Ha......" Lý Toàn dùng đầu lưỡi liếm hai cái quy đầu nóng bỏng, cuối cùng há mồm ngậm lấy một trong hai cây côn th*t, trên dưới phun ra nuốt vào.
Một cái tay khác của Lý Toàn lặng lẽ vói vào trong quần của mình, bới móc huyệt dâm không ngừng chảy nước.
côn th*t làm miệng của Lý Toàn bị tắc đến tràn đầy, nước miếng nuốt không được từ khe hở chảy ra, tích ở trên quần áo.
"Tiểu huyệt ngứa quá......" Lý Toàn nhả côn th*t ra, vừa nôn nóng vừa ủy khuất mà nhìn Hoài Tân, hốc mắt đã ươn ướt.
Hoài Tân bế cậu lên, hai ba phát cởi quần cậu ra, để cậu ngồi trên đùi mình, cười xấu xa nói, "Tiểu tao bức có phải muốn đại dương v*t ** một lần rồi lại một lần đúng không?"
"Ô...... Muốn...... Mau ** tiểu tao bức......" Nếu Lý Toàn có cái đuôi, đại khái Hoài Tân có thể thấy được cái đuôi đang phe phẩy của cậu.
"Hừ, thật vội vàng. Vậy ngươi tự mình cắm vào đi." Hoài Tân cố ý đĩnh eo, dùng côn th*t chọc vào đùi thịt của Lý Toàn.
Lý Toàn nuốt nước miếng, dưới ánh đèn mờ ảo, nắm lấy một cây côn th*t của Hoài Tân, chậm rãi ngồi xuống.
"A a...... Thô quá......" Mới vừa cắm vào, Lý Toàn liền phát ra tiếng thở dốc ngọt nị, tao huyệt của cậu rốt cuộc cũng được thoả mãn. Tuy ngày hôm qua cậu mới vừa bị phá thân, bây giờ còn có chút đau.
Không giống như Lý Toàn, lúc ban đêm, đôi mắt Hoài Tân có thể nhìn thấy rất rõ ràng. Hắn thu hết biểu tình thoả mãn lại cơ khát của tiểu nông phu vào đáy mắt, hô hấp nhịn không được thô nặng thêm vài phần.
Tay Lý Toàn chống ở trên vai Hoài Tân, nâng mông lên rồi lại ngồi xuống, dập đến nổi chất lỏng văng tứ phía, chỗ giao hợp của hai người lầy lội một mảng.
"A a...... Sướng quá...... Ư...... A......" Ỷ vào việc không có hàng xóm, Lý Toàn kêu đến không kiêng nể gì, Hoài Tân nghe được lại cương vài phần.
Đầu óc tiểu nông phu thôi tình kích thích có chút không rõ ràng lắm nên phá lệ chủ động, không chỉ chính mình nhún lên nhún xuống để con *** Hoài Tân *** tiểu tao bức mình, còn ôm lấy Hoài Tân mà hôn ngấu nghiến, làm trên mặt Hoài Tân đều là nước miếng.
"Nhìn không ra ngươi thuộc giống chó a?" Hoài Tân trêu đùa nói một câu.
"Ưm a...... Là...... A a...... Con chó mẹ động dục...... A ha...... Sâu quá...a a...... Cắm sâu quá...... Sướng quá......" Lý Toàn nghe vậy còn cố ý liếm hầu kết Hoài Tân một cái.
Thật là...... Gia hỏa này học được ở đâu thế?
Hoài Tân bất đắc dĩ mà cười cười, con *** bị *** non vừa mềm vừa khít bao bọc lấy, vừa trơn ướt vừa ấm thật sự làm cho da đầu tê dại.
"Con chó mẹ, hôm nay chủ nhân chưa cho ngươi ăn cơm nên ngươi không có sức để động phải không?" Hoài Tân bắt lấy hai cánh mông tròn vểnh của Lý Toàn, dùng sức xoa nắn.
"Ô...... Mệt quá...... Chó mẹ mệt rồi...... Chủ nhân, *** ta đi mà... ô...ô...... Tao bức muốn ăn con *** lớn...... A a......" Bởi vì sinh hoạt ở nông thôn, tuy rằng ngày thường Lý Toàn yên tĩnh ít nói, nhưng một khi cậu đã muốn nói lời hạ lưu thì lại là một bộ dáng khác.
Ngủ một buổi trưa lại không ăn cơm, Lý Toàn cũng không còn nhiều sức nữa, cậu tự mình động một lát liền bắt đầu mệt mỏi, liên tiếp ôm lấy Hoài Tân, cầu hắn đâm vào tiểu tao bức mình.
"Tốt lắm, hôm nay chủ động như vậy, chủ nhân liền thưởng cho ngươi ——" Hoài Tân nói xong, bỗng nhiên nhanh chóng đâm lên. côn th*t hung hăng mà thọc vào rút ra ở tiểu huyệt, đem mị thịt màu đỏ tươi vừa kéo ra lại thụt vào, ** đến khi Lý Toàn phát ra tiếng dâm mĩ mà thét chói tai, "A......! A......! Thật nhanh a a...... Tiểu tao bức bị *** chết mất...... A a...... Nha ——!"
"Chủ nhân ** ngươi sướng hay không sướng?" Hoài Tân thở hổn hển hỏi.
"A a......! Chủ nhân...... Ư...... Sướng lắm...... A...... Chó mẹ sướng muốn chết...... A a a......" Lý Toàn đưa tay tiến vào trong quần áo, dùng sức xoa nắn núm vú nho nhỏ của mình, sướng đến mức nước mắt đều chảy ra.
So sánh với tiểu gia hoả ban ngày nhát gan lại thích khóc, thật giống như một con người khác. Hoài Tân bỗng nhiên nở nụ cười, lần sau thử không có thôi tình xem, có thể thấy được bộ dáng sợ hãi thẹn thùng của cậu tới phát khóc.
"A a...... Không được...... Ô......" Lý Toàn đỡ cái eo đau nhức, dựa vào trên người Hoài Tân, d*m thủy từ huyệt nhỏ huyệt chảy ra phùn phụt, từng đợt lại từng đợt.
"Kêu đến dữ dội như vậy, sao lại không được?" Hoài Tân nhướng mày trào phúng một câu, đè cậu ở trên giường, thay một cái côn th*t khác cắm vào, hung hăng mà thọc vào rồi rút ra.
"A......! Nhanh quá...... A a......" Lý Toàn hét lên, hai chân co lên ở trước ngực thành hình chữ M, hoàn toàn toàn lộ ra hoa huy*t của mình.
Hoài Tân không nói gì, cởi bỏ quần áo của Lý Toàn ra, xoa nắn hai đầu v* đỏ của cậu, chọc đến tiểu nông phu bắt đầu khóc chít chít mà rên rỉ.
Thọc vào rút ra một trận, Hoài Tân rút côn th*t ra, đem chất nhầy trắng đục toàn bộ bắn ở trên người Lý Toàn.
Tiểu huyệt Lý Toàn bị hắn *** đến phát sưng......
Mới ** cậu hai lần mà thôi, thân thể loài người thật yếu ớt a.
Đôi mắt màu đỏ tươi của Hoài Tân nhìn Lý Toàn mơ màng sắp ngủ, bất đắc dĩ mà dùng yêu thuật đun nước lau người cho cậu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.