Vội vàng sửa sang lại, Diệp Hàn chạy nhanh về nhà, vừa đến cửa nhà, cậu bỗng nhiên ý thức được mình hiện tại còn mặc quần áo nam nhân, mặt trên còn có vị nồng đậm, Diệp Hàn cau mày chán ghét xả cổ áo, mong đừng bị lão công phát hiện, vừa nãy cũng không nói với hắn rõ ràng. Mở cửa, nhìn thấy lão công một mình ngồi trên sô pha xem TV, đi qua đi từ sau lưng ôm lấy cổ lão công:
"Lão công, thực xin lỗi, hôm qua đồng nghiệp công ty đột nhiên muốn liên hoan, từ chối không xong."
Chu Dương khiêu mày, "Vậy di động em là thế nào."
"Bị đồng nghiệp đoạt đi không biết lúc nào tắt, bọn họ quá xấu rồi, sau đó liền chơi cả một đêm. Hôm sau em mệt ở khách sạn ngủ đến khuya."
Diệp Hàn nhìn lão công không vui, trong lòng càng khẩn trương:
"Lão công, em sai rồi, em thật sự mệt mỏi quá a, hôm qua rượu đổ vẩy đầy một thân em, thay quần áo người khác." Nói xong, Diệp Hàn nhìn chằm chằm mặt Chu Dương, lo lắng lộ ra sơ hở. Chu Dương liếc cậu mắt một cái, nhìn cậu đầy mặt mỏi mệt liền vẫy vẫy tay:
"Mau đi tắm rửa thay quần áo, thật khó ngửi."
Diệp Hàn như trút được gánh nặng thở ra một hơi, lập tức chạy chậm vào phòng tắm. Đóng cửa lại, Diệp Hàn dựa lưng vào cửa ôm trái tim sắp nhảy ra ngực, thực xin lỗi lão công. Diệp Hàn cởi sạch quần áo dùng sức xoa tẩy thân thể của mình, mặt trên che kín dấu vết, ngẫu nhiên chạm vào phía dưới sẽ có chút đau đớn, mở ra nhìn hoa huy*t vì sử dụng quá độ mà sưng đỏ. Đến giờ cậu có thể cảm nhận được độ ấm cực nóng hành thân nam nhân kia còn ở bên trong, suy nghĩ rối loạn, Diệp Hàn tiếp tục dùng sức tẩy rửa dấu vết trên người.
Ra phòng tắm trực tiếp nằm trên giường ngủ, Chu Dương đi đến bên người Diệp Hàn, một bàn tay xoa mặt Diệp Hàn, tựa như suy tư gì, nhưng nhìn Diệp Hàn mệt cực, "Anh suy nghĩ vớ vẩn cái gì." Ném ý nghĩ trong đầu, mang tới thảm lông đắp trên người Diệp Hàn, chính mình cũng nằm bên cạnh rất nhanh đi ngủ.
Giấc ngủ này đến mặt trời lên cao, bị một trận tiếng chuông điện thoại đánh thức, Diệp Hàn chậm rì rì tiếp điện thoại, nghe đối diện lẩm nhẩm, Diệp Hàn sớm như đi vào cõi thần tiên, không nghĩ tới nói dối có thể thành sự thật. Tối nay công ty muốn tụ hội, lão bản điểm danh nói họ muốn cậu đi, nói là công lao lớn nhất, mắt thấy từ chối không xong, chỉ có thể đáp ứng.
Xoa xoa ấn đường, sờ vị trí nửa giường bên kia sớm đã lạnh lẽo, lão công hẳn là đi ra ngoài rất sớm. Sau đó kéo thân thể đau nhức xuống giường vào vệ sinh, đối gương vén lên quần áo nhìn dấu vết mờ đi rất nhiều, lại xem tiểu huyệt phía dưới cũng khôi phục như lúc đầu, hết thảy như cái gì cũng chưa phát sinh qua. Tâm tình Diệp Hàn cũng chuyển biến tốt đẹp. Nhưng rất nhanh nghĩ đến buổi tối đến tụ hội xã giao, "Rất mệt, không muốn đi, nhưng là không có biện pháp", Diệp Hàn nói thầm một câu, tùy tay cầm lấy bàn chải đánh răng bắt đầu rửa mặt......