Nữ Alpha Mềm Mại, Nam Omega Tổng Tài Bá Đạo

Chương 23: 23: Chương 22




Nguyễn Nhuyễn dựa gần hơn, nhưng chỉ có thể ngửi được mùi lạ (ý là không ngửi được tin tức tố của ảnh hay của chỉ)…… Hình như là nước hoa?
Cô tò mò hỏi Giang Ngôn Trạm: “Anh dùng nước hoa hả? Thơm quá nha.”
Giang Ngôn Trạm hơi nghiêng đầu nhìn Nguyễn Nhuyễn, trầm giọng nói: “Ừ.

Cô thích à?”
Hai người dựa vào nhau thật sự gần, Giang Ngôn Trạm chỉ cần cúi người là có thể chạm vào cô.

“Ừa.” Nguyễn Nhuyễn nhích về một chút, “Tôi cũng thích tin tức tố của anh nữa.”
Giang Ngôn Trạm: “Ừ.” Như thể muốn nói “Cô thích là được.”, mặt anh cũng đỏ ửng lên.

Giang Ngôn Trạm hắng giọng, quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, chuyển chủ đề: “Bài tập của cô……” Lời vừa nói ra, anh liền cảm thấy sát phong cảnh.

Tầm này mà còn hỏi bài vở học hành gì nữa chứ? Nghe như đang dụ dỗ trẻ vị thành niên ấy.

Nhưng lời cũng đã ra khỏi miệng, anh chỉ có đen mặt xấu hổ nói hết: “…… Bài tập làm xong rồi?” …… Không nói thì thôi, nói rồi càng thấy kỳ cục.

Như là phụ huynh hỏi con vậy.

Cũng may Nguyễn Nhuyễn không để ý, cô còn nghiêm túc gật đầu, nói: “Đã làm xong hết rồi, thời gian còn lại toàn bộ là của anh…… Nếu anh không ngại thì có thể kể cho tôi ít chuyện về anh được không.”
Giang Ngôn Trạm: “Cô muốn nghe chuyện gì?”
“Gì cũng được hết.” Nguyễn Nhuyễn nhìn thẳng vào mắt anh, “Tôi muốn biết nhiều hơn về anh.”
Giang Ngôn Trạm: “……”
Đúng lúc này, xe dừng lại.

Tài xế không biết được ở ghế sau xảy ra chuyện gì, cũng không biết nên dừng xe lúc nào—— nhưng Giang Ngôn Trạm cảm thấy anh ta làm rất tốt.

Yêu cầu của Nguyễn Nhuyễn, anh thật sự làm không nổi.

Cô quá chủ động.


Trước giờ Giang Ngôn Trạm đều không thích thua kém người khác, ngay cả trong tình yêu cũng vậy.

Giang Ngôn Trạm mở cửa bước ra, không quên quay lại đưa tay đỡ Nguyễn Nhuyễn, vô cùng vô cùng thân sĩ.

Nguyễn Nhuyễn đặt tay lên tay anh, lễ phép cảm ơn.

Giang Ngôn Trạm: “Ừ.” Anh nâng tay để Nguyễn Nhuyễn ôm, kết quả, Nguyễn Nhuyễn xuống xe rồi lập tức kéo tay anh, nắm chặt.

Giang Ngôn Trạm: “……”
“Đi thôi.” Nguyễn Nhuyễn cười nói.

Giang Ngôn Trạm: “…… Ừ.”
……
Nhà hàng này là Nguyễn Nhuyễn chọn, cô cũng đã đặt bàn trước.

Để chuẩn bị cho buổi hẹn hò này, Nguyễn Nhuyễn đã làm xong bài tập đâu vào đấy, cả video cũng đã hoàn thành—— cho nên cô không cần mang theo camera để quay nữa, sẽ rất phá hỏng không khí.

Đương nhiên, nếu đó là vlog của một mình cô, chứ nếu quan hệ của hai người tiến triển hơn thì cô chắc chắn sẽ quay.

Cho dù không hot cũng không sao, chủ yếu là để lưu kỷ niệm, sau này mở ra xem lại, vô cùng ý nghĩa.

Con người rất thích làm mấy chuyện lưu giữ hồi ức như này.

Nguyễn Nhuyễn đương nhiên càng muốn.

Bữa tối là món Pháp, cũng không phải Nguyễn Nhuyễn đặc biệt thích đồ ăn Pháp, cô thấy nó cũng không đặc sắc hơn đồ ăn Trung Quốc lắm, nhưng cách bày biện trang trí thì không chê vào đâu được, vô cùng thích hợp để đi hẹn hò.

Dĩ nhiên, giá cũng không rẻ tí nào.


Giang Ngôn Trạm theo thói quen đưa thực đơn cho Nguyễn Nhuyễn, cô nhận thực đơn rồi hỏi anh: “Anh có muốn ăn cái gì không?”
“Cô cứ chọn đi.” Giang Ngôn Trạm nói.

“Không có đặc biệt thích món nào hết sao?” Nguyễn Nhuyễn lại hỏi.

Giang Ngôn Trạm nhớ đến câu “Tôi muốn biết nhiều hơn về anh” kia, mặt hơi đỏ lên.

Anh rũ mắt nhìn thực đơn, bình tĩnh nói:
“…… Thịt bò đi.”
“Vậy chúng ta gọi một phần thịt bò sốt cà chua đi, nghe nói ở đây làm rất chuẩn.” Nguyễn Nhuyễn chọn, “Món này thì sao? Có vẻ rất mới lạ……” Cô vừa nói vừa đẩy thực đơn sang chỗ Giang Ngôn Trạm, cũng nghiêng người qua,
Giang Ngôn Trạm: “……”
Đây là lần đầu có người muốn cùng anh chọn món đó.

Giang Ngôn Trạm chậm rãi cúi người, xem kỹ.

Nguyễn Nhuyễn khẽ meo meo nhìn anh.

Vẻ mặt anh vô cùng nghiêm túc, như thể đang xem hợp đồng quan trọng vậy, nếu người biên soạn thực đơn mà ở đây, chắc chắn sẽ rất khẩn trương, sợ chẳng may trong bị dính lỗi chính tả.
“Tôi thấy chúng nên ăn cái này trước đó, sau đó……” Giang Ngôn Trạm nói được một nửa, đột nhiên cảm nhận được ánh mắt của Nguyễn Nhuyễn.

Anh ngừng nói, nghiêng đầu nhìn cô: “Làm sao vậy?” …… Làm gì mà dựa sát quá vậy.

Nguyễn Nhuyễn vươn tay chạm vào mi tâm anh.

Cô thấy Giang Ngôn Trạm nhíu mày nên không nhịn được muốn đưa tay xoa, nhưng đột nhiên nhớ tới lúc trước xem “Hoàn Châu cách cách”, có một đoạn, Hàm Hương nói với Mông Đan “Ta thật sự rất muốn lấy bàn ủi ủi thẳng lông mày của ngươi.” Nguyễn Nhuyễn nhịn không nổi, cười thành tiếng.

Giang Ngôn Trạm: “?”
“Anh có xem Hoàn Châu cách cách không?” Nguyễn Nhuyễn cười càng lớn, “Có một đoạn—— ha ha ha ha ha ha ha.” “…….” Giang Ngôn Trạm thấy cô vui như vậy, cũng bị lây, “Như thế nào?” “Ha ha ha ha ha ha ha.” Nguyễn Nhuyễn cười nghiêng ngả, dựa vào tay anh, “Thực xin lỗi, ha ha ha ha ha.”

Giang Ngôn Trạm: “…… Đừng cười nữa.” Làm anh cũng muốn cười theo, mà thân là một tổng tài, sao anh có thể cười to thành tiếng chứ.

Nguyễn Nhuyễn: “Nhưng mà, là lấy bàn ủi đi ủi lông mày đó……” Giang Ngôn Trạm: “……?”
Sau đó, tranh thủ món ăn còn chưa được dọn lên, Nguyễn Nhuyễn chạy qua ngồi kế bên Giang Ngôn Trạm, lấy điện thoại mở vài cutscene “Hoàn Châu cách cách” cho anh xem.

Khi Nguyễn Nhuyễn vừa đến thế giới này đã lên mạng tra.

Thế giới này tuy là thế giới ABO, nhưng cũng không phải là hư cấu, nơi này cũng có rất nhiều tác phẩm nổi tiếng ở thế giới cũ.

Hơn nữa giới tính ABO của mấy minh tinh chỉ cần lên mạng tra là biết được.

Đôi khi cô còn đọc được mấy scandal showbiz như là minh tinh Alpha đó thực ra là Beta, trước giờ đều ngụy trang Alpha hoạt động, sau khi sự thật bị phơi bày thì lập tức bị phong sát, đành phải cầm mấy trăm vạn tài sản về quê làm ruộng chăn trâu, rồi sau đó lại trở thành phú hộ chuyên chăn nuôi heo nức tiếng xa gần…… Mà cũng có những minh tinh Nguyễn Nhuyễn đã nghe qua ở thế giới cũ.

Nhưng vì hai thế giới khác biệt, nên phim bọn họ đóng cũng khác.

Có rất nhiều bộ phim Nguyễn Nhuyễn chưa từng nghe qua.

Giang Ngôn Trạm xem cutscene “Hoàn Châu cách cách”, ý cười trên mặt càng đậm, nhưng cố nhịn xuống.

“…… Có cả đoạn này nữa à?” Anh nỗ lực duy trì dáng vẻ cao lãnh, bình tĩnh nói, “Tôi không nhớ rõ.” Nguyễn Nhuyễn cười tủm tỉm: “Anh cũng có xem Hoàn Châu cách cách hả!”
Giang Ngôn Trạm: “……”
Khả năng nắm bắt trọng điểm của cô thực xức xắc.

Giang Ngôn Trạm: “Ừ.

Hồi trước có xem qua rồi.”
Giang tổng trước giờ chưa từng đàm phán hợp đồng thất bại, đương nhiên khi yêu đương cũng thế, nên anh đã thành công chuyển chủ đề.

Rất nhanh đồ ăn đã được dọn ra.

Khi ăn cơm Nguyễn Nhuyễn an tĩnh hơn rất nhiều, không nói nữa.

Giang Ngôn Trạm nhẹ nhàng thở phào.

……Sau đó thấy dáng vẻ tập trung mười phần vào đồ ăn của Nguyễn Nhuyễn, khóe miệng vừa hạ xuống lại muốn nâng lên.


Nguyễn Nhuyễn ăn rất nghiêm túc, nhấm nháp từng ngụm.

……Trông rất ngon miệng.

Nhưng mình ngồi đối diện mà cô ấy không hề chú ý đến…… cũng không dễ chịu chút nào.

Giang Ngôn Trạm gõ nhẹ lên bàn, chần chừ mở miệng: “Lúc trước tôi quên nói.

Chủ nhật này…… tôi có việc bận mất rồi.”
“Vâng?” Nguyễn Nhuyễn ngẩng đầu, lấy khăn lau miệng.

Cô nuốt hết thức ăn rồi mới nói: “Chủ nhật? Ồ……” Nguyễn Nhuyễn nhớ ra lúc trước cô có hỏi anh chủ nhật này có rảnh không.

“Phải tham dự một sự kiện, không đi không được.” Giang Ngôn Trạm nói, “Có điều……” Anh giải thích rõ hơn về sự kiện cho cô.

Đó là một bữa tiệc tối dành cho AO còn độc thân, mặc dù cũng có mấy cặp đôi và mấy Beta ưu tú tham dự, nhưng chủ yếu là dành cho mấy AO độc thân kết giao với nhau.

Vốn dĩ Giang Ngôn Trạm không định tham gia, nhưng người trong công ty anh tham gia rất nhiều, còn mời về hai nghệ sĩ nổi tiếng, anh có chút không yên tâm, hơn nữa ban tổ chức rất nhiệt tình mời anh, cuối cùng anh không từ chối nữa, đồng ý đi.

Mà chuyện này làm xong trước cả khi quen Nguyễn Nhuyễn.

Sự kiện này đã được chuẩn bị suốt một tháng —— khỏi nói cũng biết long trọng cỡ nào.

Nguyễn Nhuyễn nghe xong, không ngạc nhiên lắm.

Cô gật đầu, hỏi Giang Ngôn Trạm: “Anh đi lâu không, có phải uống rượu không? Có muốn tôi đến đón không?”
Giang Ngôn Trạm: “……” Tại sao anh lại cảm thấy anh giống như đang bỏ mặc tiểu thê tử ngoan ngoãn hiểu chuyển để ra ngoài ăn chơi lêu lổng thế nhỉ…………
Anh nuốt nước miếng, mở miệng: “Khoảng ba giờ, sẽ không uống rượu.”
“Ô.” Nguyễn Nhuyễn buông đồ trong tay, “Vậy trước khi đi tôi đánh dấu thêm một lần nhé, được không?”
Giang Ngôn Trạm ngây ngẩn cả người.

“Tin tức tố của tôi, có thể bảo vệ anh.” Nụ cười của Nguyễn Nhuyễn vẫn rất ngoan ngoãn ngọt ngào, “Để cho mấy Alpha khác biết điều cách xa anh ra chút.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.