Nữ Bang Chủ

Chương 52



Kết thúc buổi tiệc Nhất Bảo ra về với tâm trạng không được thoải mái lắm…

- Đến nhà em rồi, xuống xe đi.!!!- Nhất Bảo đỗ xe trước một căn biệt thự màu tím nhạt.

_ Anh à, em chưa muốn về. Mình đi chơi chút nữa đi.!!!

- Không có lần sau cô được ngồi trên xe tôi nữa đâu, xuống mau.!!! Suýt nữa cô làm hỏng chuyện làm ăn của tôi rồi đó.!!!

Nhược Anh như con cún cụp đuôi chạy vội vào trong.!!!

Nhất Bảo trở về nhà… tâm trạng hỗn độn, anh cởi bỏ chiếc áo khoác ném trên sopha…

_ Cậu có dùng gì không để tôi làm???- Vú Năm lật đật từ phía trong bước ra.

- Vú đi nghỉ đi, con không cần gì đâu.!!!

_ Dạ.!!!

- À Vú này.!!!

_ Cậu có chuyện gì cần sao!!!

- Vú pha cà phê cho Băng Băng chưa?

_ Dạ rồi thưa cậu.

- Rồi, Vú nghỉ đi.!!!- Cà phê sữa là thức uống ưa thích mỗi ngày của Băng Băng khi còn sống, Nhất Bảo chẳng thể làm gì khác ngoài việc dặn Vú Năm đều đặn pha cà phê cho cô ấy hàng ngày.

Trở về phòng, nỗi cô đơn lại bao trùm lấy anh…Hình ảnh của Băng Băng đâu đâu cũng có. Mấy người bạn đã góp ý với anh đừng lên treo hình cô ấy chỉ làm nhớ thêm thôi, nhưng anh không nghe…Dù có treo hình hay không thì cô vẫn mãi ở trong tâm trí của anh…Chán nản Nhất Bảo lại phóng xe đến vũ trường Nights giải khuây…

_ Hây, Bin…mới đến hả?- Jimmy đập vai người bạn.

- Ừm.!!!

_ Mình có cô này mới quen cũng được lắm, thứ tí nhé!!!

- Thôi đi, mình đang đau đầu vì mấy chuyện đó đây. Đừng bao giờ nghĩ tới chuyện giới thiệu cô nào cho mình nữa.!!!

_ Cậu nên quên đi quá khứ.!!! Cũng đã lâu rồi mà.!!!

- Mình không sao…!!! Cậu đi làm việc đi.!!!

_ Ok, uống ít thôi nhé.!!!- Jimmy và đám bạn đã mấy lần đề cập đến chuyện tìm cho Nhất Bảo một người mới nhưng đều bị anh gạt phắt đi.

……

Đang lắc lư theo điệu DJ mới của quán, bỗng nhiên có một cô gái đeo mặt lạ nữ thần che nửa mặt đến xin làm quen…

- - Chào anh, em ngồi đây được chứ?!!!

- Cứ tự nhiên.!!!.

- - Em mời anh nhảy được chứ.?

- Xin lỗi, tôi đang mệt.!!!

- - Vậy là em đang làm phiền anh rồi.!!!

- Không sao.!!!

- - Làm quen với anh có vẻ khó.!!!

- Cũng bình thường thôi, hôm nay là vũ hội hóa trang à.?

- - Dạ không, sao anh lại hỏi vậy.?

- Ừm, thì tại tôi thấy cô đeo mặt lạ…mặt lạ đẹp đấy.!!!

- - Cám ơn anh, nhưng đâu phải một mình em đeo…anh nhìn xem có rất nhiều người giống em mà.!!!

Nhất Bảo đưa mắt nhìn quanh một lượt thì đúng thật là có rất nhiều cô gái đeo mặt lạ, lại còn giống y nhau từ đầu tóc đến trang phục nữa chứ…xong anh cũng không để ý lắm, chắc chỉ là trò chơi của mấy cô cậu mới lớn. Vừa lúc đó Jimmy đi đến…

_ Thế nào, tâm trạng tốt hơn rồi chứ.?

- Ừ, cũng được…Hôm nay cậu có trò mới đấy à.?

_ Trò gì đâu, mọi thứ vẫn vậy mà.!

- Nhìn lại xem, sao lắm em mặc vày trắng đeo mặt lạ thế.?

_ À, có người đặt vài bàn tổ chức tiệc sinh nhật gì đó…Chắc là bạn của họ thôi.!!!



Cô gái khi nãy giúi vào tay Nhất Bảo một mảnh giấy nhỏ rồi lướt đi nhanh chóng, trước khi đi cô còn cố ý vén mái tóc qua một bên, để lộ hình xăm hoa tuyết…Nhất Bảo nhìn không rõ lắm, anh quay đi. Nhưng khi định thần nhớ ra chuyện gì đó thì cô gái đã lẫn vào đám đông…

- Hình xăm hoa tuyết…lẽ nào lại trùng hợp đến vậy.!!! Chắc chỉ là ảo giác thôi, cô ấy đã mất rồi mà.!!! – anh lắc đầu với ý nghĩ đó là Băng Băng, giở tờ giấy trong tay ra anh căng mắt đọc từng nét chữ …Bóng đèn nhập nhòe của vũ trường làm anh nhìn khó …

- - " Là em đây Nhất Bảo, lâu quá rồi anh nhỉ…Không biết anh còn nhớ đến một bà chằn như em nữa không.??? Ở đây có 100 cô gái đeo mặt lạ, họ sẽ chỉ ở đây 30p…nếu anh thật sự muốn tìm thấy em, thì bắt đầu ngay đi nhé…!!! Băng Băng.!!!"

Nhất Bảo bàng hoàng khi đọc được mảnh giấy, anh có đôi chút lo sợ…là ai đang bày ra trò này đây…30p tìm trong 100 cô gái, trò đùa ác ý quá…Nhưng nét chữ ấy thân quen quá, có lẽ nào…cô ấy….- anh tìm Jimmy " Băng Trâm nói cho họ biết để cùng tìm ra hướng giải quyết.

_ Để mình bật đèn pha lên rồi chúng ta cùng tìm nhé.!!!

_ Cũng được đấy, nhưng quán đang đông khách mà anh…làm vậy khách mất vui lại bỏ về hết.!!!- Băng Trâm suy luận.

- Giờ cậu lên sân khấu nói tạm nghĩ nửa tiếng có được không.???

_ Ok, nhưng mình không chắc đó là Băng Băng đâu. Có lẽ do ai đó đùa cậu thôi…!!

_ Đúng đấy, anh lên suy nghĩ lại.!!! Không thể nào là chị ấy đâu.!

- Hai người cứ giúp mình đi, dù là trò đùa mình cũng muốn lật mặt người bày ra.!!!

Jimmy lên sân khấu nở nụ cười quyến rũ…

_ Xin lỗi các bạn, mình là quản lý vũ trường…Tạm thời mình sẽ cho bật đèn pha 30p, không có ý gì hết…chỉ mong các bạn thông cảm vì mình cần tìm một người bạn lẫn trong đám đông.!!!

Đèn pha được bật, sáng đến chói mắt…Nhất Bảo cùng Băng Trâm đi tìm những cô gái đeo mặt lạ, thật không thể tin nổi…Cô nào cũng có hình xăm sau gáy là một bông hoa tuyết, thời gian trôi qua nhanh chóng mà người thì vẫn chưa tìm thấy…Băng Trâm đã cố gắng lật mặt lạ từng người mà vẫn không kịp,…Nhất Bảo đang có đôi chút thất vọng…đột nhiên có 5 cô gái vây quanh anh, đồng thanh cùng lúc…

- - Tiếp tục đi anh, vẫn còn 5p nữa mà…

Nhất Bảo nhận ra một giọng nói rất quen nhưng khi anh ngẩng mặt tìm kiếm thì 5 cô gái lại tản đi nhanh chóng, trong số đó có một người sơ xuất để lộ hình xăm nhỏ có hai chữ BB quyện vào trong một hình trái tim…

- Đúng là em rồi, hình xăm này chỉ anh và em có…người thứ ba không thể biết.!!! Đây rõ ràng không phải một trò đùa, nhưng anh cũng dám tin đó là em…- Đôi chân Nhất Bảo muốn dừng mà không được, lý trí ép buộc anh phải đi theo người con gái đó.

Cô gái có một lực hút kì lạ, làm Nhất Bảo không thể dời mắt…anh lấy xe bám theo cô gái mà cũng chẳng để ý là mình đang đi đâu, đến khi chiếc Audi dừng lại thì Nhất Bảo mới giật mình phanh gấp…Ngó quanh chẳng có một bóng người…Chỉ thấy cô gái mặc chiếc váy trắng khi nãy bước xuống xe, rồi lại gần chiếc xích đu ngồi đong đưa hóng mát, lúc này anh mới ngớ người để ý khung cảnh xung quanh…Đây chính là nông trang mà anh đã cùng Băng Băng qua đêm mà, chiếc xích đu đó cũng chính là nơi Băng Băng đã gục đầu vào vai anh và khóc…những kí ức đó như mới vừa xảy ra ngày hôm qua thôi!!!

Đã rất lâu rồi Nhất bảo không quay lại đây, khung cảnh nơi đây vẫn lãng mạn như ngày ấy…đèn nhấp nháy được trang trí khắp nơi tạo cho con người ta cảm giác ấm áp khi vừa đặt chân đến….Nhất Bảo thận trọng đến gần cô gái bí ẩn…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.