Lộ trình nửa ngày với khinh công tuyệt thế của Xảo Nhi, chỉ hơn một giờ đã về tới Hồng huyện. Lúc vào đến nha môn, bốn bề im ắng, Xảo Nhi nhìn cửa phòng của Lâm Vô Du, khóe miệng nhếch lên rồi trở về phòng mình rửa mặt chải đầu.
Lúc trời tờ mờ sáng, Lâm Vô Du đi ra khỏi phòng
mình, thấy cửa phòng của Xảo Nhi đã đóng kín, thầm nghĩ nha đầu này
chẳng lẽ trở về rồi, vội vàng khẽ đẩy cửa đi vào, thấy Xảo Nhi thực sự
đã trở về, trên khuôn mặt anh tuấn như tiên lập tức hé nở một nụ cười
tươi.
Đứng ở bên giường nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngon giấc của Xảo Nhi một hồi mới xoay người chuẩn bị rời khỏi.
“A.” Một tiếng thét kinh hãi, Lâm Vô Du đã bị Xảo Nhi kéo lên trên giường.
Đôi mắt nóng bỏng nhìn Lâm Vô Du khiến khuôn mặt tuấn tú nhanh chóng đỏ
bừng, ánh mắt nhìn chăm chú vào môi mỏng hồng nhạt của hắn.
“Xảo Nhi. . .Ưm ô” Lâm Vô Du còn chưa có nói xong đã bị Xảo Nhi hôn lên môi
mỏng, cái lưỡi thơm tho, mềm mại xông vào khiêu khích linh lưỡi ẩn nấp
của hắn.
Lâm Vô Du tinh thần đều động, hiện tại trên người
Xảo Nhi chỉ có một cái yếm màu xanh nhạt. Tới mùa hè, Xảo Nhi đều ăn mặc cực kỳ mát mẻ để ngủ, huống chi tối hôm qua nàng chạy về cảm thấy rất
nóng, cho nên tùy tiện mặc vào cái yếm rồi nằm ngủ luôn.
Bộ ngực mềm mại ma sát trên khuôn ngực kiên cố của Lâm Vô Du, làm cho Lâm
Vô Du lần đầu tiên cảm thấy thất thường, nghĩ đến Xảo Nhi đã là nương tử của mình, nên lá gan cũng hơi lớn, một bàn tay to lén lút sờ soạng,
thật mềm thật nhẵn, trong lòng Lâm Vô Du âm thầm hưng phấn, thân thể lại càng kích động hơn.
Nhiệt tình đáp lại tiểu nữ nhân bên
người, nước miếng hòa lẫn, ngọt ngào tràn ra, khiến cho dục vọng của hai người tăng vọt.
Xảo Nhi kéo quần áo của hắn ra, hạ thấp đầu xuống, khiến toàn thân Lâm Vô Du chấn động, ngâm khẽ một tiếng.
“Ngươi không phải nói muốn phát tiết trở về tìm ngươi sao? Không nguyện ý hả?” Xảo Nhi ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt tuấn tú vì dục vọng mà xoắn xuýt
cùng một chỗ của hắn, bàn tay nhỏ bé dưới thân theo thói quen mà khiêu
khích tiểu Lâm Lâm.
“Nguyện ý, nguyện ý” Thân thể Lâm Vô Du vặn vẹo, hắn có chút không nhịn được.
“Nguyện ý như thế nào giống như người chết sao, lên! Để ta nằm dưới!” Xảo Nhi muốn hưởng thụ sự hầu hạ của mỹ nam.
Vẻ mặt của Lâm Vô Du nhất thời vô cùng thẹn thùng, lật người, đè lên trên
người Xảo Nhi. Xảo Nhi duỗi tay của mình kéo sợi dây nhỏ sau cổ, cái yếm trượt xuống, lộ ra cơ thể xinh đẹp của nàng khiến Lâm Vô Du tinh mâu
thâm thúy.
“Không sao?” Xảo Nhi thấy hắn sững sờ, khinh bỉ một chút.
“Có!” Lâm Vô Du không muốn bẽ mặt, vội vàng cúi đầu xuống.
“A…ưm” Nơi chưa từng bị nam nhân chạm qua vô cùng mẫn cảm, tiếng ngâm khẽ mê
người củng cố thêm lòng tin của Lâm Vô Du, hắn bắt đầu nghiêm túc, ở
trên thân thể quyến rũ của Xảo Nhi mà tinh tế hầu hạ.
“Ừ a, tốt.” Hạ thân của Xảo Nhi bị hắn trúc trắc khiêu khích mà vô cùng trống rỗng, lập tức duỗi tay ra kéo hắn lên. Giờ phút này gương mặt tuấn tú
của Lâm Vô Du đã là muốn ửng hồng, có thể hiểu hắn đã muốn cỡ nào rồi.
Đôi chân thon dài vòng ở thắt lưng hắn, Lâm Vô Du lập tức phối hợp mà hạ thân thể xuống.
Một người yêu kiều ngâm nga, một người gầm nhẹ. Cảm giác tuyệt vời làm cho
hai người càng thêm ăn khớp. Cảnh xuân đầy phòng, tại giường gỗ tiếng
đong đưa ‘Kẽo cà kẽo kẹt’ kéo dài đến khi mặt trời mọc lên đằng đông.
Phòng của Chu Vô Ý ở sát vách phòng của Xảo Nhi. Tiếng ám muội cách tấm ván
gỗ truyền vào trong tai hắn, trong lòng cả kinh, vội vàng rời giường,
chạy đến bên phòng Lâm Vô Du, phát hiện phòng của hắn để cửa mở, xem ra
đại nhân ở trong phòng Xảo Nhi. Hắn còn cho rằng Xảo Nhi lại đi đâu đó
bắt một mỹ nam về để phát tiết chứ.
Sau khi trấn định lại
rồi về đến phòng mình, tiếng ái muội lại giống như cây kim đâm vào lỗ
tai hắn, hắn nghe được khiến mặt đỏ đến mang tai, vẫn là nên chạy tới
sân trước phân tích vụ án thì hơn.
Đợi lúc Lâm Vô Du mặt mày hớn hở xuất hiện ở trước mặt Chu Vô Ý, thì miệng đã cười muốn rách ra rồi.
“Đại nhân, tiết chế a! Mới sáng tinh mơ đã vận động rồi, cả ngày tinh thần
sẽ không phấn chấn, ai da.” Chu Vô Ý hận không thể làm gì khác hơn chỉ
biết lắc đầu.
Lâm Vô Du lập tức đỏ mặt nói: “Ngươi nghe sao?”
“Có thể không nghe sao? Lần sau van ngươi cách phòng của ta ra xa một chút được không?” Chu Vô Ý buồn rầu nói.
“Ta cũng không nghĩ tới, Xảo Nhi mới sáng sớm đã muốn phát tiết, lúc về ta
sẽ nói với nàng để nàng dọn qua phòng ta, ha ha.” Lâm Vô Du hưng phấn
giống như tiểu hài tử, lần này lưỡng tình tương duyệt*, tư vị lại càng
vô cùng khoái lạc, hắn phát hiện hiện tại mình đã bắt đầu muốn thân thể
tuyệt đẹp của Xảo Nhi.
(*Lưỡng tình tương duyệt – Hai bên đều yêu nhau.)
“Đại nhân, phá án, đừng mê muội nữ sắc nữa, dân chúng đang chờ ngươi giúp
đỡ!” Chu Vô Ý lờ đi tức giận mà trừng mắt nhìn vẻ mặt cợt nhả của hắn.
Lâm Vô Du lập tức cho hắn một ánh mắt có dao: “Đại nhân cùng nương tử ân ái với việc phá án thì có quan hệ gì sao?” Nói xong đi vào trong thư phòng của mình ngồi xuống, bắt đầu mở ra đủ loại tài liệu vụ án.
Sau nửa canh giờ, Xảo Nhi một thân trang phục bộ khoái, tư thế oai hùng
bừng bừng mà xuất hiện trước mặt Lâm Vô Du nghiêm túc nói: “Muốn ta bắt
ai?”
“Xảo Nhi, tới, ngồi trước đã, có mệt hay không a?” Lâm Vô Du mặt mày hớn hở, đứng dậy.
“Ngươi? Có thể làm cho ta mệt sao?” Xảo Nhi đôi mi thanh tú khó tin mà nhếch lên.
Sắc mặt Lâm Vô Du suy sụp, tiểu nha đầu thực biết đả kích người khác, hắn
tự nhận biểu hiện không tồi, mặc dù có nhiều lúc Xảo Nhi chiếm vị trí
chủ đạo, nhưng mà nàng rõ ràng thoải mái muốn chết, hừ, mạnh miệng.
“Đừng lắm lời! Nói nhanh đi!” Xảo Nhi mất kiến nhẫn, nam nhân này, đừng tưởng rằng mình muốn hắn thì vênh váo, còn không phải bởi vì mình không tìm
được ai khác không phải mĩ nam vẫn còn là xử nam sao!
“À,
Xảo Nhi, nàng phải chú ý, nàng đi ra ngoài là đai diện cho Hồng huyện
nha môn, không thể làm càn, trước tiên để Lưu Toàn mang nàng theo đi bắt Lý Ngũ! Người này là tên trộm lợi hại, lại hay trốn trốn tránh tránh,
hơn nữa có chút võ công, hôm qua ta đã phái người theo dõi hắn.” Lâm Vô
Du lập tức nghiêm túc, gương mặt tuấn tú phát ra một loại hào quang
chính nghĩa, khiến khóe miệng Xảo Nhi rút gân.
Xảo Nhi sau khi nghe xong xoay người rời đi, Lâm Vô Du nhìn bóng lưng khéo léo của nàng, lắc lắc đầu.
Sau nửa canh giờ, Xảo Nhi đã bắt Lý Ngũ về, hơn nữa Lý Ngũ mặt mũi bầm dập, khóc lóc không ngừng, sợ sệt nhìn Xảo Nhi, nóng lòng mong muốn Lâm Vô
Du tức khắc nhốt hắn đi.
Cả ngày này, Xảo Nhi xuyên phố lọt hẻm tại Hồng huyện, liên tiếp bắt được tám tên tội phạm ẩn núp ở Hồng
huyện, toàn bộ đưa vào đại lao. Ngày thứ hai Lâm Vô Du dán bản thông
báo, mở công đường thẩm vấn tội phạm, dân chúng trầm trồ khen ngợi, lập
tức liền có dân chúng mang trứng gà, mang bánh ngọt đến thăm hỏi bọn nha dịch, mà thanh danh nữ bộ khoái vô địch của Xảo Nhi đã bắt đầu nổi lên ở Hồng huyện, nàng cũng là nữ bộ khoái đầu tiên của Hồng huyện. Thấy nàng bắt phạm nhân, dân chúng càng đem nàng truyền đến nhập thần nhập hóa,
khiến nam tử sùng bái, nữ tử hâm mộ.
Chập tối, trong thư phòng của Lâm Vô Du.
“Xảo Nhi, tên tội phạm này tên là Khâu Sơn Hổ, võ công cao cường, người
trong giang hồ, hắn từng giết hai lão bách tính vô tội của Hồng huyện.
Bởi vì nhà mẹ đẻ ở Hồng huyện, cho nên hôm qua hắn vừa mới trở về thăm
người thân, hiện tại đang ở tửu lâu Hồng Tinh dùng bữa, mới vừa có lão
bách tính tới báo, Xảo Nhi, nàng phải cẩn thận!” Lâm Vô Du lo lắng nhìn
nàng một cái.
Xảo Nhi cười lạnh nói: “Cùng nhau đi nhá, miễn cho ngươi suốt ngày giống như con gà mái già lắm lời.”
Lâm Vô Du lập tức lộ ra tia cười khổ, Chu Vô Ý ở một bên khó chịu cười
nói: “Đại nhân, vẫn là đi xem đi, sẽ có lòng tin với Xảo Nhi ngay.”
“Nói rất hay, ta muốn ăn cơm ở tửu lâu!” Xảo Nhi bỗng nhiên chu môi nhìn Lâm Vô Du, nàng chính là chạy một ngày, phải ăn một bữa ngon mới được.
Lâm Vô Du nhìn thấy bộ dạng nũng nịu của nàng, lập tức gật đầu cười nói: “Được, tối nay chúng ta ra ngoài dùng bữa!”