Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Chương 348: Chương 348




Âu Dương Nguyệt nhắm mắt theo đuôi sáp qua đây: “Tớ biết mà.”Cô ấy làm quá lên nói: “Sau đó thì sao? Không thể nào chỉ canh mỗi phòng thí nghiệm thôi đó chứ?”“Ừ.” Tần Tịch gật gật đầu, “Đọc sách, xem luận văn…..

không thì sao?”“Cắt…..” Âu Dương Nguyệt bĩu môi: “Cậu chả thú vị gì cả.”Cô ấy lại quay về chỗ mình ngồi xuống, một tay chống cằm nhìn Tần Tịch: “Không phải nói cả đời làm chị em tốt à, có bí mật gì cũng phải chia sẻ với nhau sao?”“Aiz….” Âu Dương Nguyệt khoa trương thở dài một tiếng, “Có người yêu đương là quên chị em lun á.”Trong lòng Tần Tịch đột nhiên vừa động.Nàng quay đầu, chuyên chú mà nhìn Âu Dương Nguyệt.Cô quay đầu, chuyên chú nhìn Âu Dương Nguyệt.Đối phương bị ánh mắt nhìn chằm chằm cửa cô làm cho không được tự nhiên.Âu Dương Nguyệt cúi đầu tự mình nhìn mình: “Sao thế?”“Không.” Tần Tịch đột nhiên hơi hơi mỉm cười với cô ấy.“Thật ra cũng không có gì.” Cô quay đầu, lấy sách giáo trình sinh học phân tử cô đang đọc dở dang mở ra, “Thì là tối qua đột nhiên rất nhớ đàn anh Ngô, nên đi phòng thí nghiệm tìm anh.


Tối qua anh ấy trực đêm mà, bọn tớ nói chuyện phiếm một lát.

Anh ấy có rất nhiều tư liệu cần xem mà, các cậu cũng biết đó thây.

Tớ ở bên cạnh đọc sách thôi.”Âu Dương Nguyệt: “……”Cô cô cô….

Cô đột nhiên hơi sợ nhá!Cô có hơi hơi muốn tám chuyện.Nhưng mà Tần Tịch nói thật hết những chuyện từ lớn tới nhỏ thế này miêu tả hết, Âu Dương Nguyệt cảm thấy tim đập với tốc độ hơi nhanh rồi.Cô ấy vội vàng nhìn về phía Đường Lăng xin giúp đỡ.Không chờ Đường Lăng nói chuyện, Tần Tịch lại kể tiếp: “Sau đó tớ không biết lúc nào ngủ mất tiêu, lúc gần 2 giờ sáng đàn anh phải đi tuần tra phòng thí nghiệm, tớ đi cùng anh ấy.


Sau đó tớ về phòng nghỉ ngủ tiếp thôi.”Cô dừng lại một chút, giọng nói nhiễm lên ý vười nhàn nhạt: “Hôm qua nói qua rồi, bọn tớ ở bên nhau.

Đàn anh Ngô là bạn trai tớ đó.”Anh ấy còn hỏi mình định nghĩa với tác dụng của bạn trai là gì.Tần Tịch nhớ đến cái này là cảm thấy buồn cười.Hơn nữa còn rất đáng yêu.“Sặc….” Âu Dương Nguyệt gật gật đầu phát.Cô ấy nhìn Đường Lăng.Hơi run run đấy!Tiểu Tịch thật sự nói rõ là kỹ càng tỉ mỉ như vậy……Cô ấy sợ hãi!“Tiểu Tịch.” Đường Lăng cũng về lại chỗ của mình ngồi xuống.Âu Dương Nguyệt nhẹ nhàng thở ra, cảm kích mà Đường Lăng.“Ngày hôm qua thầy Ngụy về trường rồi, học kỳ sau đơn xin cậu đi nộp chưa?” Cô ấy hỏi.“Ừ.” Tần Tịch gật gật đầu.Cô thè lưỡi: “Môn chọn quá nhiều, tớ còn phải nộp thêm chừng 4.000 tệ học phí nữa.”“4.000 tệ?!” Âu Dương Nguyệt nháy mắt quên chuyện vừa rồi, xém tí nữa nhảy dựng lên, “Ối đệt! Tiểu Tịch cậu cũng quá….


Đáng sợ quá đấy?”Cô ấy không dám tin nhìn Tần Tịch.Đại học A một học phần 120 tệ.4.000 tệ, vậy là hơn 30 học phần rồi!Hơn 30 học phần nghĩa là nghì?Âu Dương Nguyệt cảm thấy đầu cô ấy không đủ dùng rồi, hoàn toàn bẻ lái gắt quá.Hơn ba mươi học phân……Hơn 30 học phần…..Lịch học học kỳ sau của bọn họ đã được thông báo rồi, học kỳ sau vốn dĩ sếp lịch học thêm lên rồi, cũng là hơn 30 học phần.Đây vẫn là chưa tính khóa thí nghiệm.“Tiểu, Tiểu Tịch này!” Âu Dương Nguyệt lạch bạch chạy đến bên người Tần Tịch, “Tớ chắc chắn là tin cậu có thể mà, cơ mà có thật sự cần phải khổ sở thế không?”Cô ấy cũng không dám nghĩ luôn.Lúc cô ấy nhìn thấy thời khóa biểu, trong nháy mắt, chỉ cần nhìn thấy lịch học của bọn họ, nghĩ đến tuần thi cuối kỳ thì…..Âu Dương Nguyệt hoảng hết cả hồn.Nếu Tần Tịch lại sếp lịch học gấp đôi…..Âu Dương Nguyệt nhịn không được rùng mình một cái.Chỉ là nghĩ thôi, cô ấy đã muốn đâm đầu vào gối chết cho rồi.“Tớ muốn làm hết sức.” Tần Tịch hơi hơi rũ mắt, nhẹ giọng nói.Cô nói xong, trong ký túc xá an tĩnh lại.Vài phút sau, Đường Lăng mới phá vỡ sự im lặng này: “Tớ cũng nộp thêm 3.000 tệ tiền học phí!”Âu Dương Nguyệt: “!!!”“Mẹ tớ muốn rời khỏi quê tớ.” Đường Lăng nói: “Tớ muốn nhanh chóng hoàn thành việc học, có thể đi cùng bà.”“Cô vẫn còn ổn chứ?” Âu Dương Nguyệt lẩm bẩm hỏi.“Ừ.

Lúc mọi chuyện xảy ra, cảm xúc không ổn định lắm, giờ thì khá hơn nhiều rồi.” Cô ấy nhếch nhếch khóe môi, tươi cười có vẻ châm chọc: “Sống thì vẫn phải sống tiếp thôi.”“Có chuyện gì tớ có thể giúp được không, cứ việc mở miệng.” Âu Dương Nguyệt lầm bầm nói.“Ừ.” Đường Lăng cũng không khách sáo với cô ấy.Tần Tịch quay đầu nhìn về phía bạn tốt một cái, đối phương cũng đang nhìn cô.Đường Lăng xột xoạt lật lật sách, nhếch môi lên: “Cùng nhau cố gắng nha.”“Ừm.” Tần Tịch nghiêm túc gật gật đầu.Trải qua chuyện lần này rồi, Đường Lăng có thay đổi không.Khẳng định có.Mặc dù cô ấy đối xử với mình cũng không khác lúc trước, nhưng mà ánh mắt suy xét mọi chuyện lại càng thêm thông thấu.Đường Lăng còn nói giỡn với cô thế này, một nửa linh hồn của cô ấy là thuộc về thế giới viễn tưởng..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.