Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi

Chương 10: Câu Chuyện Thứ Nhất 10





Trong rạp chiếu rộng lớn đang chiếu phim hài Tết, phía trước còn rải rác vài ba gia đình thi thoảng lại bật lên tràng cười giòn giã, Từ Trạch mặt bình tĩnh không biểu cảm ngồi ở hàng ghế cuối cùng.

Hắn cố hết sức để tỏ ra mình vẫn đang chăm chú xem phim, nhưng nội dung bộ phim ở trên màn hình lớn kia đã sớm không lọt vào đầu hắn nữa.

Khóa quần jean bị kéo xuống, phân thân đã thức tỉnh được lấy ra khỏi quần lót, trần trụi lõa lồ nơi công cộng.

Tuy rằng rạp chiếu phim quanh năm mở điều hòa trung tâm luôn duy trì nhiệt độ vừa phải, nhưng bày ra bộ dạng biến thái như thế này để ngồi ở đây, hắn vẫn không nhịn được cảm thấy hạ thân se se lạnh.

Nhưng bên trong lại như có một ngọn lửa thiêu đốt, bị ngón tay vuốt ve trêu đùa khắp nơi lại càng lúc càng nóng.

"A..." dương v*t một lần nữa bị hai tay của người bên cạnh vỗ về chơi đùa, Từ Trạch cố gắng cắn răng lắm mới không để bản thân mình kêu ra những âm thanh khiến người ta xấu hổ trong rạp chiếu phim.

Nhưng những ngón tay thon dài đáng ghét kia lại bao lấy nơi đó của hắn càng chặt hơn, từ đỉnh lỗ nhỏ trên quy đầu đến hai viên cầu dưới phân thân, không một chỗ nào không bị nhào nặn xoa nắn, khiến cho nghiệt căn đang bị lửa dục thiêu đốt của hắn nháy mắt đạt đến cao trào.

"Ưm a..." Dù đã cố hết sức nhẫn nhịn, nhưng cuối cùng vẫn thua dưới kỹ xảo ngày càng thành thạo của đối phương, Từ Trạch cả người cương cứng, ở góc không ai để ý đến bắn tinh dịch rơi đầy trên chỗ ngồi và tấm thảm trải sàn.

Hắn suýt chút nữa kêu ra tiếng, nhưng lập tức bị người bên cạnh hôn lên dùng môi ngăn lại.


"Cậu đúng thật là..." Bình tĩnh lại sau khoái cảm cao trào, Từ Trạch muốn oán trách đối phương không biết điều, nhưng lại bị cắt ngang bởi bàn tay đang tiếp tục quấy rối trên phân thân của mình.

Hắn lập tức thất kinh đổi sang giọng khe khẽ hỏi: "Tại sao còn làm nữa?"
Lâm Tử Hiên trả lời với giọng điệu còn ai oán hơn cả hắn, vô tội nói: "Tôi thấy phim không hay nên đành phải tự tìm niềm vui thôi." Nói xong lại càng nghênh ngang xoa nắn vuốt ve chỗ bụng dưới của hắn.

dương v*t của Từ Trạch đã bị bạch trọc (tinh dịch) của chính mình bắn ra nhiễm ướt nhẹp, có dịch thể này bôi trơn, tay Lâm Tử Hiên đảo qua đảo lại vuốt ve càng thêm dễ dàng, không quá mấy lần liền trêu đùa thứ vừa bắn kia cương lên lần thứ hai.

Bộ phim trên màn hình lớn cũng đang đến một đoạn cao trào, mấy gia đình ngồi ở trước hoàn toàn hòa mình vào tình tiết trong phim, lúc vui vẻ bật cười lúc kinh ngạc thốt lên.

Chỉ có hai người ngồi hàng cuối cùng đang im lặng diễn một bộ phim nhỏ khác chỉ thuộc về bọn họ.

Dưới sự xoa nắn chơi đùa không ngừng của Lâm Tử Hiên, bộ phim yên tĩnh không một tiếng động của hai người cũng nhanh chóng sắp đạt tới một đoạn cao trào mới.

Từ Trạch im lặng nhìn màn hình lớn thở dốc, phân thân của hắn đã sưng đến mức gân xanh trên cán đều nổi lên, dịch tuyến trong suốt từ đỉnh lỗ nhỏ chảy ra càng nhiều, chỉ cần tay Lâm Tử Hiên vuốt ve chơi đùa nơi đó với tốc độ nhanh hơn một chút, hắn sẽ lại một lần nữa được đưa lên đỉnh cao của dục vọng.

Nhưng Lâm Tử Hiên lại càng lúc càng làm chậm dần, mặc cho Từ Trạch chơi vơi ở bên ranh giới cao trào hồi lâu, y vẫn không hề tặng cho đối phương một cú kích cuối cùng.

Sau cùng, Từ Trạch thật sự bị bức đến mức không thể nhịn nổi nữa, tự mình ưỡn eo lên đưa đẩy phân thân ra vào trong tay y, một lần, hai lần...!Khi đến lần thứ ba thì liền bắn ra.

Nhìn thấy hắn như vậy, bạn học Lâm - người chiếm thân phận của nữ chính nhưng càng ngày càng không ra thể thống gì - vừa sờ lên vật thịt trong tay một lần nữa, vừa cố ý giả vờ hỏi: "Không phải cậu muốn tập trung xem phim sao?"
Thần Sáng Thế - người chiếm thân phận của nam chính nhưng càng ngày càng trở nên yếu thế - nhắm mắt lại, cũng không đáp lời, dứt khoát nghiêng đầu sang hôn môi đối phương.

Đã bị chơi đến bắn tinh ở nơi công cộng tận hai lần, Từ Trạch cuối cùng cũng hiểu ra tại sao người bên cạnh nhất quyết quấy rầy hắn như vậy...!
#Bạn gái (giả) tính vốn dính người, nhìn thấy tôi chỉ mải lo xem phim không để ý đến y nên y không vui, muốn chỉnh đốn tôi thì phải làm sao đây? Gấp, đang online chờ! #
Thấy hắn rốt cuộc biết thức thời, tên bạn gái (giả) tính vốn dính người kia thu lại bàn tay đang định làm loạn lần nữa, chuyển sang chuyên tâm cùng hắn môi lưỡi dây dưa.

Trong miệng, đầu lưỡi bị quấn quýt đến mức tê rần, cánh môi mềm mại cũng bị đối phương mút vào đến mức đỏ lên.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, môi lưỡi của Từ Trạch mới được thả tự do.

Một dải nước thuận theo khóe miệng của hắn chảy xuống, hắn đỏ mặt vừa định đưa tay lên lau đi, thì đầu bị nhấn xuống tới sát gần bộ phận rõ ràng đang phồng lên ở ngay giữa hai chân đối phương.

Lúc ở nhà giúp đỡ lẫn nhau, thi thoảng cũng sẽ dùng miệng làm cho đối phương một hồi, hắn lập tức liền biết Lâm Tử Hiên muốn làm gì.


"Chúng ta mau về nhà đi, về nhà tôi sẽ làm cho cậu." Từ Trạch nào dám đồng ý làm chuyện này ở đây, cho dù xung quanh không có ai thì đây cũng là nơi công cộng.

.

ngôn tình tổng tài
Thế nhưng vừa dứt lời từ chối, nghiệt căn đã bắn liên tục hai lần của hắn liền bị những ngón tay thon dài mạnh mẽ quấn lên.

"Tôi làm! Tôi làm!" Hắn vội vàng nhỏ giọng kêu lên, duỗi tay ra kéo khóa quần của Lâm Tử Hiên.

Mặc dù nữ chính do hắn thiết lập trong bản gốc cũng rất cố chấp với ý kiến của mình, bướng bỉnh tùy hứng, nhưng ít ra người ta còn có liêm sỉ có tiết tháo.

Kết quả chuyển giới thành mặt hàng này thì hay rồi, đã ương bướng thích gì làm nấy bệnh công chúa thì chớ, trước mặt người khác thì giả vờ đứng đắn, nhưng lúc chỉ còn có hai người thì tiết tháo liêm sỉ không biết quăng đi nơi nào.

Bây giờ hắn cũng hơi lo lắng rằng kể cả khi hắn thể hiện được khí phách của nam chính, thì liệu đến một lúc nào đó vẫn sẽ bị công chúa nhỏ này mỗi ngày ép khô đến mức hư thận luôn không?
Thầm thở dài trong lòng, Từ Trạch hít sâu một cái, móc phân thân của Lâm Tử Hiên từ trong quần lót ra.

Ngón cái và ngón giữa không thể nào bao trọn hết nhục côn thô to đứng thẳng trong không khí, kể cả trong hoàn cảnh mờ tối vẫn có thể thấy rõ từng đường gân xanh nổi lên bên trên.

Thân là nam chính, thứ của cơ thể Chu Hạo Ba đương nhiên là thiên phú dị bẩm, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy hàng họ của Lâm Tử Hiên, Từ Trạch vẫn luôn cảm thấy kinh hồn bạt vía.

Xét về sức mạnh không bằng nữ chính chuyển giới thì thôi, ai ngờ so về niềm kiêu hãnh của đàn ông cũng thua nốt.

Thần Sáng Thế Từ hít sâu một cái lần nữa, cuối cùng cúi đầu đưa dương v*t của Lâm Tử Hiên vào trong miệng mình.

Ngậm vào, phun ra, rồi lại ngậm vào, Từ Trạch cố hết sức dùng miệng lưỡi hầu hạ cự vật nóng hừng hực này.

Tính khí đã cương cứng hoàn toàn nhồi đầy khoang miệng của hắn, khiến hắn mỗi một lần phun ra nuốt vào đều cảm thấy vô cùng vất vả.

Đã thế, hắn cũng chỉ có thể nuốt lấy hơn nửa phân thân thô to cứng rắn này, còn một nửa còn lại vẫn đang lộ ở bên ngoài.

Dùng miệng còn như vậy, hắn thực sự không dám nghĩ tới việc nếu như hậu đình bị thứ này cắm vào sẽ như thế nào.

Lâm Tử Hiên không biết hắn đang sợ hãi trong lòng, thoải mái dựa vào lưng ghế hưởng thụ cảm giác dương v*t được khoang miệng nóng ướt kín kẽ bao lấy, thỉnh thoảng có lúc còn đè đầu hắn lại để dương v*t của y tiến vào sâu hơn.


Cũng không biết có phải là vì đang ở bên ngoài hay không, y hôm nay lâu bắn ra hơn bình thường, miệng Từ Trạch bị đút no đến mức ê ẩm, vật phía dưới của y vẫn chưa hề có dấu hiệu sắp giải phóng.

Từ Trạch âm thầm than khổ trong lòng, hắn bây giờ không còn tâm trạng nào mà xem phim ảnh, chỉ muốn mau mau kết thúc việc này, thừa dịp không ai để ý nhanh chóng rời khỏi nơi đây rồi đi về nhà, ai biết được Công chúa nhỏ này còn mất liêm sỉ đến đâu.

Có câu, sợ điều gì thì sẽ gặp điều đó, hắn đang yên lặng nỗ lực làm việc ở hàng ghế cuối cùng, ba bốn đứa trẻ của mấy gia đình ngồi phía trước xem phim chán rồi, liền chạy nhảy chơi đùa ngay trong phòng chiếu.

Nghe được âm thanh nô đùa huyên náo của mấy đứa bé trai, nháy mắt lông tơ trên người Từ Trạch đều lập tức dựng lên.

Hắn đang muốn phun tính khí đàn ông trong miệng ra để ngồi lại ngay ngắn, thì bị người bên cạnh đè xuống ngậm vật kia vào càng sâu.

Lâm Tử Hiên đưa tay kéo lại khóa quần jean còn đang mở toang của hắn, sau đó lấy áo khoác ở một bên phủ lên nửa thân trên của hắn và phần bụng dưới của mình.

Áo khoác bằng dạ dày nặng che lấp đi tất cả ánh sáng, Từ Trạch không dám lộn xộn, cứ ngậm lấy phân thân của Lâm Tử Hiên không dám phun ra.

Tầm mắt bị che đi thì các giác quan khác sẽ càng trở nên mẫn cảm, trong bóng tối mờ mịt, Từ Trạch thậm chí có thể cảm nhận được mạch đập của cự bổng truyền đến cổ họng của hắn, thình thịch, thình thịch, cứ nảy lên làm trái tim của hắn rối loạn.

Cũng không biết đã qua bao lâu, có lẽ là ba mươi phút, hoặc chỉ có ba mươi giây, lúc Từ Trạch sắp không chịu nổi nữa định ngẩng đầu lên, thì chợt nghe thấy một âm thanh sát ngay gần nói: "Anh ơi, hai người đang làm gì thế, tại sao anh kia không xem phim vậy?"
Nháy mắt trong khoảnh khắc đó hắn cảm thấy trái tim mình như ngừng đập, kinh hãi tới mức vô thức dùng sức mút vào thứ đang ở trong miệng.

Kết quả dương v*t phồng to cực điểm đang chôn sâu nơi cổ họng lập tức bắn ra một luồng tinh dịch nóng bỏng.

Một lượng lớn tinh dịch nam tính tràn vào trong miệng, Từ Trạch càng không dám động đậy, chỉ có thể cố hết sức xuống nuốt.

Nhưng hắn chưa kịp nuốt xong, áo khoác phủ ở trên đỉnh đầu hắn đột nhiên bị lấy đi.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.