Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi

Chương 52: Câu Chuyện Thứ Ba (15)



Edit: 1kiss

Beta: Lurcent

--------------------------------------------------

Vào buổi tối của thứ hai, Thần Sáng Thế Từ tr@n truồng nằm ngửa ở trên giường nhìn Thẩm nữ chính chuyển giới - người bạn giường, bạn đời chung sống với hắn kiêm đối tượng hắn chuẩn bị yêu đến chết đi sống lại - cũng tự cởi nốt quần áo ở trên người y.

Tuy rằng hắn và Thẩm Tùng Băng làm chuyện này đến lần thứ tư rồi, nhưng đây vẫn là dịp đầu tiên hắn có cơ hội quan sát tỉ mỉ cơ thể của đối phương ở khoảng cách gần như vậy.

Cũng giống như trong tiểu thuyết, người đàn ông đã từng làm bộ đội đặc chủng sáu năm này sở hữu một thân hình cao to dũng mãnh, trên làn da màu lúa mạch khỏe mạnh do ánh mặt trời hun cháy là từng khối thịt rắn chắc nhưng không hề cuồn cuộn, vòm ng ực nở nang hiện rõ múi cơ cường tráng, cơ bụng hoàn mỹ phía dưới nối liền với đường tuyến nhân ngư chữ V [1] quyến rũ, cuối cùng là bộ phận sinh dục đang c**ng cứng dựng thẳng đầy kiêu hãnh trong bụi cỏ rậm rạp màu đen kia.

Từ Trạch không tự chủ được nuốt nước miếng một cái, theo bản năng kéo chiếc chăn bên cạnh che lại khối thân thế mảnh khảnh trắng nhợt giống thế giới thực của mình.

Thẩm Tùng Băng liền đưa tay gạt nó ra, cười nói: "Không cần phải xấu hổ, anh thích cậu như vậy."

Sau đó hắn lập tức bị đối phương bắt lấy, đ è xuống giường hung hăng hôn lên, đầu lưỡi linh hoạt của Thẩm Tùng Băng tiến vào thăm dò khoang miệng, li3m láp toàn bộ bên trong, rồi lại di chuyển quấn lấy đầu lưỡi của hắn liên tục dây dưa.

Từ Trạch bị hôn đến mức sắp không thở nổi, cảm giác như mình hoàn toàn đang bị một con hổ hung mãnh ăn tươi nuốt sống, con mèo to lớn này còn đặt móng vuốt lên trên ngực của hắn không ngừng vuốt v e âu yếm, mãi cho đến khi hai hạt đậu đỏ trước ngực dựng đứng lên vì được x0a nắn, y liền bắt đầu thỉnh thoảng nhẹ nhàng bóp véo chúng một lúc.

Đôi bàn tay đầy vết chai vì từng cầm qua vũ khí lạnh kia chơi đùa hai đầu vú của hắn cho đến khi chúng run rẩy tê dại rồi mới buông tha, sau đó lại chậm rãi trượt xuống nơi bụng dưới, dịu dàng vuốt v e phần rốn vài cái, cuối cùng di chuyển một mạch đến phân thân của hắn, nhẹ nhàng phủ lên.

"A..." D**ng vật được một bàn tay thô ráp bao lấy nắm chặt, Từ Trạch khe khẽ kêu lên, nhưng tiếng nói của hắn còn chưa kịp thốt ra hết, miệng đã bị đôi môi liên tục xâm lược hắn nãy giờ tiến đến chặn lại.

Bàn tay to lớn kia không ngờ thế mà rất khéo léo, bao lấy phân thân của Từ Trạch tuốt động lên xuống nhịp nhàng, thỉnh thoảng những ngón tay lại ma sát qua lại phần đỉnh quy đ@u; còn hai túi tinh h0àn ở dưới thịt vật cũng được bàn tay còn lại liên tục vỗ về chơi đùa, kỹ xảo vô cùng điêu luyện. 

Trong những ký ức mà Từ Trạch còn có thể nhớ được, hắn chưa bao giờ được trải qua k1ch thích như vậy, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi liền không thể nào nhẫn nhịn nổi nữa, nằm ở trên giường vừa bị Thẩm Tùng Băng hôn sâu, vừa đạt tới cao trào.

"A a..." Khoảnh khắc Từ Trạch bắ n ra, đôi môi quấn quýt với khoang miệng của hắn cũng rời đi trong nháy mắt, khiến những tiếng r3n rỉ ngọt ngào lập tức bật ra khỏi cổ họng.

Tính từ lần cuối cùng bọn họ l@m tình trên xe cho đến hiện tại cũng đã gần hai mươi ngày, khoảng thời gian này Từ Trạch luôn luôn kề vai sát cánh với Thẩm Tùng Băng sinh tồn trong thời đại tận thế, cũng không có tâm trạng nào muốn thủ d@m phát ti3t, giải tỏa d*c vọng. Cho nên hắn bị trêu đùa như vậy, tất nhiên liền đạt c@o trào rất nhanh, mà t1nh dịch xuất ra thì vừa nhiều lại vừa nồng.

Gương mặt của hắn hơi ửng đỏ, nhìn Thẩm Tùng Băng gom t1nh dịch vương vãi ở trên eo của hắn vào trong tay y, sau đó nhướn mày lên nở nụ cười với hắn.

"Cười cái gì mà cười, không cho anh cười." Từ Trạch nghiến răng nói.

Khóe môi của Thẩm Tùng Băng vẫn cong lên: "Trước đó anh không chuẩn bị đầy đủ, không nghĩ đến chuyện phải mang theo thuốc bôi trơn. Ban đầu vốn định mượn một ít dịch thể của cậu dùng thử xem sao, không ngờ lại dễ dàng như vậy", y nói xong liền lấy t1nh dịch trắng đục mà Từ Trạch vừa mới b ắn ra bôi lên d**ng vật thô to dữ tợn của chính mình.

Nghe thấy y nói thế mặt Từ Trạch lập tức trở nên đỏ chót, giãy giụa định đứng dậy ngăn cản y, "Đồ bi3n thái này, anh muốn làm cái gì!"

Thẩm Tùng Băng lại chỉ cần dùng một tay liền dễ dàng trấn áp được sự phản kháng của hắn, một cái tay còn lại lấy nốt t1nh dịch vương vãi ở những nơi khác bôi lên tính khí của y, còn mở miệng nói: "Nằm yên nào, anh làm điều này là vì tốt cho cậu thôi. Mấy lần trước mặc dù về sau nhìn cậu có vẻ rất sướng, nhưng mỗi khi bắt đầu tiến vào chuyển động thì cậu vẫn sẽ thấy đau. Bây giờ anh bôi trơn nhiều một chút, lúc sau cậu sẽ đỡ khổ hơn."

"Sợ tôi đau, thương tôi khổ thì đừng có làm nữa!" Từ Trạch cố hết sức lực cũng không thoát khỏi sự áp chế của hắn, chỉ có thể kêu to phản đối.

"Vậy cũng không được", Thẩm Tùng Băng sau khi bôi đầy dịch thể trắng đục lên phân thân của mình thì lộ ra vẻ hài lòng, sau đó để cự vật dữ tợn kia chống ở ngay trước miệng hậu đình của Từ Trạch, nói: "Đau hay không đau là vấn đề có thể thay đổi được, nhưng chuyện làm hay không làm vấn đề nguyên tắc không thể suy chuyển." 

"A..." Tuy rằng vật vừa thọc vào bí động đã được t1nh dịch của chính mình bôi trơn, nhưng dù sao nó vẫn thô to đến đáng sợ, Từ Trạch vừa bị đâm vào một đoạn, lập tức không nhịn được kêu lên: "Vẫn đau lắm!"

"Ngoan nào, ngoan nào, đợi lát nữa thôi là sẽ hết đau..." Thẩm Tùng Băng ngoài miệng thì vẫn dịu dàng dụ dỗ hắn, nhưng d**ng vật phía dưới thì vẫn không hề chần chừ tiến thẳng vào từng chút một cắm trong huyệt mật của người dưới thân.

Có điều đợi đến khi cả căn phân thân cứng rắn hoàn toàn đâm vào bên trong bí động chặt khít, Thẩm Tùng Băng không lập tức hung ác giã nện giống như những lần mất khống chế trước đó, mà bắt đầu chậm rãi rút ra đút vào, chuyển động chín nông một sâu trong hậu đình non mềm kia.

Mật huyệt của Từ Trạch vốn dĩ có dị năng bổ trợ, hiện tại còn được d**ng vật đã bôi trơn bằng t1nh dịch nhẹ nhàng ma sát thịt mềm như vậy, kh0ái cảm liền như thủy triều từ từ dâng lên. Kết quả là Thẩm Tùng Băng mới đâm sâu vào bên trong lần thứ hai, liền nghe thấy người dưới thân đã không kìm được khe khẽ rên lên "Ưm a".

Từ Trạch sau khi lỡ thốt ra tiếng r3n rỉ thì lập tức cắn chặt môi không nói gì nữa, thế nhưng tất cả đã muộn, người trên thân hắn liền cúi đầu xuống hôn hắn một cái, sau đó liền siết chặt vòng eo mảnh khảnh của hắn, bắt đầu hung ác đâm vào.

Toàn bộ căn thịt vật to dài dữ tợn kia đột nhiên thọc vào hoa huy3t vô cùng mạnh mẽ, mỗi một lần chuyển động đều khiến những thớ thịt non mềm trên huyệt bích mẫn cảm bị căng mở cực hạn, run rẩy đón nhận từng cú thúc hung mãnh của người trên thân.

"Sâu quá, sâu quá... Chậm một chút... Ưm..." Từ Trạch ngoài miệng thì kêu dừng, nhưng hậu đình tham lam của hắn lại liên tục li3m m út d**ng vật đang xâm nhập, thậm chí ngay cả khi vật kia rút ra nó vẫn cố gắng khít chặt lại, lưu luyến quấn lấy không nỡ rời xa.

Thẩm Tùng Băng nhẹ nhàng cúi đầu xuống hôn Từ Trạch một lần nữa, chặn lại những câu nói khẩu thị tâm phi [2] của hắn ở trong miệng, chỉ để lọt mấy tiếng r3n rỉ "A a" khe khẽ mê người.

Tay y cũng mò xuống sờ lên phân thân đang giương cao vì kh0ái cảm truyền đến từ huyệt mật của đối phương, tuốt động lên xuống chơi đùa căn ngọc hành kia, phối hợp với tiết tấu d**ng vật không ngừng đâm thọc mạnh mẽ bên dưới, khiến đối phương hoàn toàn chìm sâu trong tình d*c.

"A ——" Phía trước và phía sau đều được chăm sóc ác liệt như vậy mấy chục lần, Từ Trạch nào có thể chịu nổi, lập tức xuất tinh lần thứ hai, dịch thể trắng đục phun ra khiến tay Thẩm Tùng Băng và bụng dưới hai người ướt nhẹp.

Trong khoảnh khắc kh0ái cảm cao trào kéo đến, bí động của hắn cũng co rút lại hết cỡ, càng ra sức m út chặt thịt vật đang cắm xuyên ở bên trong.

Nhiều ngày rồi Thẩm Tùng Băng cũng chưa hề phát ti3t thêm lần nào, d**ng vật được huyệt thịt căng mịn non mềm đột nhiên ngậm chặt lấy không một kẽ hở như vậy, kh0ái cảm lập tức xông thẳng lên đại não, suýt chút nữa y cũng xuất tinh ra ngoài.

Cuối cùng y vẫn dừng việc hôn môi lại, hít sâu mấy lần, sau đó rút cả căn phân thân ra, banh bắp đùi của Từ Trạch mở rộng hết cỡ, sau đó hung ác đâm cự vật dữ tợn kia một mạch tiến vào lút cán, đợi khi đối phương bị thúc đến toàn thân run rẩy thì lại kéo d**ng vật ra, sau đó tiếp tục mạnh mẽ thọc vào.

"Thủng mất ... Bị đâm thủng mất..." Từ Trạch chỉ cần bị giã nện hai, ba lần như vậy đã không nhịn được kêu lên, ngay cả ngón chân cũng bị k1ch thích duỗi thẳng ra.

Thẩm Tùng Băng hung mãnh đâm thọc ra vào mười mấy lần, mới ở một nơi thật sâu bên trong mật huyệt đang bị căng mở cực hạn kia bắ n ra luồng t1nh dịch nồng đậm đã tích trữ lâu ngày.

"Ưm..." Hậu đình của Từ Trạch bị chất lỏng nóng bỏng như lửa kia tưới ướt đẫm, miệng lại bắt đầu d@m đãng r3n rỉ, phân th@n dưới bụng thế mà lại có xu hướng ngẩng đầu lên lần nữa.

Thẩm Tùng Băng cũng không rút d**ng vật ra khỏi bí động không ngừng co chặt lại kia, một tay vòng ra sau giữ lấy phần eo của Từ Trạch, sau đó lưng và hai chân y dùng sức một chút, liền trực tiếp đứng dậy mà vẫn duy trì tư thế hai người hạ th@n nối liền, đối phương được y vững vàng ôm trong lòng, mặt đối mặt ngồi tựa vào lồ ng ngực y.

"A a..." Cho dù vật dưới bụng kia của Thẩm Tùng Băng đã nửa mềm xuống, thế nhưng kích cỡ vẫn không hề nhỏ, Từ Trạch bị y thay đổi tư thế mang đi như vậy, chỉ cảm thấy hậu huyệt bị d**ng vật thô to vừa xuất tinh kia triệt để quấy nát, thọc đến nơi cực sâu, chỉ có thể tựa vào bả vai của đối phương run rẩy th ở dốc.

"Anh đã nói muốn cho cậu bớt đau", Thẩm Tùng Băng ôm lấy hắn, vừa bên nhẹ nhàng vuốt v e sau lưng hắn, vừa đầy tự hào cao giọng nói: "Nhưng ra vào chưa được hai mươi cái cậu đã..."

"Anh câm miệng!" Từ Trạch yếu ớt quát, sau đó lập tức cắn xuống bả vai của đối phương, nhưng lại thấy mình như đang gặm một bức tường đồng vách sắt, hắn dùng hết sức lực cắn một hồi lâu mới chỉ để lại được một dấu răng nhợt nhạt.

Người bị hắn cắn tựa hồ cũng không quan tâm lắm, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên lưng hắn an ủi vài câu, sau đó bàn tay bắt đầu không thành thật trượt xuống phía dưới dừng lại ở giữa khe huyệt, lập tức bắt lấy hai cánh mông trắng nõn căng tròn kia giơ lên cao rồi lại thả xuống.

"Ưm a... A..." Thân thể Từ Trạch bị đối phương liên tiếp nâng lên rồi hạ xuống, hậu huyệt d@m đãng lại vui sướng tiếp tục nuốt nhả d**ng vật thô to vừa cứng lên một lần nữa, ra vào ma sát thịt mềm với tốc độ cực nhanh. Hắn không nhịn được bắt đầu thốt ra những tiếng r3n rỉ dâm mỹ ngọt ngào, chìm sâu trong kh0ái cảm của tình d*c.

Hắn cứ bị Thẩm Tùng Băng thao như vậy đến gần nửa đêm, mãi đến khi bụng dưới bị rót quá nhiều t1nh dịch hơi phồng lên, hắn mới được ôm vào trong phòng tắm để cùng nhau tắm rửa. Có điều hai người bọn họ thực sự đi tắm không hay Từ Trạch tiếp tục bị bơm thêm t1nh dịch vào trong bụng, thì không thể nói chắc được rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.