Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi

Chương 70: Câu Chuyện Thứ Tư (7)



Edit: 1kiss

Beta: Lurcent

————————————————–

Từ Trạch gạt Trình Dật đang quấn lấy mình sang một bên, lạnh lùng chất vấn: "Làm sao cậu biết được tôi đang ở đây?"

"Hỏi thư ký của ngài đấy, ngay cả chuyện về Sở Ngọc cũng nói hết cho tôi rồi." Kẻ được hỏi tiếp tục thân mật dán lên người hắn.

Từ kim chủ rõ ràng đã dặn dò vị thư ký đẹp trai của mình giữ bí mật, nhưng vừa xoay lưng đi lại lập tức bị đối phương bán đứng, trong lòng vô cùng tức giận. Hắn vừa nghĩ bụng phải sa thải tên thư ký dám để lộ tin tức này, vừa mở miệng ra đuổi người như cũ: "Tôi hôm nay có chuyện quan trọng, cậu đừng gây chuyện nữa, nhanh về nhà đi."

Trình nữ chính chuyển giới lại khoác cánh tay hắn càng chặt hơn, nhẹ nhàng nói: "Thế thì tôi càng muốn xem thử ngài có chuyện gì quan trọng ở đây."

Trình Dật nói bằng giọng điệu rất bâng quơ, nhưng không biết tại sao Thần Sáng Thế Từ lại cảm giác lông tơ cả người đều dựng đứng lên. Hắn còn chưa kịp trả lời một câu, thì đã bị đối phương nhìn qua như đang thân thiết lôi kéo, kỳ thực lại dùng sức cưỡng ép đi vào hội quán Thiên Hải.

Hai người bọn vừa họ tiến vào, một người đàn ông trung niên hơi mập đang đứng ở chính giữa đại sảnh trò chuyện liền lập tức bước tới: "Ơ kìa tổng giám đốc Dương! Không ngờ hôm nay anh thật sự nể mặt tôi đến dự tiệc đó nha, đúng là rồng đến nhà tôm, rồng đến nhà tôm mà [1]."

Từ Trạch trước đó đã tìm kiếm hình ảnh ở trên internet, đương nhiên biết người này chính là Ngụy Vân Phi. Tuy nhiên bây giờ đuổi Trình nghệ sĩ đi chỗ khác chẳng khác nào lạy ông tôi ở bụi này, càng gây sự chú ý hơn, cho nên hắn đành phải giả vờ điềm nhiên, tỏ ra hòa nhã lịch thiệp bắt tay với đối phương một cái, sau đó cười nói: "Tổng giám đốc Ngụy sao phải khách sáo như vậy, anh đã có lòng mời tôi đến, tôi làm sao có thể không đi được chứ."

Hai tên nam chính cặn bã trong nguyên tác và bản đặc biệt nửa thật nửa giả hàn huyên với nhau vài câu, sau đó đồng thời cùng đi về phía gian phòng ăn được đặt chỗ từ trước. Đợi đến khi mọi khách khứa trong phòng đều đã lần lượt ngồi xuống, lúc này Ngụy Vân Phi hình như mới chú ý đến Trình Dật, nói bằng giọng điệu hơi khoa trương: "Tổng giám đốc Dương, tại sao tôi thấy cậu tình nhân bé nhỏ này của anh quen mắt lắm, giống như đã gặp ở nơi nào rồi."

Đúng là sợ cái gì thì cái đó sẽ tới, một tên nam chính mà không để ý đến nữ chính thì còn xứng đáng làm nam chính sao?!

Thần Sáng Thế Từ cười nói: "Là nghệ sĩ dưới trướng công ty giải trí Hạo Thiên, ha ha, hôm nay tôi đặc biệt dẫn cậu ta đến đây để học hỏi thêm kiến thức. Trái lại tôi cũng muốn hỏi một chút, tại sao hôm nay tổng giám đốc Ngụy bỗng nhiên muốn mời mọi người hội họp ở đây vậy?"

Ngụy Vân Phi cười cười, cũng chuyển sang nói đề tài khác với hắn, có điều ánh mắt vẫn không hề rời khỏi Trình Dật.

Người nào đó họ Trình thì rất nhanh thích ứng được với không khí trên bàn ăn, luôn giữ thái độ lạnh lùng như thường ngày, mặc cho ai đến bắt chuyện, cụng ly, trêu chọc khiêu khích, y cũng không để ý, chỉ tập trung ăn phần cơm canh của mình một cách đầy thanh nhã.

Nhưng trong lòng Từ Trạch vẫn cứ thấp thỏm không yên, ngoài việc đi chúc rượu xã giao với người khác, thay Trình nữ chính chuyển giới giảng hòa, hắn còn phải thường xuyên để đến gã nam chính trong bản đặc biệt có hành động gì khác thường không, cả buổi tiệc này vừa mệt tâm vừa mệt người.

Kết quả, đúng vào lúc đám thiếu gia nhà giàu và tình nhân đang trò chuyện vui vẻ huyên náo trên bàn ăn, Ngụy Vân Phi liền yêu cầu vị "bạn trai nhỏ" có ngoại hình vô cùng anh tuấn lãng tử ngồi ở bên cạnh hắn đứng dậy chúc rượu gã.

Từ Trạch cũng không đồng ý ngay, ngược lại nhíu mày hỏi: "Tổng giám đốc Ngụy có ý gì?"

Ngụy Vân Phi cười nói: "Lúc trước hai ta vì Sở Ngọc mà suýt chút nữa trở mặt với nhau, nhưng ngẫm lại không cần phải đến mức như thế. Vừa khéo hôm nay Tiểu Ngọc cũng ở đây, tôi sẽ bảo cậu ta chúc anh ba chén rượu, chúng ta xem như bỏ qua chuyện này, sau này vẫn là anh em tốt, anh thấy thế nào?".

....Thấy chẳng có cảm xúc gì cả.

Trước đó nguyên thân với mi tranh giành ai ông đây đều không thèm quan tâm, ông đây thân là tác giả, một tên nam chính thấp kém trong quyển H văn mua vui như mi làm sao đủ đẳng cấp so với ông!

Nếu mi không phải luôn luôn thương thầm trộm nhớ Trình nữ chính chuyển giới, ông đây cũng không thèm mở miệng ra nói với mi câu nào!

Có điều, chờ một chút...

Thần Sáng Thế Từ đưa mắt nhìn thoáng qua người đang đứng dậy rót rượu bên cạnh Ngụy Vân Phi, bỗng nhiên nhận ra vấn đề.

Sở Ngọc... Sở Dư... Đù má, đây không phải là nữ phụ sao?!

Đúng vậy, trong tiểu thuyết của hắn, ngoại trừ nữ chính Trình Y Y nổi tiếng ra, còn có một nữ phụ tên là Sở Dư. Cũng là một minh tinh, cũng sở hữu dung mạo rất xinh đẹp, cũng có đất diễn trong bản đặc biệt, cũng đều bị hai tên nam chính cặn bã để ý, cũng từng tham gia hoạt động trái pháp luật tụ tập một nam hai nữ dâm loạn... Trong truyện H văn dành cho phe đực rựa đọc thì chuyện 3P cũng là bình thường thôi mà!

Từ Trạch cau mày nhìn nữ phụ chuyển giới Sở Ngọc hồi lâu, không phải hắn tiếc nuối vị này rơi vào tay Ngụy Vân Phi —— Dù sao chuyện đã xảy ra rồi không thể thay đổi, hơn nữa hắn quả thật chưa từng sống chung với Sở Ngọc, ngoại trừ biết đối phương là nữ phụ chuyển giới dưới ngòi bút của mình ra thì cũng không có nhiều tình cảm —— Hắn chỉ lo lắng nếu trước đó Ngụy Vân Phi có thể cướp đi nữ phụ, thì bây giờ nữ chính chuyển giới có bị gã cuỗm mất luôn không.

Hình như là do thấy hắn thất thần im lặng quá lâu, Trình nữ chính chuyển giới bỗng nhiên tàn nhẫn nhéo cánh tay của hắn một cái, khiến hắn thoát ra khỏi dòng suy nghĩ miên man. Một giây tiếp theo hắn liền khoát khoát tay, nói: "Chuyện đó đã qua lâu rồi, tôi cũng không để bụng. Chỉ cần tổng giám đốc Ngụy biết kiềm chế chính mình, đừng đi trêu chọc người không nên trêu chọc là được rồi."

Từ Trạch vừa dứt lời, lập tức vươn một cánh tay ra để ở phía sau ghế của Trình Dật, nói một cách đầy thâm ý sâu xa: "Nếu tổng giám đốc Ngụy muốn tùy tiện vui đùa một chút, tôi có thể nhường cho anh; nhưng nếu mơ ước những thứ xa vời hơn, thì bất kể kẻ nào dám động, tôi cũng sẽ khiến cho gã sống không bằng chết!"

Hai tên tổng tài bá đạo cặn bã này đều là người có địa vị cao nhất trong bữa tiệc ngày hôm nay, bọn họ đã tuyên chiến rõ ràng như vậy, những người khác đều căng thẳng nhìn nhau không dám nói nữa, không khí trong phòng thoáng chốc liền yên tĩnh lại.

Thần Sáng Thế Từ hôm nay thấy đã đạt được mục đích thăm dò ý đồ của đối phương, thông tin cũng đã thu thập xong, lời cảnh cáo cũng đã nói ra, liền không muốn tiếp tục ở lại đây để cho Ngụy Vân Phi mơ ước Trình nữ chính chuyển giới thêm nữa —— Huống hồ không biết lúc nào tên bi3n thái này sẽ sử dụng tuyệt chiêu "thôi miên" —— Lập tức dứt khoát đứng dậy nói lời tạm biệt, đưa người bên cạnh cùng rời đi.

Nhưng ngay khi hai người bọn họ vừa đi tới cửa hội quán thì Ngụy Vân Phi lại đuổi tới nơi, nói: "Tôi có chuyện này muốn trao đổi riêng với ngài Trình, tổng giám đốc Dương có thể tránh đi một chút được không."

Từ Trạch trong lòng vô cùng kinh sợ, theo bản năng định mở miệng từ chối, ai ngờ lại bị ngài Trình đứng bên cạnh ngăn lại, nhẹ nhàng trả lời: "Hạo Thiên ngài ấy đã say rồi, tổng giám đốc Ngụy nói cái gì ngài ấy cũng sẽ không biết, cứ ở đây nói với tôi là được rồi."

Từ Trạch hôm nay uống ba ly rượu vang, cũng chỉ hơi chếnh choáng một chút, nhưng còn lâu mới đến mức độ say mèm.

Không ngờ khi hắn muốn trực tiếp kéo Trình Dật rời đi thì đột nhiên lại cảm thấy đầu váng mắt hoa, dĩ nhiên thật sự ngà ngà say rồi.

Cũng không biết hắn ngủ bao lâu, mãi đến khi có cảm giác như nước dội vào người mới dần dần tỉnh táo lại một chút, nhưng vẫn mơ màng nửa mê nửa tỉnh.

Dòng nước ấm áp không ngừng xối rửa trên thân thể tr@n trụi, một đôi tay thon dài mạnh mẽ chu du khắp cơ thể hắn, ngay cả thịt vật be bé mềm nhũn ở dưới bụng và miệng huyệt bí ẩn giữa khe mông đều được cẩn thận vuốt v e qua một lần.

Từ Trạch cảm thấy không thoải mái cho lắm, muốn ra lệnh cho đối phương dừng tay, nhưng thân thể hắn lại không hề nghe lời, cứ ngồi yên như một khúc gỗ, đừng nói cố gắng phát ra tiếng, liền ngay cả mí mắt cũng không thể mở nổi.

Hắn chỉ có thể giống như một con cá nằm trên thớt gỗ, mặc cho kẻ bên cạnh tắm rửa cả người hắn sạch sẽ từ trên xuống dưới, thoải mái sờ s0ạng khắp nơi, cuối cùng bị đối phương bế ngang lên, thả xuống một vật gì đó giống như giường.

Từ Trạch tr@n trụi nằm ở trên giường, tay chân vô lực, đầu óc cũng vô cùng mê muội, chỉ có thể cảm nhận được người đó cũng cởi hết quần áo ra rồi đè lên thân hắn.

Sau đó hắn liền bị người đó hung hăng hôn, chiếc lưỡi mềm mại xâm nhập vào miệng hắn không li3m láp m út mát, dường như muốn ăn tươi nuốt sống hắn luôn vậy, mãi đến khi hắn sắp không thở nổi nữa, đối phương mới ngừng lại.

Sau đó một giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ với hắn nhẹ nhàng kề bên tai hỏi: "Nói cho tôi biết, tối hôm nay em rốt cuộc muốn làm gì?"

————————————————-

Chú thích

[1] Rồng đến nhà tôm: Thường để chỉ trường hợp những người cao sang quyền quý đến thăm những người thấp hèn hơn (ngày nay hay dùng như một cách nói nhún nhường, tôn trọng của chủ nhà đối với khách).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.