Nữ Chính Thất Sủng

Chương 1



Trên cỗ quan tài,một nữ nhân xinh đẹp tự như tiên,trong sáng mà mang lại cho người ta cảm giác ấm áp,đôi mắt nàng nhắm lại tựa như ngủ tạo cho người nhìn góc cạch khuôn mặt của nàng có phần nhu hòa.

“Đốt” Hắn nhìn nàng ánh mắt vẫn lạnh lẽo chỉ là có chút lâu hơn vài giây rồi quay lưng bỏ đi,giọng nói hắn trầm trầm.

Có lẽ hắn không biết lúc hắn nói câu nói đó mà cỗi thi thể trên quan tài kia đã rơi một giọt lệ hòa vào với màu đỏ mãnh liệt của lửa...

Trong căn phòng khuê nữ,mỹ nhân vận đồ trắng đang nhắm mắt ngủ,hàng mi dài khẽ run run,mắt nặng trĩu đang nhắm mở ra.

Đập vào mắt nàng lúc này là trần nhà bằng gỗ,mùng màu trắng,nàng đưa mắt nhìn xung quanh,đôi mắt mở to nhìn 'đây không phải khuê phòng của nàng sao?' Nàng hết sức mở to mắt lần nữa như không tin vào mắt mình.

“Y nhi con đã tỉnh rồi” nữ nhân vận áo màu vàng nhạt đi từ ngoài cửa bước vào

Nữ nhân nở nụ cười tươi tắn nhìn nàng “con nha,gương mặt con trừng lớn ta làm chi? Thật ngốc manh” sao nàng không để ý con gái bà cũng có lúc ngốc manh đến thế này

Nàng không kìm được giọt lệ mà rơi “ Mẫu thân”

giây phút nàng hằng mong bây giờ như đang hiện

lên trước mắt

“A” nàng như không tin nhìn vào mắt mình đưa tay nhéo má,đổi lại cảm giác đau,nàng khẽ la

Nhũ mẫu nhìn nàng lúc nãy còn cười mà giờ đây,hai mắt đỏ rơi lệ “y nhi mẫu thân biết con chịu ủy khuất,nhưng con đừng trách phụ thân,ông ấy biết con mạnh mẽ sẽ chịu được nên mới để con thay Linh Lan chịu phạt,con cũng cẩn thận khi gọi ta là mẫu thân,không mẫu thân con sẽ không bỏ qua cho con,ta rất lo” Mẫu thân đưa tay xoa đầu nàng

Mẫu thân nàng là vợ thất,nàng cũng không phải con chính dòng,nàng hiểu mẫu thân lo cho nàng,nhưng bất quá những ngày tháng bên cạch mẫu thân của nàng cũng chẳng kéo dài được bao nhiêu

Nàng mún đứng dậy không hiểu sao chân nàng không thể nào nhúc nhính,nàng đưa mắt nhìn nẫu thân,chỉ thấy mẫu thân lệ rơi nhưng không nói lời nào nhìn nàng,ánh mắt có chút tránh né

Phải nàng biết mình bị phế chân rồi,nàng không khóc mà chỉ cười,đây là lúc nàng 6 tuổi vì không làm gương cho muội muội còn chủ ý muốn xô đệ đệ Xuống hồ bị nô tỳ của phu nhân phát hiện

mà nói phụ thân,100 đại bảng đã lấy đi đôi chân của nàng lúc nhỏ.

Và giờ nàng biết thời gian của mình ở bên Mẫu Thân cũng không còn nhìu nữa.

Bà nhìn đứa con gái của mình điềm nhiên mà cười lòng bà đau,đứa con gái của bà nó chịu nhiều đau khổ cũng do bà là một mẫu thân thấp hèn tiện tỳ,nó đáng lẽ sẽ được tuổi thơ như bao đứa nhỏ khác nhưng vì bà mà nó đã bị tướt đi quyền tự do,bà không thể để nó như vậy được nữa.

“Con gái mẫu thân sẽ giúp con chữa khỏi đôi chân này” bà nói dứt lời quay đi”

Nàng không nói gì chỉ nhìn bóng mẫu thân đã đi xa,nàng biết mẫu thân có bí mật,có lẽ điêuf mà mẫu thân mún nói lúc đó là bí mật của người.

Ở trên nóc nhà có bóng đen nhìn nàng thờ thẫn cười,hắn khẽ nhíu mày 'cô nhóc này thật kì quái khi biết mình bị phế chân cô nhóc không nháo,không khóc'

Theo như hiện tại thì nàng chỉ còn ở đây ba ngày,sau ba ngày nàng được sư phụ kiếp trước đến đón đi mục đích để chữa trị cho đôi chân này.Và đây là bước khởi đầu nàng gặp hắn.

Sau ba ngày,quả nhiên sư phụ của nàng cũng đến,nàng nhìn sư phụ

“Nương người này là?” Nàng vờ mờ mịt nhìn mẫu thân

“Ông ấy là thầy phu đến để chữa đôi chân này của con” bà nói xoa đầu nàng ánh mắt mang mát buồn

“Bạch lão ông xem thử đôi chân của con bé có cách nào quay lại như trước được không?” Bà dời mắt nhìn sư phụ kiếp trước của nàng

“Có thể,nhưng ta sẽ đem nó đi”ông lạnh nhạt nói

“Được” Bà nhìn nàng thật lâu rồi thở dài

Và cứ thế nàng bị đem đi xa cái chốn thị phi bất nghĩa này,nương chờ con nhất định con sẽ cứu người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.