Nữ Chính Thích Chèo Thuyền Giới Giải Trí

Chương 36: 36: Ăn Thêm




Nữ chính thích chèo thuyền giới giải tríKể từ lúc bước vào nhà, tổ đạo diễn cuối cùng đã bị chơi xỏ lại, phía tổ khách mời cũng coi như xả được uất nghẹn.Đặc biệt là ba người Thẩm Lãng, uất ức vì bị tịch thu mì ăn liền mới rồi nháy mắt mất sạch, hahaha, tìm lại được mặt mũi rồi.Năm người bắt đầu vui vui vẻ vẻ túm tụm lại ngồi trước bàn bắt đầu ăn mì, mỗi người một cái đùi gà, ngay cả Miêu Y Y đang bị quản lý theo dõi chòng chọc bắt ăn kiêng cũng tay trái đùi gà tay phải gắp mì bắt đầu ăn.Mì cán tay Tiết Lam làm ăn vào dai dai, cà chua và trứng ăn kèm cũng cực kỳ thấm vị, cứ thế kết hợp chung với nhau, đồ ăn kèm cùng nước dùng hòa quyện với sợi mì dai sần sật, thanh đạm không ngấy, nhưng lại ngon đến lạ lùng.Lâm Hưng ăn một đũa mì rồi hướng về phía cô bật ngón tay cái: “Tiết Lam, mì cán tay này của em cừ thật đấy, đồ ăn kèm cũng tuyệt nốt, vừa nhìn chính là ở nhà thường xuyên nấu nướng nhỉ.”Ngoại trừ Lâm Hưng, những người khác cũng vừa ăn vừa gật đầu phụ họa khen ngon, mà tốc độ gắp rõ ràng bắt đầu trở nên thoăn thoắt.


Trải qua tình huống biến đổi bất ngờ thế này, hiển nhiên ai nấy đều ăn rất chi mãn nguyện.Tiết Lam cười cười, “Tàm tạm ạ, thỉnh thoảng có làm.”Dịch Phi Phàm ăn hết sức thỏa thuê, một bát mì to nháy mắt đã thấy đáy, cậu còn bưng bát lên đến nước dùng trong bát cũng húp sạch, sau đó mới lưu luyến đặt xuống.Tiết Lam ngẩng đầu lên nhìn cậu, “Phi Phàm ăn no rồi sao, nếu còn chưa no, trong bếp vẫn còn một ít mì và đồ ăn kèm.”Dịch Phi Phàm nghe thế thì hai mắt sáng rỡ, “Cảm ơn chị Tiết Lam, em vẫn có thể ăn thêm một bát nữa.”Dứt lời, Dịch Phi Phàm liền bưng bát xông thẳng vào bếp, làm thêm bát mới.Uầy, con nít vẫn đang tuổi ăn tuổi lớn, có thể ăn nhiều một chút là điều nên làm, dù sao khoảng thời gian này ăn cũng không bị mập.Comment trong phòng livestream lúc này nhẹ nhàng hơn nhiều, đều là fan của Dịch Phi Pham đang điên cuồng gõ chữ:[Con ơi ăn nhiều một chút, có thể ăn được là phúc][Em trai Phi Phàm dễ xương quá, có thực mới vực được đạo][Cảm ơn tiểu tỷ tỷ Tiết Lam, em trai Phi Phàm của chúng em còn đang tuổi ăn tuổi lớn, chúng ta không thể nào bỏ đói con nít mà]Dịch Phi Phàm vừa rời đi, Thẩm Lãng bên cạnh bỗng nhìn sang Tiết Lam: “Trong nhà bếp vẫn còn mì?”Tiết Lam giật mình, gật gật đầu.Thẩm Lãng “ừ” một tiếng, vẫn là dáng vẻ chanh xả: “Đủ không?”Tiết Lam nhìn cái bát sạch bách trước mặt anh, sáng tỏ nói: “Đủ.”Thẩm Lãng gật đầu, bưng cái bát không của mình, không nhanh không chậm đi vào nhà bếp.

Rất nhanh trong bếp liền truyền ra cuộc đối thoại của Dịch Phi Phàm và Thẩm Lãng.Dịch Phi Phàm: “Thẩm ca, đồ ăn kèm không thể cho vào nhiều vậy đâu, sẽ mặn đó.”Sau đó nghe thấy Thẩm Lãng “à” một tiếng, đáp: “Nhiêu đây được chưa?”Dịch Phi Phàm: “Em thấy hình như hơi ít á, hay là anh cho vô trước đi rồi nếm thử xem sao…”Ba người trong phòng khách đưa mắt nhìn nhau.

Sao một người trưởng thành như Thẩm Lãng còn không bằng một thằng bé chưa thành niên như Dịch Phi Phàm cơ chứ?Lâm Hưng cũng rất nhanh ăn hết một bát, cười hà hà nhìn Tiết Lam.Tiết Lam hiểu ý, “Em cũng không rõ còn hay không nữa, hay Lâm ca anh vào bếp xem thử đi?”Chủ yếu là cô không ngờ bao tử mọi người lớn vậy, bát cô dùng đựng mì đều là loại bát to chuyên để ăn mì, lượng đồ ăn tuyệt đối không hề ít.Minh tinh trong giới giải trí bây giờ đều không cần quản lý vóc dáng hay sao ấy nhể?!Miêu Y Y có phần đáng thương nói: “Em cũng muốn ăn, nhưng em phải giảm cân, không thể ăn quá nhiều carbonhydrat.”Tiết Lam có chút tán đồng gật gật đầu, vầy mới đúng nè.“Có điều xem thái độ của tổ chương trình ngày hôm nay, nửa tháng này phỏng chừng em có muốn ăn cũng rất khó, em nghiêm túc hoài nghi quản lý của em cho em qua đây chính là muốn nhân cơ hội buộc em giảm béo.” Miêu Y Y than thở mấy câu, lại cắn đùi gà trong tay.Tiết Lam thấy cô ấy như vậy thì nhịn không được mỉm cười, “Vậy em ăn đùi gà nhiều một chút, chị vẫn còn không ít, đợi lát nữa chị mang hành lý xuống, mọi người muốn ăn gì cứ việc lấy.”Miêu Y Y lắc đầu lia lịa: “Nhưng cũng không thể ăn tùy tiện, chị khó khăn lắm mới mang vào được, chúng ta để lại tới lúc mấu chốt mới ăn.”“Ui, mới vừa tới mà Y Y đã học được cách tiết kiệm chăm lo việc nhà rồi, không tệ không tệ.” Lâm Hưng từ trong bếp bưng bát đi ra, cười ha ha nói.Thẩm Lãng và Dịch Phi Phàm cũng theo sau, mỗi người bê một bát mì đi vào phòng khách.Dịch Phi Phàm nghĩ lại mà còn rùng mình: “Dựa trên kinh nghiệm mùa trước của em, khổ cực nhất vẫn còn ở phía sau, chúng ta phải quý trọng lương khô mà Lam tỷ mang tới.”Tiết Lam trái lại không nghĩ vậy.


Cô không bi quan giống như Dịch Phi Phàm, cũng không cảm thấy nửa tháng tiếp theo sẽ bị hành tới mức không có cơm ăn.

Tổ chương trình có xấu bụng đi nữa, không phải còn có câu “ở bầu thì tròn ở ống thì dài” (Chỉ sự tùy cơ ứng biến, thích nghi với hoàn cảnh) hay sao.Ba người Lâm Hưng, Dịch Phi Phàm cùng Thẩm Lãng chia nhau chỗ mì còn lại, mỗi người được hơn nửa bát to, ai nấy còn tự cho thêm đồ ăn kèm lên trên.


Ba người sùm sụp ăn mì, ăn đến độ phải gọi là ĐÃ QUÁ ĐÃ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.