“Bốp!” Tẩy Lưu Phong nhìn chiếc ly rơi xuống đất, giận giữ quát: “Một đám phế vật, không phải chỉ là hỏa độc sao, tại sao lại không có người có thể chữa khỏi?”
“Lưu Phong, a! Ta đau quá! Tiếng kêu đau đớn của Bạch Hinh Nhã truyền ra khỏi phòng, Tẩy Lưu Phong nhanh chóng bước vào phòng, nhìn thấy Bạch Hinh Nhã bước đã trằn trọc ở trên giường. Da thịt toàn thân nàng ta đều sưng tấy, cảm giác cả người nóng rực. Bạch Hinh Nhã nhìn thấy Tẩy Lưu Phong bước vào, hét lớn: “Lưu Phong! Lưu Phong chàng cứu ta với…”
Tẩy Lưu Phong thấy Bạch Hinh Nhã như vậy vô cùng đau đớn. Đầu Bạch Hinh Nhã mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, Tẩy Lưu Phong rút tay ra khỏi gáy nàng ta, đi ra cửa.”
Hắn ta thực sự yêu nàng ta, chưa từng có nữ nhân nào có thể khiến cho hắn ta có cảm giác như vậy.
“Thiếu chủ…” Lúc này, một tùy tùng phía sau hắn chần chừ mở miệng.
“Chuyện gì nói đi!”
Người tùy tùng kia do dự một lúc lâu mới mở miệng: “Thuộc hạ nghe nói hỏa độc này có một phương pháp chữa trị, cần phải có máu đầu tim của người có băng phách kiếm tâm…”
Tinh huyết là phần tinh hoa nhất của cơ thể, đối với những người đã tu luyện kiếm pháp, thì hiểu được sự tồn tại hết sức quan trọng của nó. Càng hiểu cách quý trọng máu đầu tim.
Ánh mắt Tẩy Lưu Phong nặng trĩu: “Thiện hạ đều biết băng phách kiếm tâm chỉ có Băng Tâm Kiếm Hoàng của Tinh La kiếm phái, đệ tử chân truyền của Lăng Tiêu tôn giả! Ngươi muốn ta phải đắc tội với một vị kiếm thánh cường giả hay sao?”
Lấy máu đầu tim của một kiếm hoàng tôn giả mười tám tuổi để cứu một đệ tử ngoại môn, Tinh La kiếm phái không thể đồng ý.
Tên thuộc hạ kia nhanh chóng quỳ xuống đất: “Thuộc hạ chỉ mới nghe nói, tuyệt đối không có ý gì khác.”
“Được rồi! Ngươi đứng dậy đi, chuyện này không được để người ngoài biết!”
Tên thuộc hạ nơm nớp lo sợ rời đi, Tẩy Lưu Phong đứng ngây một chỗ, từ từ chìm vào suy nghĩ.
Cố Thịnh Nhân bên này đã biết tin Bạch Hinh Nhã bị trúng hỏa độc. Nàng biết, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Tẩy Lưu Phong sẽ nhanh chóng biết được cách giả độc, cuối cùng vẫn sẽ có ý định xấu xa với mình.
Cố Thịnh Nhân không thể không thừa nhận: Tẩy Lưu Phong đã yêu Bạch Hinh Nhã đến tận xương tủy. Nhưng chuyện này cũng không thể khiến Tẩy Lưu Phong tùy ý hãm hại người khác vì Tẩy Lưu Phong. Cố Thịnh Nhân quyết định tặng họ một phần đại lễ.
Hôm sau có một tin được lưu truyền. Nói rằng người thương của thiếu chủ Tẩy Lưu Phong của Tẩy Thiên các trúng hỏa đọc, mà thuốc giải duy nhất chính là máu đầu tim của Băng Tâm kiếm hoàng của Tinh La kiếm phái.
Lời đồn vừa được tung ra, mọi người đã bàn tán xôn xao, chủ yếu là hai bên đều có danh tiếng. Tẩy Thiên các là thế lực rất lớn ở Thiên Lan đại thế giới, nhưng mà nếu so với kiếm phái Tinh La, vẫn không hề có chênh lệch gì lớn. Mà Băng Tâm kiếm hoàng không cần phải nói, thời gian đần đây, một mình nàng ở Đại thế giới Thiên Lan đã có tiếng tăm lẫy lừng, sau trận chiến ở đầm lầy đã để lộ thân phận... nàng chính là kiếm thánh cường giả của kiếm phái Tinh La đệ tử chân truyền của Lăng Tiêu tôn giả, năm nay vừa tròn mười tám tuổi, là thiên tài tuyệt thế Băng Phách kiếm tâm!
Sắc mặt Tẩy Lưu Phong tái mét, rõ ràng hắn ta đã giấu giếm điều này, sao lại có người để lộ tin tức này ra ngoài! Cứ như vật thì nếu hỏa độc của Hinh Nhã có chữa khỏi hoặc Băng Tâm kiếm hoàng có xảy ra chuyện gì thì mọi mục tiêu hoài nghi chính là Tẩy Thiên các.
Cố Thịnh Nhân mỉm cười: Không biết phần lễ vật này, các người có hài lòng không?