Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Tán! (Xuyên Nhanh: Nữ Chính Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui!)

Chương 140: Ảnh hậu làng giải trí vs người mới may mắn (25)



Tiệc mừng “Thần Tính”.

Thật ra dù đạo diễn Lý Phong Vân trước giờ không ngờ tới, “Thần Tính” lại có thể hot như vậy. Những tai to mặt lớn của Tinh Ngu đều đã tới, bộ phim điện ảnh này Tinh Ngu là nhà đầu tư lớn nhất, nên chắc chắn là người thắng lợi lớn nhất. Cố Thịnh Nhân cũng rất cừ, tạm thời không nói thù lao diễn suất của cô là bao nhiêu, chỉ cần tính số tiền thỏa thuận 5% số tiền vé bán được đã là hơn chín con số rồi. Hơn nữa, nữ chính của bộ phim “Thần Tính” là linh hồn của câu chuyện, nên cô vô cùng nổi bật trước mọi người.

Minh Thư Giai cũng xuất hiện trong buổi lễ. Nhưng thân phận cô ta là bạn đồng hành của Dư Tư Tương… với vị trí của cô ta, lễ hội này không tới lượt cô ta. 

Cố Thịnh Nhân đi tới chỗ các nhà đầu tư, nở nụ cười chạm ly cùng mọi người.

Minh Thư Giai nhìn thấy nhà đầu tư đã giới thiệu mình vào “Thần Tính”. Ông ta cười rất hiền từ, nâng ly champagne lên mời Cố Thịnh Nhân: “Tuổi tác của Nguyễn tiểu thư và con gái tôi cũng tương đương nhau, nó bây giờ vẫn chỉ là con bé con đang say mê với các thương hiệu thời trang, còn Nguyễn tiểu thư đã có một sự nghiệp lớn mạnh, quả đúng là tuổi trẻ tài cao.” Cố Thịnh Nhân lịch sự chạm ly với ông ta: “Viên tiểu thư vừa đáng yêu vừa ngây thơ, Viên tiên sinh thật sự có phúc.”

Một câu nói đã khiến mọi người cười vô cùng vui vẻ. Thương nhân họ Viên kia quay đầu nhìn Minh Thư Giai, dường như vô cùng kinh ngạc, nhìn thấy Dư Tư Dương bên cạnh cô ta, lại cười với vẻ đầy bí ẩn. Minh Thư Giai giả vờ không thấy gì hết. 

Cô ta nhìn Cố Thịnh Nhân đang ung dung khéo léo trong đám đông. Rõ ràng là cùng tuổi, mình đã bị hãm hại rơi xuống vực thẳm, xung quanh toàn những người đàn ông háo sắc, chỉ để mong kiếm cho mình một cơ hội nổi tiếng.

Nhưng Nguyễn Kha Nghi thì sao? Cô dù ở nhà không làm gì có người sẽ đưa những tác phẩm lớn mà không ai có thể nghĩ ra đến cửa để mời cô tham gia diễn xuất, mà tham gia hay không còn tùy vào tâm trạng của cô. Bản thân cô ta lại phải phối hợp với những người đàn ông hai mặt, cô ta đâu thể hào phóng dâng hiến tình yêu của mình. Dựa vào đâu? Bản thân cô ta khó khăn lắm mới tìm được cơ hội làm lại từ đầu, ở trong thân xác của Minh Thư Giai, lại chỉ để thấy người khác nhìn mình thảm hại thế nào sao?

Dư Tư Dương Nhìn thấy ánh mắt cô ta nhìn Nguyễn Kha Nghi, liền quay người sang: “Cô đang nghĩ gì vậy? Đừng tưởng bản thân biết cách che dấu, ánh mắt ghen tị của cô rất lộ liễu.” Ông ta phì cười, nói cho cô ta biết: “Tôi nói cho cô biết, người ghen tị với Nguyễn Kha Nghi trong làng giải trí này rất nhiều, nhưng đến này chưa ai vượt qua được cô ấy.” “Vốn dĩ hai người không phải cùng một thế giới, tốt nhất cô hãy giấu kỹ tâm tư của mình lại đi.” 

Ông ta nói xong, không thèm để ý tới cô ta, đi tới chỗ một nhà đầu tư.

-----

“Kha Nghi.” 

Cố Thịnh Nhân cảm giác đầu hơi choáng váng… đêm nay cô cũng uống hơi nhiều.

Nghe thấy giọng nói này, cô nhăn trán. Chu Truyền Thịnh, là người câu kết với Minh Thư Giai hãm hãi cô, cưới cô rồi lại không hề quý trọng cô trong nguyên tác.

Đương nhiên lúc này hắn vẫn là công tử nhà giàu đang theo đuổi Cố Thịnh Nhân: “Chu tiên sinh, hình như chúng ta không thân thiết tới vậy.” Cố Thịnh Nhân sửa lại lời hắn: “Xin anh hãy gọi tôi là Nguyễn tiểu thư.” Chu Truyền Thịnh cảm thấy vô cùng thất bại, hắn luôn tự cho rằng bản thân mình tuấn tú, giàu có, trên tình trường từ trước tới nay đều vô cùng thuận lợi, lần đầu tiên nhìn thấy Nguyễn Kha Nghi hắn đã bị khí chất của người phụ nữ này thu hút. Nhưng gần một năm qua, mặc kệ hắn sắn đón thế nào, người phụ nữ này vẫn không hề động lòng. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.