Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Tán! (Xuyên Nhanh: Nữ Chính Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui!)

Chương 247: Thánh Nữ giáo đình Ánh Sáng VS Thị nữ muốn thượng vị (13)



「Edit: Tư Nghiên.」

「Beta: Tiểu Hy Hy.」

***

Trong không khí tràn ngập hơi thở âm u ẩm ướt; không trung vĩnh viễn đều là xám xịt, không thấy ánh sáng; nơi này khiến cho người ta cảm thấy lạnh băng, u ám, tuyệt vọng.

Hắc ám chi lực ập vào mặt làm cho Cố Thịnh Nhân cảm thấy mình có một loại cảm giác khó thở.

Nàng là thân thể quang minh trời sinh, đối với loại địa phương này luôn có cảm giác bài xích.

“Khốn Ách Chi Địa?” Ký ức trong đầu làm Cố Thịnh Nhân rất nhanh biết được đây là đâu.

Đây chính xác là Khốn Ách Chi Địa mà thần dùng để trục xuất Ma tộc.

Sắc mặt Carlos cũng không tốt, hiển nhiên, hắn cũng biết đây là địa phương nào.

Hai người đều nghĩ vấn đề nghiêm trọng nhất: Ma tộc đã có trận pháp truyền tống để rời khỏi Khốn Ách Chi Địa.


Đây chẳng phải là, vực sâu vô tận gông cùm xiềng xích đối Ma tộc đã không còn tồn tại nữa, chỉ cần Ma tộc nguyện ý, bọn họ tùy thời có thể đi vào đại lục Auci.

Nói cách khác, các con dân của đại lục Auci sắp gặp phải nguy hiểm tùy thời bị Ma tộc tập kích quấy nhiễu.

“Hai vị khách nhân tôn quý, hoan nghênh đến với Khốn Ách Chi Địa.” Một thanh âm âm nhu ở trên mảnh đất này vang lên.

Cố Thịnh Nhân ngẩng đầu lên.

Một Ma tộc với mái tóc dài màu tím xuất hiện trước hai người.

Ma tộc cấp cao! Cố Thịnh Nhân nhìn nam nhân tuấn mỹ có hai chiếc sừng ác ma trên đầu này.

Ma tộc phân theo cấp bậc, Ma tộc càng cao cấp, dung mạo sẽ càng thêm tuấn mỹ, hơn nữa, Ma tộc cấp cao lộ rõ đặc trưng chính là trên đỉnh đầu sẽ sinh trưởng ra một cặp sừng của ác ma, này đại biểu cho huyết mạch cùng lực lượng đều rất cường đại.


“Thánh Nữ Giáo Đình Ánh Sáng, đoàn trưởng kỵ sĩ đoàn Ánh Sáng.” Ác ma cấp cao khẽ mỉm cười, Ma tộc sinh ra đã có sẵn mị hoặc khiến cả khuôn mặt hắn tràn ngập một loại mị lực đặc biệt khó phân nam nữ.

Cố Thịnh Nhân rùng mình trong lòng, phát hiện hai người họ nhanh như vậy, còn có thể gọi tên hai người một cách rõ ràng như thế, có khả năng khi hai người đến đây, đã bị họ phát hiện.

Sắc mặt nàng lạnh lùng: “Ma tộc bị trục xuất đến Khốn Ách Chi Địa, vĩnh viễn không được xâm nhập vào đại lục Auci, đây là ý chỉ của thần. Hiện giờ Ma tộc các ngươi, là muốn vi phạm thần linh sao?”

“Thần?” Ma tộc kia cười nhạo một tiếng, “Trong mắt thần Ánh Sáng chỉ có tín đồ của hắn, đối với Ma tộc chúng ta chỉ có ghét bỏ. Hắn cũng không phải là thần của Ma tộc chúng ta.”


Hắn nhìn Cố Thịnh Nhân và Carlos, ánh mắt thị huyết: “Vừa đúng lúc, một Thánh Nữ Giáo Đình Ánh Sáng, một đoàn trưởng kỵ sĩ đoàn Ánh Sáng, ta sẽ đem các ngươi bắt giữ, coi như tế phẩm của ta để trở về nhân gian !”

Hắn vừa dứt lời, vô số Ma tộc từ trong bóng tối trào ra, hướng tới công kích hai người.

Carlos rút trường kiếm trong tay ra.

“Thánh Nữ đại nhân, mau đứng sau lưng ta!”

Cố Thịnh Nhân giơ quyền trượng của mình lên: “Ta cũng không phải là loại nữ nhân vào thời khắc nguy hiểm chỉ biết đứng sau người khác!”

Carlos ngẩn ra một chút, chợt cười nói: “Được, Carlos may mắn, có thể cùng Thánh Nữ đại nhân kề vai chiến đấu.”

Năng lượng ánh sáng không hề thích hợp với Khốn Ách Chi Địa xuất hiện, những Ma tộc cấp thấp nhẹ thì bị bỏng ăn mòn, nặng thì hôi phi yên diệt.
Thoạt nhìn hai người cơ hồ là nghiền áp đám Ma tộc kia, nhưng mà trên thực tế, Cố Thịnh Nhân biết, tình huống không ổn.

Khốn Ách Chi Địa này, Ma tộc cuồn cuộn không ngừng, nàng và Carlos lại không cách nào hấp thu năng lượng ánh sáng bổ sung cho mình.

Nếu cứ như vậy, hai người sớm hay muộn cũng dầu hết đèn tắt.

Cố Thịnh Nhân nhịn không được phun tào: “Hệ thống, ngươi không phải nói nhiệm vụ độ khó rất đơn giản, độ hoàn thành trăm phần trăm sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.