Trong sân bay ,một nhóm người áo đen đang là tâm điểm chú ý của mọi người.
Một nhóm vệ sĩ mặc áo vest đen nét mặt lạnh lùng nghiêm trang .
Người đứng đầu trong bọn họ là một cô gái trẻ tuổi, cầm một bó hoa hồng thật lớn trong tay.
Ánh mắt tập trung cao độ nhìn về phía lối ra của máy bay.
Thật giống như đang đóng phim vậy nha.
Một số người tò mò cố ý nán lại xem bọn họ đang chờ nhân vật như thế nào?!!.
Lý Nhan_người đứng đầu nhóm vệ sĩ cũng thật bất đắc dĩ.
Tiểu thư thật là... tại sao lại không chịu đi phi cơ riêng cơ chứ lại thích chen chen chúc chúc.
Vừa nhanh chóng lại an toàn tuyệt đối..... Trong lòng ai oán nhưng nét mặt vẫn trầm tĩnh như mặt hồ.
_Mười phút sau_
Từ phía trong một cô gái mặc sườn xám màu đỏ sẫm bước ra .
[Tg: Ta tả khá dỡ.Đây là bộ váy.]
Cô xuất hiện liền là tâm điểm chú ý của mọi người.
Cặp kính đen gần như che mất nửa gương mặt .
Mái tóc nâu hạt dẻ được cột hờ phía sau.
Khuôn cằm v_line chuẩn thời thượng. Đôi môi căng mọng được đánh màu đỏ tươi quyến rũ.
Lý Nhan không chút chần chừ mà bước qua tiếp đón.
Chẳng có ai có đam mê đặc biệt về sườn xám như tiểu thư nhà cô đâu.
Sườn xám chính là quần áo hằng ngày của tiểu thư.
Phòng chứa quần áo của biệt thự chỉ toàn là sườn xám thôi.
Sườn xám ngắn, sườn xám dài, sườn xám cổ điển ,bla...bla.
Lúc đầu cô rất tò mò nên hỏi thử tiểu thư
' Người không thấy kỳ sao?Chỉ có một mình ngài là mặc sườn xám thật không giống người khác. '
'Giống người khác làm gì?!!Đây là cuộc sống của mình thì hãy làm điều mình thích. Với lại khác biệt chính là điểm nhấn a.'
******
"Chào mừng tiểu thư trở về." Hoàng Ưng bang gây chuyện muốn động vào việc làm ăn của Tô gia ở Ý.
Tiểu thư phải qua đó một chuyến đến bây giờ đã một tháng mới về.
"What...I Know you??" Tô Mạc Hy nổi lên hứng thú đùa giỡn với tiểu quản gia của mình một chút.
Lý Nhan lập tức đen mặt .Máu trêu chọc người của tiểu thư lại nổi lên rồi.
Cách giải quyết chính là im lặng.
.....
.....
.....
"Được rồi, được rồi. Chỉ muốn trêu ngươi một chút." Đưa va li vào tay vệ sĩ.
"Haiz~ Tiểu thư cô vẫn thích đùa như vậy." Lý Nhan cười cười nói.
"Haha, Về nhà thôi nào.Còn phải qua thăm gia gia nữa. " Tô Mạc Hy dẫn đầu đi trước.
Lý Nhan lập tức đi theo sau cách nàng nửa bước.
Tư thái bảo vệ ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.
Là người có ảnh hưởng với hắc đạo việc bị ám sát là không thể tránh.
"Không cần phải căng thẳng như vậy đâu tiểu quản gia của ta." Trái với vẻ khẩn trương của Lý Nhan,Mạc Hy thản nhiên nói.
"Tiểu thư, lần sau xin hãy đi bằng phi cơ riêng. "Lý Nhan bỏ ngoài tai trêu đùa của Mạc Hy thật nghiêm túc đề nghị. Mấy nơi đông người rất dễ xảy ra mấy chuyện ngoài ý muốn.
"Được thôi nếu như ngươi đừng nhăn da mặt lại nữa." Rõ ràng là còn rất trẻ tuổi vậy mà suốt ngày cứ thích nhăn mặt như bà lão khó tính.
"Vâng"
****
Ngồi ghế sau trên chiếc Rolls -Royce Mạc Hy nhàn nhã nhấm nháp ly rượu vang đỏ trên tay.
Ngồi bên cô đương nhiên là Lý Nhan.
"Tiểu thư "
"Hửm?"
"Chuyến đi này cô không bị thương chứ?"
"Chắc chắn không. Chỉ là bọn rác rưởi có người chống lưng thôi.
Biết vậy để Tĩnh đi là được rồi. "
Tĩnh ,Quyết ,Hồng và John là những thuộc hạ đáng tin tưởng của cô.
"Loại súng mới tiểu thư sài tốt chứ? " Lý Nhan đưa tay gót cho Mạc Hy thêm ít rượu.
"Rất tốt.Sử dụng vô cùng thuận tay.Có thể đưa mẫu cho anh họ chế tạo rồi ."
Anh họ cô tên Tô Triết Hà là chủ của một công xưởng chế tạo súng tư nhân hợp pháp.
Cũng là nơi chế tạo một số vũ khí tân tiến.
Cung cấp súng hợp pháp cho quân đội và bất hợp pháp cho thế giới ngầm .
Nhìn ra ngoài khung cửa,từng dải nhà cao đang lần lượt lướt qua.
Càng chạy càng cách xa khu đô thị náo nhiệt.
.....
.....
Mạc Hy vươn tay lấy xuống cặp kính đen làm lộ ra đôi mắt màu lam như nước biển,khác hoàn toàn với vẻ đẹp mang nét Trung Đông của cô.
Đôi mắt ấy mang theo một vẻ đẹp cổ điển của Châu Âu huyền bí.
Nhìn vào đôi mắt ấy người khác cứ như bị hút vào đại dương sâu thẳm.
Cuốn hút người khác trở nên mê đắm.
__________________Hết__________________