Nữ Diễn Viên Lấy Kịch Bản Hoa Sen Đen

Chương 6: 6: Nếu Không Thì Đi Thuê Phòng




Editor: Chubyy141
Bùi Sở và Chúc Tu Duẫn trước đây không tiếp xúc nhiều với nhau, trăm triệu lần không ngờ rằng anh ấy lại có hành động như vậy.
Chúc Tu Duẫn nắm lấy tay cô đứng dậy: "Cha mẹ, muộn rồi, chúng con về nhà trước nhé.
Bùi Sở mở to mắt: "Về, về nhà?"
Vừa dứt lời, Chúc Tu Duẫn đã kéo cô nhanh chân ra ngoài.
Trợ lý ở phía sau đẩy chiếc xe lăn trống chạy theo.
Cha mẹ Chúc:...
- -----
Trên xe.
Chúc Tu Duẫn và Bùi Sở ở băng ghế sau mỗi người ngồi 1 bên, bầu không khí vô cùng yên tĩnh.
"Reng---" Nhạc chuông điện thoại của Bùi Sở vang lên phá vỡ sự im lặng.
Người gọi: Đồng Đồng.

Sau khi điện thoại được kết nối, giọng nói ngạc nhiên của cô gái nhỏ vang lên: "Alô, chị Bùi! Chiều nay em đang chạy sự kiện, cũng không kịp để gặp chị.

Chào mừng chị về nhà!"
Nghe thấy giọng nói của trợ lý Tiểu Đồng, khóe môi Bùi Sở nhếch lên thành một nụ cười.

Cô gái nhỏ gia nhập làng giải trí đã mấy năm, làm trợ lý cho bản thân một năm cũng là hết sức tận tụy.

Chăm sóc cũng thực sự quan tâm, trong thời gian Thư Hòa rèn luyện ở California, cô gái nhỏ đã đến gặp cô hai lần.

Lộ phí qua lại có khi một tháng lương chắc là cũng không đủ.

Bùi Sở nép vào ghế, vô cùng buồn chán nói: "Tốt thôi."
"Chị Bùi, em đã kiểm tra việc hủy hợp đồng mà chị đã hỏi hai ngày trước, chị đợi nhé."
Bùi Sở đợi hai phút, giọng nói Đồng Đồng truyền đến: "Chị Bùi, hợp đồng chị vẫn còn một năm rưỡi nữa.

Nếu ngay từ đầu phí bồi thường hợp đồng là 300 vạn tệ một năm, nhưng 1 năm trước chị trở thành tuyến 1* đã tăng lên 3000 vạn".
*成了一线: mình không biết là có phải như thế không đành để tạm bao giờ biết sẽ quay lại sửa.
Cô dừng rồi nói tiếp: "Ngoài nửa năm đầu, nếu bây giờ chấm dứt hợp đồng thì phí bồi thường vi phạm hợp đồng khoảng 4500 vạn."
Trong giới giải trí ngày nay, các công ty môi giới đã đặt ra các quy định trong hợp đồng của họ.

Các điều khoản hợp đồng giữa công ty và nghệ sĩ rất dài, hở ra bây giờ liền mất mười năm, phí bồi thường vi phạm hợp đồng đều được tính theo năm cao ngất ngưởng biến thành tiêu chuẩn trở thành nguồn thu nhập của nhiều công ty.

Hiện tại, nhiều nghệ sĩ hàng đầu trong công ty, con số thanh toán chấm dứt hợp đồng lên tới hàng trăm triệu đồng nhằm giữ chân để kiếm tiền.


Không ít nghệ sĩ hoặc là thua lỗ hoặc là ăn no chờ chết có thể thoát ra.
"Chị Bùi, chờ chút."
Tiếng click chuột của Đồng Đồng vang lên: "Năm ngoái chị nghỉ một năm, hợp đồng đã được thay thế bằng hợp đồng mới theo quy định của công ty.

Theo giá trị bản thân hiện tại và quy định hợp đồng, phí bồi thường vi phạm hợp đồng của chị đã lên đến 7000 vạn."
Bùi Sở sửng sốt một hồi, nghĩ thầm quả thực là thủ đoạn của giải trí Thịnh Xán, có chết cũng phải nắm lấy lợi ích, 1 chút cũng không chịu thiệt.

Bùi Sở nghe thế liền trầm mặc một lúc.

Đồng Đồng cảm thấy kỳ lạ, thận trọng nói: "Chị à, chị không có tiền à? Cũng đúng, chị Bùi trước đây tiêu tiền như nước, quyên góp cho quỹ phúc lợi 1 năm, bao nhiêu cũng hết.

Hiện tại không có tiền cũng hiểu được.

"
Bùi Sở: "..."

Trước đây, mấy chục triệu đối với Bùi Sở chẳng là gì cả.

Số tiền này còn không đủ cho dù chỉ là một phần nhỏ của khoản thuế mà bất kỳ công ty con nào Bùi gia phải trả.

Nhưng bây giờ, một xu cũng đánh bại anh hùng huống chi là mấy chục triệu, cho dù bị ném ra ngoại thành cô cũng phải cuốc bộ về nhà.

Để những người xung quanh không nghe ra được gì, cô chỉ nói vài câu rồi cúp máy.
"Làm sao, có cần giúp không?" Chúc Tu Duẫn quay đầu nhìn cô.
Bùi Sở cũng nghiêng đầu nhìn sang: "Cảm ơn, không cần đâu."
Nhìn cảnh vật bên ngoài nhanh chóng lướt qua, Bùi Sở đột nhiên nói: "Chúng ta đang đi đâu?"
Chúc Tu Duẫn mỉm cười nói: "Đương nhiên là về nhà rồi, nếu không thì đi thuê phòng?"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.