Nữ Giám Đốc Bên Cạnh Binh Vương

Chương 2: Đôi cực phẩm



Editor: Quỳnh Nguyễn

Porsche Cayenne để lại một trận gió, chờ mọi người phản ứng kịp trước mặt chỉ còn hoa hồng bị nghiền nát cùng Trịnh Thiểu Phong quỳ một gối xuống trợn mắt há hốc mồm.

" A Phúc! Điều tra thêm tiểu tử này đến đây làm gì!"

Trịnh Thiểu Phong khó khăn phản ứng kịp đứng lên, nhìn đuôi Cayenne cắn răng âm thanh lạnh lùng nói với em trai nhỏ bên cạnh.

Tô Lăng Nguyệt ngồi ở phía sau muốn cười lại không thể cười, kìm nén khiến ngực đau, một mảnh hoa hồng vô tình bị nghiền áp a.

Trịnh Thiểu Phong theo đuổi cô thật lâu cũng bị cô từ chối vô số lần, cô không nghĩ tới hôm nay anh ta sẽ làm ra cảnh lớn như vậy hướng chính mình tỏ tình.

Lúc cô đang suy nghĩ dùng cái phương thức gì từ chối cái gia hỏa thần binh trời giáng kia cứu cô ở trong nước lửa.

Mặc dù có chút lỗ mãng còn xem như cái gia hỏa có vẻ đáng yêu.

Nhìn Lục Thiên Long vừa lau mồ hôi vừa lái xe, khóe miệng Tô Lăng Nguyệt không tự giác cong lên một cái độ cong.

Cô chuẩn bị tha thứ chuyện cái gia hỏa kia đến muộn.

Nhưng mà sau đó cô phát hiện chính mình phạm vào một cái sai lầm lớn.

"Bà chủ, có chuyện gì mà cười vui vẻ như vậy, nói ra để cho tôi cũng cao hứng một phen." Lục Thiên Long nhếch miệng cười đối với kính chiếu hậu, tầm mắt dừng lại trên mặt Tô Lăng Nguyệt một giây hai giây vài giây, quả thực vưu vật ( báu vật) a.

"Không có, chuyên tâm lái xe!" Tô Lăng Nguyệt khôi phục bản tính lạnh lùng, thản nhiên nói.

"Hô hô! Gần đây tôi xem một cái truyện cười đặc biệt buồn cười, nếu không tôi kể cho cô nghe đi!" Lục Thiên Long hưng trí dạt dào nói.

Tô Lăng Nguyệt không nói gì, nhìn bộ dáng anh cao hứng phấn chấn, không nhẫn tâm từ chối, "Được!"

" Nhưng mà, nhưng mà ̣ truyện cười này có chút đồi truỵ, cô sẽ không để ý đi?" Lục Thiên Long có chút khó xử nói.

Tô Lăng Nguyệt phía sau lại không nói gì, dằn lòng nói: "Vậy thì đem đồi truỵ bỏ qua!"

"Được! Tôi bắt đầu nói đây! Bỏ qua bỏ qua bỏ qua bỏ qua bỏ qua, bỏ qua bỏ qua, nói xong rồi!"

"..."

"Nếu không tôi lại kể cho cô một cái rất buồn cười?" Lục Thiên Long mặt tươi như hoa nói.

" Làm tốt chuyện thuộc bổn phận của anh! Trong vòng mười phút lái xe đến hội sở Linh Lung!" Tô Lăng Nguyệt lạnh lùng nói, nếu để cho người khác biết cô nghe một người tài xế nói loại tiết mục ngắn này, vậy còn gì nữa.

" Mười phút? Cô xác định? Thân thể tôi cường tráng trái lại không thành vấn đề, chỉ sợ cô không được!" Lục Thiên Long gãi đầu nói.

"Anh nói cái gì?" Âm thanh Tô Lăng Nguyệt lạnh lùng nói, người tài xế này quá kỳ cục, cái gì gọi thân thể anh cường tráng không thành vấn đề chỉ sợ tôi không được?

"Bà chủ đừng hiểu lầm, tôi nói không phải chuyện cô nghĩ! Nếu thật là chuyện đó tôi ít nhất có thể một giờ!" Lục Thiên Long nghiêm túc giải thích nói.

Sắc phôi!

Tô Lăng Nguyệt phủ định tất cả ấn tượng tốt với người nầy trước kia, kiềm nén lửa giận nói: "Mười phút, nếu có thể, tiền lương gấp đôi, nếu đến không được sau này không cần lại đến làm thêm!"

Cô là cố ý làm khó dễ Lục Thiên Long giáo huấn anh không an phận. Từ nơi này đến hội sở Linh Lung cho dù trên đường không kẹt xe ít nhất cũng phải nửa giờ.

"Vù! Ầm!"

Vừa dứt lời, Lục Thiên Long động, trực tiếp giẫm lên chân ga, Cayenne như là hỏa tiễn mạnh mẽ chạy trốn ra ngoài, Tô Lăng Nguyệt không hề phòng bị đầu ầm một tiếng va chạm ở trên ghế ngồi phía sau lại bắn ngược trở về đụng một cái thất điên bát đảo.

Sau đó, Cayenne lấy tốc độ cực hạn chạy băng băng trên đường cái thành phố Hải Dương, ép sát, vung đuôi, vượt qua, thậm chí tại một cái ngã tư đường còn xoay một trăm tám mươi độ.

Tô Lăng Nguyệt che miệng từ trên xe bước xuống, chạy đến bên cạnh thùng rác bắt đầu nôn.

" Chín phút ba mươi giây! Bà chủ, kỹ thuật tôi còn được đi? Đừng quên thêm tiền lương cho tôi!"

Lục Thiên Long thí điên từ trên xe chạy xuống, vòng chạy tới phía trước Tô Lăng Nguyệt, cúi người nịnh nọt nói.

Cái góc độ này là kế hoạch anh tính trước, từ góc độ này nhìn qua, chậc chậc, Lục Thiên Long liền cảm giác một cỗ cổ nhiệt lưu thẳng đến lỗ mũi.

Tuyệt đối là cái vưu vật! Khuôn mặt cấp nữ thần, dáng người cấp ma quỷ, không hổ là hoa khôi thành phố Hải Dương!

Nếu nói có cái khuyết điểm nào, chính là kích thước chỗ đó nếu có thể lại lớn một chút đã có thể chân chính hoàn mỹ rồi!

Đây không là vấn đề, còn có không gian phát triển!

Phụ nữ như vậy nếu như không ngâm nước sẽ phải một ngày một đêm! Lục Thiên Long ở trong lòng hò hét nói.

"Được! Được!" Tô Lăng Nguyệt không chú ý tới ánh mắt nóng rát của Lục Thiên Long, khó khăn nôn một chút, mắt thấy đã đến thời gian ước định cùng khách hàng, cô không tính toán so đo cùng Lục Thiên Long, ngày mai nhất định đem cái gia hỏa kia trực tiếp đuổi!

Nhất định phải đuổi!

Trong lòng nghĩ, cô cất bước hướng cửa hội sở Linh Lung.

"Bà chủ, chờ một chút!"

Lục Thiên Long lại điên cuồng đuổi theo, "Tóc cô rối loạn, quần áo bẩn, còn có áo khoác của cô cũng lệch! Ai, bà chủ, có muốn tôi sửa sang giúp cô một phen hay không! Chớ đi nhanh như vậy đợi tôi với!"

Phòng chữ Thiên phòng được bao hội sở Linh Lung, trang trí tráng lệ giống như cung điện.

" Trương Sở? Sao là anh!"

Đẩy cửa đi vào, Tô Lăng Nguyệt liếc mắt một cái liền nhận ra người đàn ông ngồi ở trên sofa rộng rãi.

Hơn hai mươi tuổi, dáng người gầy yếu, bộ dáng phong nhã, trong ánh mắt mang theo liều lĩnh che dấu không được.

Giống như Trịnh Thiểu Phong, Trương Sở là một trong bốn thiếu gia, gia thế tương đương Trịnh Thiểu Phong, một cái đứa con cả bay lên làm tổng giám đốc tập đoàn Cự Vô Phách.

Cũng là một trong người theo đuổi Tô Lăng Nguyệt.

Duy nhất không giống Trịnh Thiểu Phong vừa rồi bày ra hoa hồng thổ lộ là Tô Lăng Nguyệt ấn tượng càng kém đối với Trương Sở, đó là một hoa hoa công tử mặt người dạ thú điển hình, nghe nói yêu thích của anh ta chính là ngoạn chơi phụ nữ, nhất là em gái học sinh, hàng loạt tiền giấy ném trên giường, chơi đùa xong liền quăng, năm trước còn có một cái học sinh nữ mang thai bị quăng nhảy lầu tự sát.

" Lăng Nguyệt em đã đến rồi! Ngồi đi! Nhìn Tô Lăng Nguyệt, Trương Sở hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, cười nói.

" Vương tổng tập đoàn Trường Hồng đâu?" Tô Lăng Nguyệt nhíu mày hỏi, lần này cô chính là hẹn gặp mặt Vương tổng tập đoàn Trường Hồng, trao đổi hạng mục đại lý xuất khẩu Bách Ức.

"Ha ha, Vương tổng tạm thời có việc, nhưng mà ông đã bàn giao qua, cuộc làm ăn này do anh toàn quyền phụ trách!" Trương Sở cười nói.

"Vậy cuộc làm ăn này tôi không làm!" Tô Lăng Nguyệt xoay người rời đi.

" Lăng Nguyệt, tình cảm là tình cảm, làm ăn là làm ăn, đại lý Bách Ức không cần bởi vì xử trí theo cảm tính mà buông tha, em cần phải vì hơn một ngàn công nhân tập đoàn Phượng Hoàng chịu trách nhiệm! Được rồi, trước tới đây ngồi xuống đi, hôm nay chúng ta chỉ nói chuyện làm ăn không nói chuyện tình cảm." Trương Sở ngồi ở trên ghế sofa cười hề hề nói.

" Trương Sở, nếu như anh dám giở trò đừng trách tôi trở mặt với anh!" Tô Lăng Nguyệt do dự một chút, âm thanh lạnh lùng nói, cuối cùng ngồi xuống trên ghế sofa.

Hiện tại cô xác thực cần đơn đặt hàng này, vì tập đoàn Phượng Hoàng cũng vì chính cô.

"Không có! Tới tới tới, nói chuyện làm ăn trước, trước cạn một ly cầu chúc chúng ta có thể hợp tác thành công! Đúng rồi, đây chính là rượu do Ma Đương Hào Kiệt nước Pháp làm ra, một lọ liền muốn mười vạn đôla!"

Trương Sở cười mở một lọ rượu đỏ đóng gói tinh xảo trước mặt ra.

"Ầm!"

Cửa được mở ra, Lục Thiên Long đầu đầy mồ hôi xông vào.

" Nha hội sở giống như mê cung, loanh quanh năm vòng rốt cục tìm thấy bà chủ cô rồi! Mệt chết tôi, tới trước uống nhuận miệng chút! Ha, có rượu đỏ? Thơm quá a! Tôi yêu nhất! Uống một ngụm không để ý đi?

Thấy bình rượu trước mặt Trương Sở, Lục Thiên Long hình dáng hít thở say mê một phen, vù một tiếng chạy qua đi, cầm lên ừng ực uống vào.

Trương Sở và Tô Lăng Nguyệt trợn mắt há hốc mồm nhìn.

Hai người vệ sĩ phía sau Trương Sở theo vào, đoán không ra thân phận của Lục Thiên Long, không dám coi thường làm bừa.

Chờ bọn họ phản ứng kịp, một bình rượu đã vào bụng Lục Thiên Long.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.