Cộp... cộp... Tiếng giày cao gót nện vào nền gỗ đều đều.
”Shanks, Cass tới rồi.”, tiếng người vang lên.
Chàng trai tóc đỏ ngưng cuộc tán dóc lại, quay ra, nhe răng cười với cô gái mặc áo choàng trắng:“Đợi em lâu rồi đó, Cass. Ngồi đi.”
Rồi hắn liếc đám thuyền viên. Chúng hiểu ý, nhanh chóng rời đi. Còn lại hai người, Cassandra khoanh tay nhìn Shanks:“Anh nghĩ chạy từ Cistol đến
đây phải mất bao nhiêu ngày mà kêu lâu? Hơn 2000 cây số chứ ít gì. Có
chuyện gì thì nói đi.”
”Về chuyện của Monkey.D Luffy.”, khuôn mặt hắn trở nên nghiêm túc:“Anh nghĩ đã đến lúc chúng ta can thiệp.”
”Hừ...”, cô nàng khẽ nhếch mép:“Có lẽ đây là lần đầu tiên anh gọi đầy
đủ họ tên của cậu ta nhỉ? Theo những gì anh kể về Luffy, em có thể khẳng định, tên đó sẽ không bao giờ chấp nhận điều anh vừa nói.”
”Chuyện đó anh biết chứ, biết rất rõ. Chính vì thế mới phải gọi em về.”, Shanks cười.
”Vậy nhiệm vụ của em là...?”, cô ngước lên, vẻ mặt hứng thú.
Hắn xoa xoa trán:“Băng Mũ rơm đã tiến vào Tân thế giới. Hãy chỉ đường
cho chúng vòng qua 'hố không đáy' Arnor. Chúng chưa hề biết về tai họa
sắp xảy ra với mình. Em cũng đã biết, nếu đâm đầu vào đó sẽ không còn
đường trở ra mà.”
”Ok. Nhưng em không nên xưng tên thật đâu nhỉ?”
”Dĩ nhiên rồi. Chẳng lẽ lại để cho hải quân biết em là Locurmer.D
Cassandra, kẻ từng quậy tanh bành cả thế giới 10 năm về trước à?”
Ngừng lại, Shanks chống cằm nhìn chằm chằm cô, tập trung cao độ. Cảm
thấy nóng mặt, Cassandra trừng mắt với hắn:“Bộ trên mặt em có gì sao mà
anh cứ nhìn mãi thế?”
”À, anh chỉ đang xem cái tên nào hợp với
em thôi. Hừm, có rồi! Hana, là Hana!”, hắn nhảy cẫng lên như vừa phát
hiện ra một bí mật động trời vậy.
Cô nàng bĩu môi:“Tên nghe chán òm. Anh lười suy nghĩ đến thế là cùng. Vậy thôi nhé, em bắt đầu được
chưa? Cho em biết vị trí của băng Mũ rơm đi.”
Shanks thò tay vào túi áo, móc ra một tấm bản đồ, trải ra rồi chỉ cho Cassandra:“Theo tính toán của anh, 5 ngày nữa thuyền của tụi nó sẽ tới đảo Zirong.”
”Được, em đến đó ngay. Ở đây chờ tin báo nhé. Tạm biệt.”, cô kéo sụp
chiếc mũ lưỡi trai đen xuống, che gần hết khuôn mặt, chỉ chừa lại đôi
môi cong lên nhẹ nhàng, bước xuống khỏi con thuyền lớn.
Đến mặt đất, Cassandra đột nhiên dừng lại, nói to lên:“Này Shanks!!”
”Hử?”, hắn đang đứng bên mạn thuyền, có ý tiễn cô:“Gì?”
Không quay lại, Cassandra giơ một tay lên chào:“Cảm ơn vì cái tên, em sẽ dùng nó.“.
Shanks bật cười, nhìn theo bóng cô trèo lên chiếc thuyền nhỏ, đi khuất dần trong màn sương mỏng.
Con người nhỏ bé đó vô cùng mạnh mẽ, kiên cường. 10 năm trước, cô nổi
danh trong giới hải tặc với cương vị thuyền trưởng băng hải tặc Huyền
Tước và việc có thể ăn 2 trái ác quỷ: trái 'ảo giác' và trái 'không
gian' cùng năng lực haki đế vương ít ai có.
Làm đồng minh với
Cassandra hơn 10 năm, Shanks nhận ra hắn đối với cô không đơn thuần là
bạn. Hắn thích cô nhưng không dám nói. Bây giờ hắn rất bối rối, liệu cô
có chấp nhận tình cảm của hắn?
Yasopp thấy Shanks đứng ngẩn ra
thì vỗ lưng hắn:“Tôi biết anh đang nghĩ gì, Shanks. Theo tôi, anh thích
cô ấy thì cứ nói đại ra đi. Với tính cách của Cass, có hai khả năng:
một, cô ấy không thích anh, anh sẽ ăn một cái tát; hai, cô ấy thích anh, chắc cô ấy chỉ cười thôi nhưng cũng đủ để nhận biết. Cứ thế mà tiến
hành nhé!”
”Nghe cậu nói tôi rợn hết cả người rồi...”, Shanks
rùng mình:“Giờ chưa phải lúc, mặc dù tôi cũng rất muốn lấy vợ đấy. Mọi
thứ chỉ mới bắt đầu thôi.”
Nụ cười của Shanks báo hiệu sắp có biến. Chuyện thú vị gì sẽ xuất hiện?