Nữ Hoàng Giới Giải Trí

Chương 11: Bữa tiệc



Edit: Hàn Ánh Nguyệt =.=

Lần này cửa vào triển lãm xe có vẻ cao, cho dù là những người tham quan cũng nhất định phải có thư mời mới được.

Ra sàn diễn đầu tiên là Tịch Dao, người mẫu rất có danh tiếng và lượng fan cũng có rất nhiều, ở hiện trường có không ít người nhận ra cô, trong đó không thiếu fan của cô.

Một cách tự nhiên, cô nhận được nhiều sự chú ý nhất.

Dù là các người mẫu ra sàn lần sau có làm tư thế điệu bộ như thế nào đi chăng nữa, đều không thể so với cô được.

Trong lòng Tịch Dao cuối cùng cũng dễ chịu một chút.

Vẻ mặt cô tự tin ở bên thân xe không ngừng thay đổi các tư thế và biểu cảm, khi thì thanh thuần, hoặc gợi cảm, hoặc đáng yêu.

Mà mọi người ở hiện trường, cũng tương đối nể tình, đều tranh nhau chụp ảnh cô.

Nhưng tiệc vui chóng tàn, vào một giây khi áp trục cuối cùng là Mạnh Tiêu Thần ** hai chân chậm rãi đi vào sảnh triển lãm, tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngây dại! Cho dù là đang cầm máy ảnh hay là di động chụp chính diện người mẫu khác hoặc xe, đang liên tục chụp ảnh, hay là nhân viên phục trách ở hiện trường, tất cả đều nín thở.

Trong lòng mọi người đều có ý nghĩ giống nhau, người đang chầm chậm tiến đến này, thật sự chính là model xe mà không phải là nữ vương quân lâm thiên hạ?

Cho đến sau khi Mạnh Tiêu Thần dừng lại ở chiếc xe đắt tiền nhất trong tất cả, mọi người mới phục hồi lại tinh thần.

Ngay sau đó mọi người như ong vỡ tổ vây quanh lại đây, phía sau chen lên phía trước.

Trong chốc lát, tất cả ánh sáng đèn flash, điện thoại di động, máy quay phim, toàn bộ đều nhắm vào Mạnh Tiêu Thần, là model xe không mang giày cao gót duy nhất  từ trước đến nay.

Mà Nữ hoàng bệ hạ của chúng ta, chỉ bình tĩnh đứng ở nói đó, dựa vào thân xe bày ra một tư thế đơn giản nhất, ngay cả một nụ cười cũng không có.

Mặc dù là như vậy, cả toàn thân cô bộc lộ ra khí chất cao quý, trong lúc giơ tay nhấc chân đều toát ra nét hào phóng xinh đẹp, đủ để khiến tất cả mọi người ở đây đều bái phục.

Có thể nói thế này, Mạnh Tiêu Thần xuất hiện, đưa trình độ tổng thể của triển lãm xe lần này, lên cao không phải chỉ một cấp bậc.

Vốn là còn tiếng ồn áo bên chỗ Tịch Dao, ngay lập tức đều vội vã chạy sang bên này, chỉ còn lại vài người đàn ông trung niên vốn là fan của cô còn vây quanh ở bên người.

Là người nổi tiếng nhất trong tay chị Quả Bình, Tịch Dao có vài phần không coi ai ra gì, bình thường gây thù chuốc oán cũng không ít, lúc này cô thảm bại, dĩ nhiên là những người mẫu này vui tai vui mắt. Tịch Dao liếc mắt một cái, phát hiện có mấy người mẫu đang len lén cười nhạo cô.

Lập tức trong lòng Tịch Dao thấy vừa vội vừa tức.

Cô vừa phải lấy ra toàn bộ tinh thần để ứng phó với mấy fan trung thành, vừa âm thầm nghĩ biện pháp lấy lại danh dự từ chỗ Mạnh Tiêu Thần.

Biện pháp đều là do con người nghĩ ra, nên rất nhanh, trong lòng Tịch Dao đã có chủ ý.

Hôm nay cô mặc chiếc váy ngắn màu đỏ cổ khoét chữ V lớn, lúc đứng thì không lộ ra chút nào, nhưng mà-----

Ánh mắt của Tịch Dao lóe lóe, bỗng nhiên khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười phong tình vạn chủng, sau đó cúi người, thân thể nghiêng lên trước, hai tay đặt trên đầu gối, bày ra một tư thế làm nũng.

Lúc này, cảnh xuân trước ngực chợt lộ, nhất thời hấp dẫn vô số ánh mắt nhìn lại.

Mắt thấy thủ đoạn nhỏ của mình đạt được, trong lòng Tịch Dao vô cùng hả hê.

Vậy mà, Nữ hoàng bệ hạ của chúng ta cũng không đặt cô ta vào mắt, chỉ là thay đổi một POSE thân thiện hơn chút, sau đó nở một nụ cười, lại đem ánh mắt của mọi người kéo trở về.

Trời ơi, nữ vương lạnh lùng rõ ràng đã nở nụ cười, cho dù là khẽ mỉm cười cũng mê chết người không cần đền mạng!

Tất cả mọi người có mặt ở đây đều cầm ống kính hướng thẳng vào Mạnh Tiêu Thần, sợ có một chút vô ý sẽ lỡ mất nụ cười của cô.

Tịch Dao không thể làm gì khác hơn đành nhìn tình hình tại hiện trường, oán hận trong lòng đối với Mạnh Tiêu Thần lại càng sâu sắc hơn.

Mà lúc này Mạnh Tiêu Thần cũng không biết, có người có mặt ở đây hôm nay đã đăng buổi triển lãm xe lên weibo hoặc là với bạn bè, chỉ một mình cô, đã mang tới một trận chấn động lớn.

Không có ngành nghề nào là kiếm tiền dễ dàng, nhóm người mẫu ở triển lãm xe không thể không xuất ra tinh thần chuyên nghiệp của mình, luôn duy trì vẻ mặt hoàn mỹ nhất của mình, nhìn qua đúng là vẻ vang xinh đẹp.

Nhưng trên thực tế, các cô phải đứng thời gian lâu như vậy, còn là mang giày cao gót hơn mười centimet, đã sớm mệt không chịu được.

Vì vậy khi triển lãm xe chấm dứt, tất cả người mẫu đều chạy vội ra phía sau sân khấu, ngồi xuống lập tức cởi giày cao gót trên chân ra.

Tịch Dao cũng giống như vậy, sau khi nhanh chóng cởi giày, lại nhẹ nhàng vuốt ve bàn chân hơi sưng đỏ của mình, lúc này mới có cảm giác dễ chịu hơn.

Ai ngờ vừa ngẩng đầu, thấy cách đó không xa là Mike đang đi theo Mễ Na chuyện trò vui vẻ với Mạnh Tiêu Thần.

Bởi vì không đi giày cao gót, nên chân Mạnh Tiêu Thần không có vấn đề gì, nhìn qua cả người là một bộ dáng thong thả tự nhiên, Tịch Dao nhìn thấy, nhất thời trong lòng bực mình một hồi.

Vốn là muốn phá hỏng giày để cho cô ta xấu mặt, nhưng không ngờ lại làm cho cô ta được thoải mái. Đứng nguyên một ngày như vậy, tinh thần vẫn rất phấn chấn. Hơn nữa, ở trong những model xe mang giày cao gót, chỉ có mình cô ta đi chân trần không giống người khác, thành công hấp dẫn ánh mắt mọi người trong sàn diễn, đoạt hết nổi bật của cô.

Tịch Dao càng nghĩ càng tức giận, hận không thể ở tại chỗ đánh cho mình một bạt tai, thật sự là làm bậy không thể sống!

Sau khi hàn huyên mấy câu với Mike, Mike có việc rời đi trước.

Đến khi Mạnh Tiêu Thần thay quần áo xong đi ra, cùng với mễ Na hai người chuẩn bị rời đi.

Vừa lúc đó, chị Quả Bình đi đến, nói là ông chủ của triển lãm hôm nay muốn mời mọi người ăn cơm.

Nhất thời Mễ Na có chút khó xử, “Chị Quả Bình, chị cũng biết rằng Mạnh Mạnh chúng tôi không tham gia các bữa tiệc mà!”

“Đêm nay mời khách là thái tử gia tập đoàn Khang Thần, không thể có ngoại lệ một lần sao?” Chị Quả Bình nói xong lại nói thêm một câu, “Huống chi tiểu Khang tổng còn đặc biệt chỉ tên của cô-----”

Tập đoang Khang Thần trong nước cũng là một xí nghiệp dòng họ khá nổi danh, sản nghiệp dưới trướng liên quan rất rộng, tài sản không phải bình thường.

Thái tử gia Khang Tử Kiệt chẳng những có diện mạo đẹp trai, lại thêm tuổi trẻ tài cao, mở rộng kinh doanh sản nghiệp xe ô tô.

Chỉ là, sở dĩ Khang thiếu gia được dân chúng biết đến, là bởi vì có tin đồn tình cảm với các nữ minh tinh. Trong đó không biết được thật giả, nhưng Mễ Na biết, tiểu Khang tổng mặc dù phong lưu, nhưng cũng không xấu, cũng không ép buộc người khác, đa số những nữ minh tinh này đều tự nguyện đi theo.

“Này-----” Ngay cả như thế, Mễ Na vẫn không nghĩ sẽ đồng ý, loại bữa tiệc như thế này, có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, chỉ cần các cô còn muốn hoạt động ở trong giới, về sau sẽ không thể không khuất phục.

Thấy Mễ Na như thế, sắc mặt người đàn ông đứng bên cạnh chị Quả Bình lập tức có chút không tốt.

“Chỉ là một bữa ăn mà thôi, phải mắc cỡ ngại ngùng như vậy sao? Trong vòng giải trí này nữ minh tinh phải xếp hàng để được ăn cơm với tiểu Khang tổng chúng tôi-----”

Nói xong, anh ta có chút khinh thường liếc mắt nhìn Mễ Na và Mạnh Tiêu Thần một cái. Ý muốn nói chính là, có thể đi ăn cơm với tiểu Khang tổng chúng tôi, là vinh hạnh của các cô!

Khóe miệng Mễ Na giật giật, đang định mở miệng nói, lại thấy Tịch Dao lung lay đi thẳng đến đây.

“Trợ lý Dương, anh không biết rồi, Mạnh Mạnh chúng ta có ánh mắt rất cao đó! Lúc trước có bao nhiêu là ông chủ than ông chủ quặng...họ muốn hẹn cô ăn cơm, tất cả đều bị Mạnh Mạnh từ chối hết!”

Lông mày trợ lý Dương nhướng lên, hơi chút bực mình nói, “Tập đoàn Khang Thần chúng tôi, tiểu Khang tổng chúng tôi, là những người này có thể so sánh sao? Lại nói-----”

Mạnh Tiêu Thần trực tiếp cắt ngang lời của anh ta, thản nhiên nói, “Tôi đi!”

Nghe nói như thế, trong lòng Tịch Dao vui vẻ, lập tức nháy nháy mắt với trợ lý Dương, còn mập mờ trừng mắt nhìn.

Trợ lý Dương ném lại cho cô một ánh mắt bí ẩn.

Khóe miệng Tịch Dao nhếch lên nụ cười âm lãnh (âm u lạnh lẽo).

Bọn họ tự cho là động tác mờ ám với nhau thần không biết quỷ không hay, lại không biết tất cả đều bị Nữ hoàng bệ hạ am hiểu nhất là đoán ý qua lời nói và sắc mặt nhìn ở trong mắt.

Không chỉ có ở trong lòng cười lạnh hai tiếng, chỉ có chút mánh khóe ấy, cũng nghĩ ở trước mặt cô khoe khoang?

Bữa tiệc được tổ chức ở một khách sạn rất sa hoa, vì thể hiện mình hào phóng, tiểu Khang tổng trực tiếp bao hết.

Mạnh Tiêu Thần và Tịch Dao cùng với hai người mẫu thực xinh đẹp được sắp xếp ngồi cùng bàn với Khang Tử Kiệt.

Tiểu Khang tổng mi thanh mục tú (dung mạo thanh tú), dáng dấp quả thật không tệ.

Ngoài Khang Tử Kiệt, bàn này còn có ba người đàn ông trẻ tuổi khác. Trong đó hai người là bạn tốt của Khang Tử Kiệt, cũng là con nhà giàu.

Chỉ là rất rõ ràng, vị Diệp thiếu gia từ thủ đô đến mới là nhân vật quan trọng nhất hôm nay, không riêng gì hai người bạn phú nhị đại này của Khang Tử Kiệt, mà chính anh cũng phải nịnh bợ Diệp thiếu gia này.

Thật ra lúc này trong lòng Khang Tử Kiệt đang khá rối rắm buồn bực, từ lần đầu tiên nhìn thấy ảnh chụp của Mạnh Tiêu Thần từ chỗ chị Quả Bình, anh đã thấy rất là hứng thú. Hôm nay sau khi nhìn thấy người thật, so với tấm hình càng đẹp hơn, hấp dẫn người hơn, hứng thú với cô cũng nhiều hơn. Chỉ là nhìn tình huống xảy ra trước mắt, hiển nhiên Diệp Phi Phàm cũng coi trọng Mạnh Tiêu Thần.

Khang Tử Kiệt có chút bất đắc dĩ, xem ra hôm nay chỉ có thể đem mĩ nhân chắp tay tặng cho Diệp thiếu.

Diệp Phi Phàm giống như nhìn thấu tâm tư của anh, nhân lúc hai người chạm cốc ghé bên tai anh lặng lẽ nói mấy câu.

Sau khi khang Tử Kiệt nghe xong, sắc mặt cũng thay đổi, có chút khiếp sợ nhìn về phía Diệp Phi Phàm.

Diệp Phi Phàm lại chẳng hề để ý, chỉ là trừng mắt nhìn Khang Tử Kiệt.

Khang Tử Kiệt nhìn thoáng qua Mạnh Tiêu Thần, chỉ cảm thấy mặt cô không chút thay đổi, bộ dáng ăn canh cũng đẹp tới cực điểm.

Lập tức hạ quyết tâm, gật đầu một cái với Diệp Phi Phàm.

Bứa ăn kết thúc, hai người bạn phú nhị đại của Khang Tử Kiệt mang theo hai người mẫu rời đi.

Thật ra ngay từ đầu Mạnh Tiêu Thần cũng rất rõ ràng, ăn cơm chính là mở màn, hoạt động phía sau mới là trọng tâm chính.

Chỉ là, dù sao cô cũng không ngờ rằng, một lát sau Khang Tử Kiệt lại cho trợ lý Dương mang Tịch Dao rời đi.

Từ khuôn mặt Tịch Dao hiện lên vẻ nghi ngờ và ánh mắt kinh ngạc, chính cô ta cũng không nghĩ đến có thể như vậy.

Tịch Dao vừa đi, trong phòng cũng chỉ còn lại ba người Mạnh Tiêu Thần, Khang Tử Kiệt và Diệp Phi Phàm.

Khang Tử Kiệt nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Mạnh Tiêu Thần, chẳng biết tại sao, đột nhiên có chút không tiện mở miệng.

Ngược lại da mặt Diệp Phi Phàm dày, cười nói, “Mạnh tiểu thư, đợi lát nữa ba người chúng ta đổi một chỗ khác nói chuyện phiếm được không?”

Mạnh Tiêu Thần ngẩng đầu nhìn Diệp Phi Phàm, trong mắt chợt lóe qua khinh bỉ.

“Được!”

“Sảng khoái!” Có lẽ là không nghĩ tới Mạnh nữ hoàng lạnh lùng lại đồng ý nhanh như vậy, nhất thời Diệp Phi Phàm mừng rỡ.

Nhìn vẻ mặt Mạnh Tiêu Thần hờ hững, trong lòng Khang Tử Kiệt có chút hoài nghi cô nghe hiểu hay không lời nói ẩn ý của Diệp thiếu.

“Mạnh tiểu thư ra giá đi!” Diệp Phi Phàm lại nói.

Mạnh Tiêu Thần vân đạm phong khinh (không hề để ý) quét mắt liếc nhìn bọn họ một cái, “Các anh quyết định là được rồi-----”

Vừa nghe lời này, lập tức Diệp Phi Phàm cười lên ha hả.

“Mạnh tiểu thư, tôi rất thích cô! Cô thật sự là rất hợp với tính tình của tôi!”

Khóe miệng Mạnh Tiêu Thần nhếch lên, không nói gì, chỉ là trong mắt có thêm vài phần ý lạnh.

Lúc này Mễ Na đang chờ ở trước cửa phòng, ở trong lòng đã vô số lần nảy sinh kích động phá cửa mà vào.

Những người khác đều đi hết, còn Mạnh Tiêu Thần lại chưa đi ra, khỏi phải nói trong lòng cô có bao nhiêu lo lắng.

Cùng lúc đó tin nhắn từ ngân hàng gửi đến.

Nhìn con số trên màn hình, quả thực Mễ Na không thể tin được hai mắt của mình.

20W, ngay vừa rồi, lại có thể có người chuyển vào trong thẻ của cô 20W nhân dân tệ.

Đang thấy buồn bực, đột nhiên cửa phòng bao bị mở ra.

Thấy Mạnh Tiêu Thần hoàn hảo không chút tổn hại nào đi ra, lòng Mễ Na đang thấp thỏm lúc này mới để xuống.

Nhưng mà giây tiếp theo, lại nghe Mạnh Tiêu Thần nói, “Cậu về trước đi, tôi còn phải đi nói chuyện phiếm với tiểu Khang tổng và Diệp thiếu.”

Lập tức Mễ Na nóng nảy, ở trong chuyện này, người nào mà không biết nói chuyện phiếm là một cách nói đường hoàng? Trò chuyện một chút còn không phải là hàn huyên đến trên giường. Theo Mễ Na thấy, Mạnh Tiêu Thần nói lời như vậy tuyệt đối là bị người uy hiếp.

“Không, Mạnh Mạnh, tôi không cho cậu đi!”

Khang Tử Kiệt đi đến trước mặt cô, rất có lễ độ mà nói, “Mễ tiểu thư, vừa rồi tôi đã cho thư ký mang tiền chuyển đến thẻ của cô, chắc là cô nhận được rồi phải không?”

Lập tức Mễ Na trợn tròn mắt, hóa ra 20W kia là tiền bán mình của Mạnh Mạnh nhà cô?

Lúc trước khi đi, Mạnh Tiêu Thần cầm lấy tay cô, cho cô một ánh mắt yên tâm, “Tôi không có việc gì!”

Tuy là nói như vậy, nhưng Mễ Na như thế nào lại không biết tiếp theo sẽ xảy ra cái gì? Huống chi bọn họ là có ba người, ba người!

Chẳng lẽ bọn họ muốn-----

Cả người Mễ Na thấy không tốt lắm!

Không được, cô không thể để cho Mạnh Tiêu Thần chịu khuất nhục như vậy!

Suy nghĩ như thế, Mễ Na chạy nhanh đi theo ra ngoài.

Khang gia có một khách sạn năm sao ở ngay gần đây, Mễ Na ở phía sau quan sát đường đi chiếc xe của Khang Tử Kiệt, đoán chừng bọn họ sẽ mang Mạnh Tiêu Thần đi vào trong đó.

Mễ Na vừa lái xe vừa nghĩ biện pháp, cuối cùng quyết định gọi điện thoại cho Cố Viêm xin giúp đỡ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.