Ngôi nhà này gọn gàng ngăn nắp như ở khu đất bên ngoài. Thậm chí còn ngăn nắp hơn. Đẹp, đẹp, quá đẹp.
Tôi hơi bồn chồn và gai người, nhưng cũng chẳng mấy quan trọng. Tôi đã quen sống với cảm giác sợ hãi và bất an rồi. Tôi cẩn thận đi từ phòng này sang phòng khác. Mọi thứ quả thật rất ngăn nắp, ngay cả phòng của hai đứa trẻ. Kỳ lạ, kỳ lạ, rất kỳ lạ.
Căn nhà này khiến tôi có chút liên tưởng đến căn hộ của Rudolph ở Los Angeles. Như thể không có ai thực sự sống ở đó. Mày là ai? Cho tao biết thật ra mày là ai đi, thằng khốn. Ngôi nhà này không phải là bộ mặt của mày đúng không? Có ai biết bộ mặt lột trần mặt nạ của mày? Kẻ Lịch Thiệp là người duy nhất biết phải không?
Phòng bếp thì đúng như được bê nguyên ra từ tạp chí Country Living. Hầu hết các phòng đều được bày biện đồ cổ và nhiều “thứ” xinh đẹp khác.
Trong một phòng làm việc nhỏ, những ghi chú và giấy tờ của giáo sư nằm rải rác khắp mọi nơi, phủ kín mọi bề mặt. Hắn phải quy củ ngăn nắp chứ, tôi nghĩ, và ghi nhớ dữ kiện trái chiều trước đó. Hắn là ai thế nhỉ?
Tôi đang tìm kiếm một thứ cụ thể, nhưng không biết rõ phải tìm ở nơi nào. Dưới tầng hầm, tôi nhìn thấy một cánh cửa gỗ sồi nặng trịch. Cửa không khóa. Nó dẫn vào một phòng sưởi nhỏ. Tôi lục soát căn phòng kỹ càng. Phía bên kia phòng sưởi, tôi lại thấy một cánh cửa gỗ khác. Trong giống như cửa tủ quần áo, một không gian nhỏ, không đáng kể.
Cánh cửa thứ hai được cài then, tôi gỡ ra hết sức nhẹ nhàng. Tôi tự hỏi liệu còn phòng nữa không? Có lẽ một không gian dưới lòng đất? Có lẽ là căn nhà kinh dị? Hoặc một đường hầm?
Tôi đẩy cánh cửa gỗ ra. Tối đen như mực. Tôi bật công tắc đèn, bước vào một căn phòng đơn rộng khoảng hai nhăm mét. Trái tim tôi lỡ một nhịp. Tôi như muốn khuỵu gối xuống và cảm giác hơi buồn nôn.
Không có người phụ nữ nào, cũng chẳng có hậu cung, nhưng tôi đã tìm thấy căn phòng kỳ quái của Wick Sachs. Nó nằm ngay trong nhà hắn. Ẩn trong một góc bí mật của tầng hầm. Gian phòng không hề phù hợp với phần kiến trúc còn lại của căn nhà. Hắn đã xây gian phòng này cho chính mình. Hắn thích xây dựng nhiều thứ, chỉ là để sáng tạo thôi sao?
Căn phòng đặc biệt này được sắp đặt giống như một thư viện. Có một chiếc bàn gỗ sồi nặng trịch, và hai chiếc ghế bành bằng da đỏ đặt ở hai bên bàn. Bốn bức tường là bốn tủ sách chứa đầy sách và tạp chí cao từ sàn cho tới trần nhà. Huyết áp của tôi chắc phải tăng thêm năm mươi. Tôi cố gắng kìm nén cảm xúc, nhưng không thể.
Đây là bộ sưu tập tranh ảnh và sách báo khiêu dâm kỳ dị nhất mà tôi từng nhìn thấy hay thậm chí nghe mô tả. Có ít nhất một nghìn cuốn sách trong phòng. Tôi lướt từ bức tường này sang bức tường khác, từ kệ sách này đến kệ sách khác, vừa đi vừa đọc nhan đề sách.
Những hành vi tình dục kỳ lạ nhất trong tình yêu của tất cả các chủng tộc - Những quả anh đào mang tính tượng trưng. In cho Erotica Biblion.
Xã hội New York.
Trường hợp bị làm nhục của Anastasia và Pearl.
Hậu cung xe bus: một người đọc sách.
Cho đến khi nàng hét lên
Màng trinh. Một nghiên cứu y học - pháp lý về cưỡng dâm
Tôi tập trung hết sức vào những gì cần làm ở đây. Trước tiên, tôi cố gắng xoa dịu cái đầu ong ong nhức nhối.
Tôi muốn để lại cho Wick Sachs một dấu hiệu để hắn nhận ra rằng tôi đã đến đây; rằng tôi biết về góc bí mật bẩn thỉu của hắn; rằng hắn chẳng còn một bí mật nào nữa. Tôi muốn hắn trải qua thứ áp lực, căng thẳng, và sợ hãi mà tất cả mọi người phải trải qua. Tôi muốn tiến sĩ Wick Sachs phải chịu đau đớn. Tôi ghê tởm hắn hơn tất cả những gì mà tôi có thể tưởng tượng.
Trên bàn làm việc là tờ bướm của nhà cung cấp sách và tạp chí khiêu dâm: Nicholas J.Soberhagen, 1115 Đại lộ Victory, Đảo Staten, N.Y. Có hẹn trước. Tôi tốc ký lại. Tôi cũng muốn tên Nicholas Soberhagen phải đau đớn.
Sachs, hoặc ai khác, đã đánh dấu vài quyển trong mấy trang tờ bướm. Tôi vừa đọc lươn lướt vừa dỏng tai nghe tiếng xe hơi trên đường. Thời gian lúc này không còn nhiều.
Đơn đặt hàng đặc biệt của nhà thờ Thánh Theresa. Không thể bỏ qua! Tái bản từ một bản gốc cực kỳ quý hiếm được phát hành vào những năm tám mươi thế kỷ mười chín. Đây là hồi ức thực tế về việc sử dụng đúng cách cây gậy quyền lực tại nữ tu viện của người Tây Ban Nha ở ngoại vi Madrid.
Chuyên gia tình yêu. Cuộc phiêu lưu tình dục sinh động của một vũ công ở Berlin; đủ trò quan hệ tình dục điên cuồng cô gặp phải. Cho tất cả những kẻ sưu tập thực sự!
Phóng thích. Cuốn tiểu thuyết dịch đầu tiên dựa trên cuộc đời thực tế và tưởng tượng của kẻ giết người hàng loạt ở Pháp, Gilles de Rais.
Tôi nhìn lướt qua hàng dãy giá sách gỗ phía sau bàn làm việc. Tôi có thể mạo hiểm ở bên trong ngôi nhà được bao lâu nữa? Hẳn là Sachs và gia đình cũng phải đến lúc về nhà rồi. Tôi dừng lại ở một kệ sách phía sau ghế.
Tim tôi quặn thắt khi nhìn thấy mấy cuốn sách về Casanova! Tôi nín thở đọc nhan đề.
Hồi ức của Casanova
102 hành vi khiêu dâm của Casanova
Những đêm tình tuyệt vời nhất của Casanova
Tôi nghĩ về hai đứa trẻ sống trong căn nhà này, Nathan và Faye Anne, và cảm thấy thương cho chúng. Cha chúng, tiến sĩ Wick Sachs, ôm những ý niệm xấu xa, điên rồ trong căn phòng này. Có phải do bị kích động bởi những cuốn sách bẩn thỉu, bởi bộ sưu tập khiêu dâm, mà hắn đã quyết định hiện thực hóa mộng tưởng? Tôi cảm thấy sự hiện diện của Sachs trong gian phòng này. Cuối cùng, tôi đã hiểu thêm nhiều điều về hắn.
Liệu hắn có giam giữ những phụ nữ ở đâu đó gần đây không? Một nơi trong thị trấn, nơi chúng tôi không bao giờ có ý định tìm đến? Có phải vì thế nên không ai tìm ra ngôi nhà kinh dị đó? Một nơi nằm ngay trong vùng ngoại ô Durham rất đáng kính này?
Liệu có phải Naomi đang ở rất gần đây, chờ đợi ai đó đến cứu cô bé? Cô bé càng bị giam giữ lâu thì càng gặp nguy hiểm.
Tôi nghe thấy tiếng động ở trên tầng, liền chăm chú lắng nghe, nhưng không còn âm thanh nào khác nữa. Đó có thể chỉ là một thiết bị điện, hoặc gió, hoặc do đầu óc tôi quá căng thẳng.
Đã đến lúc phải rời khỏi căn nhà. Tôi vội vã chạy lên lầu, thoát ra ngoài qua hiên. Lúc nãy tôi rất muốn vẽ một hình chữ thập trên tờ bướm nơi bàn làm việc của Sachs, để lại dấu vết của tôi. Tôi cố gắng kiềm chế sự bốc đồng. Hắn đã biết tôi là ai. Hắn đã liên lạc với tôi ngay khi tôi đến Durham. Nhưng lúc này tôi mới là người bị kích động!
Quá nửa đêm, tôi trở lại phòng khách sạn. Tôi cảm thấy trống rỗng và tê liệt. Chất adrenaline đang tràn khắp cơ thể tôi với tốc độ chóng mặt.
Điện thoại reo lên ngay sau khi tôi bước vào cửa. Một hồi chuông khó chịu, dai dẳng bắt buộc người ta phải nhấc điện thoại lên.
“Kẻ quái quỷ nào thế?” tôi lẩm bẩm. Lúc này tôi gần như hơi mất kiểm soát. Tôi chỉ muốn lao ra màn đêm miền Nam, lục tung tất cả để tìm kiếm Naomi. Tôi muốn tóm lấy gã tiến sĩ Wick Sachs và phơi bày sự thật về hắn. Bằng bất cứ giá nào.