Thật trùng hợp. Nếu không phải Dư Vãn biết mình không cố ý chọn nơi này thì cũng nghi ngờ mình là kẻ cuồng theo dõi Lệ Thâm.
Mặc dù nhà cô và nhà Lệ Thâm, một cái là căn nhà nhỏ một cái là biệt thự, nhưng chúng đều được xây dựng bởi cùng một nhà đầu tư, coi như là hai kiểu nhà khác nhau trong một tiểu khu.
Nếu đã ở chung một tiểu khu, hiển nhiên mặt đường cũng được nối thông nhau, điều này có nghĩa là chỉ cần Dư Vãn xuống lầu và băng qua một đoạn đường là có thể đến cửa nhà của Lệ Thâm.
Trùng hợp đến đáng sợ.
Sau đó hai người không nói thêm gì nữa, Lệ Thâm hiếm khi ở trong sân chơi cùng chó Shiba, Dư Vãn nghe láng máng được là, anh ấy kêu chú chó là Lili.
...
Đây là sự trả thù quyết liệt từ bạn trai cũ sao?
Dư Vãn giật giật khóe miệng, lại rất nhanh thông suốt. Quên đi, Lili đáng yêu như thế, cô đành tha thứ cho anh ta.
Một chiếc ô tô sang trọng chầm chậm chạy ngang qua mặt đường giữa hai nhà bọn họ, Lệ Thâm ngước mắt nhìn thoáng qua, nhẹ nhàng xoa đầu chú chó rồi đứng dậy: "Tôi về phòng trước, tối nay gặp lại trong trò chơi."
"Được." Dư Vãn đồng ý, cuối cùng cô cũng biết vì sao bác ở biệt thự bên cạnh đều ra ngoài tập Thái Cực Quyền mỗi ngày, mà Lệ Thâm rất ít khi xuất hiện trong sân.
Bởi vì sợ nhà bên cạnh có fans.
Cho dù người ở nơi này không phú cũng quý, nhưng... Cũng có kiểu hàng xóm nghèo như cô trộn lẫn bên trong chung cư, khó tránh khỏi sẽ gặp fans cuồng của Lệ Thâm.
Sau khi Lệ Thâm vào nhà, chó Shiba cũng đi theo vào. Dư Vãn đóng cửa sổ, ngồi lại trên ban công ngắm phong cảnh một lát thì cơm hộp cô gọi đã được đưa đến.
Quản lý an ninh của tiểu khu vô cùng nghiêm ngặt, người giao cơm hộp và chuyển phát nhanh đều không được đi vào, nếu muốn lấy đồ thì cần phải chính chủ sở hữu tự ra ngoài lấy. Dư Vãn khoác vào một chiếc áo lông, đi bộ mười mấy phút trong gió lạnh mới lấy cơm hộp về tới nhà.
Cô nghĩ lần sau mình nên tự nấu cơm chiều, ngay cả khi đó chỉ là một tô mì.
Vừa ăn xong cơm chiều, Dư Vãn chạy ra ban công nhìn thoáng qua, Lệ Thâm và chó Shiba không ở trong sân, cô lại chạy về phòng mở máy tính.
"Tiểu vương tử" đã có mặt trong game, Dư Vãn online liền chủ động chào hỏi với anh: "Tôi tới rồi."
Tiểu vương tử: Ừm, em đang ở đâu, tôi đi tìm em.
Thuyền cá hát đêm: Tôi đang ngắm phong cảnh bên bờ Thúy hồ.
Lệ Thâm ở bên kia không đáp lại, Dư Vãn đoán có lẽ anh đang trên đường tới Thúy hồ. Để mang đến cho người chơi cảm giác chân thật hơn, các mùa trong game đều được thay đổi theo mùa trong thực tế, vì vậy khung cảnh xung quanh Thúy hồ lúc này cũng là một mảng tuyết trắng xóa.
Cô không biết phong cảnh của Thúy hồ vào mùa xuân sẽ ra sao, nhưng dù là mùa đông cũng sẽ không mang lại cho người chơi cảm giác đìu hiu. Hồ này hơi giống hồ trong công viên Lệ Trạch nha, không biết người thiết kế trò chơi có tham khảo qua công viên Lệ Trạch hay không?
Song trong lòng Dư Vãn, cảnh tuyết của công viên Lệ Trạch vẫn đẹp hơn rất nhiều.
Lại có thêm hai người đi tới bên hồ, gồm một nam một nữ, nữ mặc váy dài màu đỏ, nam mặc trường bào xám. Dư Vãn thấy hơi quen, nghĩ một lát thì chợt nhớ ra đã gặp bọn họ ở đâu.
Đây không phải là bệnh nhân tâm thần đã giết cô hai lần trước đó sao!
Thuyền cá hát đêm: Tôi thấy người đã giết tôi ở Thúy hồ.
Tiểu vương tử: Cái gì?
Thuyền cá hát đêm: Lúc tôi mới bắt đầu chơi, chẳng biết tại sao lại bị bọn họ giết hai lần _(:з" ∠)_.
Tiểu vương tử: Tại sao lại giết em?
Thuyền cá hát đêm: Tôi cũng không biết, họ đột nhiên nhào tới giết tôi _(:з" ∠)_.
Tiểu vương tử: Tôi sẽ tới đó ngay.
Năm từ đơn giản đã làm Dư Vãn yên tâm. Lúc này Dư Vãn mới phản ứng lại, cô vậy mà lại báo cho Lệ Thâm chuyện này khi vừa nhìn thấy bọn họ.
Không bao lâu sau Lệ Thâm đã chạy tới bên Thúy hồ, hai người giết Dư Vãn vẫn chưa đi.
Tiểu vương tử: Hai người đó trước kia đã bị người trong diễn đàn vạch mặt, nói bọn họ ác ý đi giết người chơi cấp độ thấp hơn.
Thuyền cá hát đêm:...
Hèn chi cô dùng acc cấp 59 đứng đây lâu như vậy mà bọn họ lại không hề để ý tới cô.
Tiểu vương tử: Bọn họ giết em hai lần?
Thuyền cá hát đêm: Đúng vậy, còn muốn giết tôi lần thứ ba, cũng may tôi chạy nhanh...
Lệ Thâm không trả lời tin nhắn, Dư Vãn đang định hỏi anh muốn đi đâu đánh phó bản thì thấy "Tiểu vương tử" đột nhiên ném một cái tuyệt chiêu tới hai người kia, thanh máu của bọn họ lập tức mất một nửa.
Đến khi Lệ Thâm ném chiêu kiếm thứ hai, người bị đánh lén cũng phản ứng lại, nhanh chóng né tránh. Trong nháy mắt, Thúy hồ mất đi vẻ yên bình như vừa nãy và biến thành chiến trường với những hiệu ứng đặc biệt lộng lẫy. Dư Vãn còn hơi mơ hồ, nhưng thấy thanh máu của Lệ Thâm bị giảm dần, theo bản năng thêm máu cho anh.
Hai người kia không phải y sư, lại bị đánh lén nên vẫn luôn bị Lệ Thâm chèn ép. Sau một lượt kỹ năng tấn công quần thể của Lệ Thâm ném ra, hồng y nữ nhân ngã xuống, nam nhân cũng chỉ còn một phần tư máu. Hắn chửi thề vài câu trên kênh thế giới rồi vèo một cái biến mất ngay tại chỗ.
... Cái này thì Dư Vãn biết, trò chơi này cực kỳ văn minh, ai chửi thề trong trò chơi sẽ bị nhốt vào tù.
Bởi vì việc này, kênh thế giới lập tức trở nên náo nhiệt, những người bị bọn họ giết trước kia còn dùng loa cảm ơn Lệ Thâm. Lệ Thâm không đáp lại gì cả, chỉ gửi tin nhắn cho Dư Vãn: "Đi thôi."
Thuyền cá hát đêm: Đi đâu?
Tiểu vương tử: Đi theo tôi.
Dư Vãn chọn đi theo, không bận tâm gì nữa và chú tâm gõ chữ.
Thuyền cá hát đêm: Vừa rồi quá kích thích! Tôi cũng muốn dùng loa cho anh!
Tiểu vương tử: Không cần, bọn họ đã bị treo tên trên bảng kiếm tiền thưởng của Ám Quỷ Môn.
Thuyền cá hát đêm: À...
Cô còn tưởng rằng anh ta đi báo thù riêng thay cô.
Thuyền cá hát đêm: Chúng ta đang đi đâu vậy?
Tiểu vương tử: Tôi nghĩ rằng với trình độ của Hồ Kiều, mấy ngày này dù em cố gắng thăng cấp như thế nào cũng không đánh lại cô ta, có lẽ đối thủ cạnh tranh với em cũng không đỡ hơn bao nhiêu, kết quả có khả năng nhất là ba người các em đều thua cô ta.
Thuyền cá hát đêm: _(:з" ∠)_.
Tiểu vương tử: Hồ Kiều muốn bọn em chơi game chủ yếu là vì hôn lễ, không bằng chúng ta thay đổi ý tưởng, trước tiên tìm hiểu hệ thống kết hôn trong trò chơi.
Dư Vãn sửng sốt, cô cảm thấy Lệ Thâm phân tích rất đúng.
Thuyền cá hát đêm:!
Thuyền cá hát đêm: Watson, anh đã tìm ra điểm mù!
Tiểu vương tử:...
Tiểu vương tử: Chúng ta tới miếu Nguyệt Lão kết hôn trước.
Thuyền cá hát đêm:?
Tiểu vương tử: Không kết hôn thì làm sao biết được?
Thuyền cá hát đêm: Ví dụ như xem hướng dẫn?
Tiểu vương tử: Cũng đúng, vậy em xem trước đi, khi nào muốn luyện cấp thì tìm tôi.
Dư Vãn thấy anh dừng lại, trong lòng bỗng nhiên cuống lên, cô nhanh chóng gõ một dòng chữ trên bàn phím, sợ chậm một giây anh sẽ offline ngay: "Chờ đã! Tôi cảm thấy tự mình kết hôn sẽ tốt hơn!"
Tiểu vương tử: Hử?
Thuyền cá hát đêm: Chúng ta kết hôn đi!
Dư Vãn kích động gõ xong dòng chữ này, lại lập tức bị xấu hổ khống chế: "Ý tôi là, kết hôn trong trò chơi."
Tiểu vương tử: Tôi biết.
Dư Vãn: "..."
Được lắm.
Thuyền cá hát đêm: Kết hôn có yêu cầu gì không?
Tiểu vương tử: Cả hai đều đồng ý là được.
Thuyền cá hát đêm:... Đã biết.
Cô cũng quen rồi.
Sau khi cô gửi xong hai từ này, Lệ Thâm lại di chuyển và đưa cô đến miếu Nguyệt Lão để kết hôn. <Giang Hồ Không Dễ Chọc> không phải trò chơi yêu đương, nhưng hệ thống kết hôn được thiết kế rất tốt, vậy nên giữa những người chơi game này có một câu nói rằng "Không kết hôn trong Giang Hồ, chẳng khác nào chưa từng chơi qua trò này".
Miếu Nguyệt Lão giống với Cục Dân chính ở thế giới thực, mỗi ngày đều có người đến đăng kí kết hôn, nếu trúng giờ cao điểm còn phải xếp hàng đợi. Lúc này miếu Nguyệt Lão không có nhiều người, chỉ có ba cặp người chơi đứng trước Dư Vãn và Lệ Thâm.
Tiểu vương tử: Sau khi kết hôn cũng có thể tổ chức tiệc cưới, chỉ là cần phải tiêu tiền.
Thuyền cá hát đêm: À, tổng giám đốc Ngụy đã nói với tôi trước đây, chi phí tiêu trong trò chơi đều do công ty thanh toán thay, tiền làm tiệc cưới để tôi trả đi.
Tiểu vương tử: Vậy anh ta có nói rằng nếu em không lấy được quyền lập kế hoạch hôn lễ của Hồ Kiều, tiền đó có cần phải trả lại hay không?
Thuyền cá hát đêm:...
Thuyền cá hát đêm: Một câu hỏi rất sắc bén:).
Lệ Thâm ngồi đối diện máy tính khẽ cười, ngón tay lướt trên bàn phím gõ gõ: "Để tôi trả, đến lúc đó em nhớ quay màn hình lại toàn bộ quá trình, tới khi lập kế hoạch có thể dùng nó."
Thuyền cá hát đêm: Ừm ừm.
Thuyền cá hát đêm: Nhưng mà tôi vẫn nên trả tiền làm tiệc cưới, không thể để anh vừa tốn sức còn phải tốn tiền nha.
Tiểu vương tử: Không phải em cũng tốn người ra sao.
Thuyền cá hát đêm:...
Acc cô đang chơi là của Lệ Thâm mà! Cô có tốn người à!
Đến lượt bọn họ, Nguyệt Lão yêu cầu mỗi người đưa năm mươi đồng vàng. Dư Vãn nhìn người mặc bộ váy lolita kiểu Trung Quốc trước mặt, mắt trợn tròn: "Người này là Nguyệt Lão?"
Tiểu vương tử: Ừ.
Thuyền cá hát đêm:... Đáng yêu quá đi, hơn nữa cô ấy không già chút nào hết.
Không chỉ không già, hình như giới tính cũng không đúng nữa!
Tiểu vương tử: Đưa tiền đi, sắp hết thời gian đếm ngược.
Dư Vãn vội vàng nhấp vào nút đồng ý, giao năm mươi đồng vàng của mình ra ngoài.
Giao tiền xong, Nguyệt Lão lolita đáng yêu đã gửi cho bọn họ một sợi tơ hồng. Sau khi nhận được tơ hồng, trên màn hình của Dư Vãn xuất hiện một khung nhắc nhở, bảo cô nhấn chọn "Đeo vào cho hắn".
Cô làm theo lời nhắc, nhân vật trong game của cô liền tự động nhón chân, buộc sợi dây màu đỏ vào tóc của nhân vật của Lệ Thâm. Sau đó nhân vật của Lệ Thâm cầm một đầu khác của sợi dây cột vào tóc cô.
Trên màn hình nổ ra một cái pháo hoa chúc mừng, theo sau là một hàng chữ: Chúc mừng "Tiểu vương tử" và "Thuyền cá hát đêm" kết thành vợ chồng, từ nay về sau thành bạn tương tri, cùng nhau cầm kiếm tung hoành giang hồ!
Tiểu vương tử: Xong rồi.
Tiểu vương tử: Chúng ta sẽ tổ chức tiệc cưới vào ngày mai, tôi chuẩn bị một chút.
Thuyền cá hát đêm: Được.
Tiểu vương tử: Tôi đưa em đi tham quan miếu Nguyệt Lão, em nhớ chụp hình và quay màn hình lại.
Thuyền cá hát đêm: Ừm ừm.
Dư Vãn theo Lệ Thâm đi dạo quanh miếu Nguyệt Lão, miếu Nguyệt Lão cũng không có miếu, tựa như Nguyệt Lão của bọn họ không giống Nguyệt Lão chút nào cả, nhưng phong cảnh vô cùng đặc biệt, tay nhấn chụp màn hình của Dư Vãn vẫn chưa từng dừng lại.
Nơi này cũng có một cái hồ, tuy không lớn như Thúy hồ, mực nước cũng rất nông, nhưng nước hồ rất trong, phản chiếu lại hoa cỏ núi đá xung quanh giống như một bức tranh thủy mặc. Giữa hồ có một cây đại thụ cành lá xum xuê, thân cây rất to, chắc là cần bốn người trưởng thành mới có thể ôm kín nó.
Dư Vãn tìm thử thì biết đây là cây tương tư, một cảnh rất nổi tiếng ở miếu Nguyệt Lão. Cô dâu chú rể đăng kí kết hôn ở miếu Nguyệt Lão xong thì có thể nắm tay đi bộ qua hồ tới dưới tàng cây tương tư, sau đó cột dây duyên phận mua chỗ Nguyệt Lão lên trên đó.
Tiểu vương tử: Tôi dẫn em qua đó.
Thuyền cá hát đêm: Được.
Lệ Thâm vừa mua một sợi dây duyên phận, anh kéo tay Dư Vãn đi qua hồ, cột sợi dây lụa màu đỏ lên cây, dây duyên phận lóe lên ánh sáng màu đỏ hai lần rồi biến mất trên cành cây.
Lệ Thâm đang định nói cho Dư Vãn biết có thể xem dây duyên phận này ở đâu, lại bỗng nhiên nhận được tin nhắn từ bạn cùng phòng đại học là Trúc Can.
Tuổi trung niên bị phát tướng đến mức nghẹn cổ họng: Ha ha ha ha ha Thâm ca, tớ vừa thấy thông báo trên kênh thế giới, cuối cùng cậu cũng phải kết hôn với acc phụ của cậu!
Tiểu vương tử:...
Tiểu vương tử: Mình đưa acc phụ cho người khác chơi.
Tuổi trung niên bị phát tướng đến mức nghẹn cổ họng: Ai?
Tiểu vương tử: Lily.
Tuổi trung niên bị phát tướng đến mức nghẹn cổ họng:???
Tuổi trung niên bị phát tướng đến mức nghẹn cổ họng: Là Lily mà lúc trước giả thành cô dâu chú rể với cậu để đi lừa công ty hôn lễ sao!!