Nụ Hôn Hoa Hồng

Chương 61



Khi Minh Tự cùng Lương Hiện và Bạch Vũ Linh đi tới, vẻ mặt Kha Lễ Kiệt đầy mộng mà trong tâm chỉ có thể nói là một hiện trường bắt gian công khai,mà lấy cái tính cách kia của Minh Tự chỉ sợ không đem người ta ấn trên mặt đất chứ đừng nói đến việc có thể yên bình mà đi cùng với nhau qua bên này?

Bạch Vũ Linh đến gần và tự giới thiệu, cô là em họ của Lương Hiện.

Với lần tụ họp lần này,mọi người bên trong cũng không tính là quá thân thiết nhưng bất quá họ có thể kết hợp với nhau khá ưng ý, cùng nhau chơi một số trò chơi trên bàn rượu, sau đó chuyển sang chơi mạt chược.

Trong suốt cuộc chơi,Minh Tự hầu như đã dồn hết tâm ý của mình đặt lên người cô em họ kia của Lương Hiện, ý chính chủ yếu là muốn tẩy bớt một màn gặp mặt tương đối ấn tượng kia vào ban nãy.

Thời điểm ban nãy vốn dĩ Minh Tự chỉ muốn nhẹ nhàng tuyên thệ chủ quyền trong tư thế cao quý và vô cùng quyến rũ như trong video khá hài hước Lâm Hề Già phát cho cô xem vào tối hôm qua, ở trên đường nhìn thấy bạn trai tay trong tay với cô gái khác, người bạn gái nhanh chóng hô to một tiếng “Anh rể,tại sao anh lại có thể làm ra chuyện có lỗi với chị em!” dẫn tới có rất nhiều người qua đường ghé mắt nhìn qua.

Minh Tự lúc đó chỉ có thể ôm ngực cười một phen.

Đại khái chính là bị cái video này ảnh hưởng trong tiềm thức cho nên mới khiến cô đột nhiên bộc phát ra mấy lời như thế này.

Không thành còn đem chính mình đi vào tình trạng vô cùng khó xử.

Thời điểm thấy vẻ mặt kinh ngạc cùng ngón tay cái giơ cao trước mặt Lương Hiện của Bạch Vũ Linh, Minh Tự liền ý thức được hình như có chỗ nào đó không đúng lắm, khóe môi hơi có chút hờn dỗi kia cùng ý cười trong mắt gần như là ngưng đọng thành một pha quay chậm đâỳ sắc nét.

Sau đó không đợi cô phản ứng,Lương Hiện đã ôm lấy eo cô,mang theo lời nói ở sát bên tai thì thầm khe khẽ “Đây là em họ của chúng ta “

Minh Tự: “!!”

Khi nghĩ đến điều này, cô cảm thấy mình không còn mặt mũi nào để gặp người được nữa, cái này,cái này……

…… Quả thực là làm người ta quá xấu hổ.

Bạch Vũ Linh đúng lúc đến đây là có hẹn cùng với một vài người bạn, sau khi chơi một vài ván mạt chược cùng với bọn họ đã đứng dậy cáo từ muốn rời đi.

Nhiều năm không có liên lạc, lại nói họ vốn dĩ cũng không có quá nhiều sự thân thiết do quan hệ thân thích ràng buộc, chẳng qua tuổi xấp xỉ với nhau, mặc dù đã lâu không gặp mặt, nhưng bất quá khi nói chuyện cũng không có thêm nhiều cảm giác xa lạ.

“Mấy ngày hôm trước mẹ em có một chuyến ra đảo, khi trở về bỗng nhiên nhắc tới anh. Hai ngày trước ba em có xây một trang viên chứa rất nhiều loại rượu quý, hơn nữa phong cảnh ở đó rất đẹp, nếu có thời gian rảnh,anh hãy mang chị dâu nhỏ đến đó chơi một chuyến.” Trước khi chia tay, Bạch Vũ Linh còn nháy mắt với Minh Tự “Thật ra tính cách này của chị dâu rất là đáng yêu!”

Minh Tự: “……”

Mặc dù đã cố cứu vớt lại mọi thứ, nhưng rốt cuộc cũng không thể thắng được cái màn ấn tượng kia…

…… Mà nhờ vậy, trong cuộc sống của Minh Tự, không nhanh không chậm lại có thêm một cái lịch sử đen.

Lương Hiện thấp giọng cười.

Minh Tự biết anh đang cười cái gì, âm thầm nghiến răng mà kéo cánh tay Lương Hiện, vẻ mặt vô cùng dịu dàng ưu nhã mà vẫy vẫy tay chào tạm biệt Bạch Vũ Linh nhưng trên thực tế thì lén véo vào eo Lương Hiện.

Còn cười!

Đáng lẽ cái chuyện hiểu lầm này có thể xảy ra,chung chung một phần cũng là do Lương Hiện anh không chịu sớm mở miệng giới thiệu cho cô biết?

Thật sự là nên đặc biệt tức giận!

Cẩu Lương Hiện! Thật là danh xứng với người thật!

Buổi tối trên đường trở về Villa Lâm Hải.

Minh Tự dọc theo đường đi trở về cũng không có nháo hay ầm ĩ gì với Lương Hiện chuyện hiểu lầm ban nãy, rốt cuộc cô cũng không phải là cái loại con gái “Đanh đá được nuông chiều đến mức không để ý mặt mũi chồng mình vào trong mắt khi đang ở bên ngoài ” mặc dù tức giận mù quáng không có nhưng khoé mắt và đuôi mày chính là treo một chữ “Hừ” lớn.

Kha Lễ Kiệt cùng Thừa Vũ đi bên cạnh bật cười vô cùng vui vẻ.

Bọn họ tuy rằng không biết tình huống cụ thể giữa họ là như thế nào, nhưng cái gọi là anh em lớn lên từ nhỏ,lại thêm họ vốn là một lũ độc thân ăn rất nhiều cơm chó khi nhìn thấy Lương Hiện chọc vợ mình tức giận không thèm để mắt tới cảm giác chính vô cùng thoải mái từ thể xác lẫn tinh thần.

“Bây giờ nghĩ lại, hai người bọn họ có thể ở bên nhau thật sự là quá tốt, mà chúng ta,nhờ vậy cũng vô cùng thoải mái.” Kha Lễ Kiệt nghĩ đến lúc trước, nhất thời đưa ra một lời cảm thán “Trước kia lúc hai người họ cãi nhau, mọi người đều gấp đến độ không biết nên giúp như thế nào,còn bây giờ….”

Thừa Vũ vĩnh viễn là vai diễn phụ đứng nhất ” Dù sao hiện tại tớ một chút đều không vội.”

“Không những không vội” Kha Lễ Kiệt nói “Còn thích nghe ngóng Ha ha ha ha ha!”

Dụ Xuyên: “……”

Vốn dĩ Thừa Vũ còn muốn nhìn bọn họ tiện thể nghe ngóng thêm chút tình hình cho nên lén lút đưa ra lời mời xem pháo hoa ở tầng dưới nhưng Lương Hiện lại thờ ơ từ chối nắm tay Minh Tự lên lầu.

Minh Tự thật ra cũng không phải là tức giận đến nỗi ngay cả dắt tay hay là ôm ôm đều không cho, chỉ là cô cảm thấy cảm giác mình hơi có chút trái ngược muốn được Lương Hiện dỗ dành.

Khi bước vào phòng, cô đứng trước cửa sổ kính trong suốt đưa lưng về phía Lương Hiện.

Từ đây nhìn ra, những vách đá kỳ lạ và đầy hiểm trở như ẩn như hiện trong màn đêm đen kịt không mấy rõ ràng nhưng lại làm người ta sinh ra cảm giác tim đập thình thịch. Cửa sổ đột nhiên được mở ra, một luồn gió lạnh nhanh chóng rót vào cổ áo.

Minh Tự rùng mình, vừa định nói Lương Hiện đóng cửa, nhưng đã thấy anh im lặng đứng bên cạnh mình.

Đóng cửa lại, Lương Hiện đi đến sô pha ngồi xuống bên cạnh Minh Tự, đuôi mắt chứa không ít ý cười “Vẫn còn tức giận sao?”

Minh Tự liếc mắt nhìn anh, cố ý không nói lời nào.

“Xem xem, tức giận cũng thật là vô cùng xinh đẹp.”

Khóe môi của Minh Tự hơi cong lên một chút, nhưng rất nhanh bị cô kìm hãm lại.

Lương Hiện chống một tay lên thành sô pha, từ từ nhích lại gần cô một chút, ngay khi Minh Tự cho rằng anh muốn hôn trộm mình,trong lòng rối rắm không biết phải né tránh hay là nên làm bộ không biết đã thấy anh lui người dựa vào lưng ghế.

Không phải định làm gì đó sao?

Tại sao lại….?

Minh Tự len lén he hé một bên mắt, tâm trạng vừa mới nhẹ nhõm một chút liền bùng nổ.

Anh cư nhiên lại dám chơi điện thoại?!

Người đàn ông dựa vào lưng ghế, một tay gõ cái gì đó trên bàn phím, với một nụ cười nho nhỏ trên khóe môi.

Mọi người đều nói, giai đoạn lúc hai người ở bên nhau sẽ càng ngày càng không để tâm đến người bên cạnh như lúc hai người trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt, và Minh Tự là người duy nhất phản đối cái ý kiến không hề có chút căn cứ này và sự thật chứng minh, Lương Hiện đối xử với cô chỉ thiếu là không thể đem cô sủng lên tận trời.

Nhưng rốt cuộc không ai ngờ được hiện tại mới chỉ qua hai tháng, không nói tới việc bảo bối tình yêu của họ còn chưa tới,anh đã không thèm dỗ dành cô?? Tối hôm qua lúc ở trên giường dụ dỗ cô một lần lại thêm một lần, không phải còn rất giỏi sao?

Minh Tự ngồi thẳng dậy, chuẩn bị dạy cho tên cặn bã không biết dỗ dành vợ kia một bài học.

Không ngờ giây tiếp theo, Lương Hiện lại ấn tắt di động, cũng cùng lúc đó, di động cô lại đột nhiên nhận được một tin nhắn WeChat.

Trực giác mách bảo chuyện này hình như có cái gì đó liên quan, vì thế cô kiềm chế ý tưởng muốn đánh người kia của mình xuống, trước tiên click mở ra xem.

Lương Hiện ngoài ý muốn phát tin nhắn qua chính là: “Nhìn thấy tin nhắn này đồng nghĩa với việc tiên nữ không còn giận dỗi nữa cho nên bây giờ hãy lại đây cho ta ôm ôm hôn hôn được không?”

Minh Tự: “?”

Vừa tức giận lại vừa có chút buồn cười vì vở diễn này của Lương Hiện, cuối cùng cô ném di động, quyết định nhào qua muốn cùng anh đánh nhau một trận.

Sau đó Minh Tự ngoài ý muốn bị Lương Hiện chiếm thế thượng phong như thế nào, Tấn Giang rốt cuộc vẫn là không cho miêu tả.

Việc đến câu lạc bộ khinh khí cầu để khám phá trải nghiệm vừa lúc cũng là lần tụ họp cuối cùng trong năm của họ, sau khi trở về, Thừa Vũ vì phải gấp rút bay đến công ty chi nhánh cho nên đã cùng họ nói lời cáo từ trước trong khi những người khác quay trở lại Bình Thành dốc hết sức cho công việc năm mới.

Cửa hàng trang sức của Minh Tự cũng bắt đầu chọn ra một thời điểm tốt để tiến hành khai trương.

Khoảng thời gian trước, khi Merald cho ra mắt bộ trang sức do chính tay Minh Tự thiết kế, có thể nói nhận được không ít vô số lời khen ngợi, lại nói Merald là một thương hiệu trang sức vô cùng nổi tiếng, không nói đến chất lượng của những viên đá quý cùng kim cương được sử dụng bên trong đều là thuộc chất lượng hạng nhất, do Merald tung ra tất nhiên giá thành sẽ vô cùng cao thậm chí là không biết có bao nhiêu người tranh nhau đổ xô mà dò hỏi tin tức về nó.

Tuy nhiên, vào những ngày kỷ niệm lớn, nó cũng sẽ được tung ra với mức giá thấp hơn như một phần thưởng và tất cả số tiền thu được sẽ được sử dụng cho hoạt động từ thiện.

Và với tư cách là một nhà thiết kế độc quyền của Merald, Minh Tự đã nhận không ít lời mời mà trong đó bản thiết kế vòng cổ được cô đang gấp rút hoàn thành. Một khi cho ra mắt, ấn tượng về cô với những người có mức ảnh hưởng ở Bình Thành có tăng chứ không giảm.

Thậm chí có một trang tạp chí trang sức đã mời cô tham gia phỏng vấn nói rằng thiết kế của cô “vừa có tính kiểm soát chặt chẽ lại vừa mang vẻ đẹp vô cùng lãng mạng ”.

Nhưng nếu suy cho cùng, chuyện này bất quá chỉ là thứ nhỏ nhặt trong cái vòng tròn quan tâm của công chúng, và Minh Tự cô cũng không phải là người thích lấy chút tài năng của mình đem ra khoe khoang khắp nơi.

Mãi cho đến khi Lâm Hề Già ngẫu nhiên lướt Weibo, khiếp sợ mà chụp một bức ảnh màn hình gửi qua cho cô xem: “Minh Tự, cậu có phải đã lén tớ mua fan hâm mộ không?”

Lúc mới đăng ký, Weibo của Minh Tự chỉ có Lâm Hề Già cùng một số người quen trước đó chú ý,xem đi xem lại nhiều lắm là hai ba fans hâm mộ,tính qua tiếp một đoạn thời gian nữa, nhìn lại nhiều lắm là thêm hai ba chục người. Hơn nữa trên tường nhà Minh Tự không có quá nhiều trạng thái hay hình ảnh gì có thể nổi bật lên top thu hút người xem nhiều nhất.

Hiện giờ bỗng nhiên tăng thêm 6 con số.

Mà Minh Tự cũng tranh thủ nắm bắt thời cơ, hôm nay chính thức đẩy ra thương hiệu cá nhân của mình “April Fine Jewelry” vào ngày đầu năm mới.

Lúc Kha Lễ Kiệt cùng mọi người nghe cái tên này, cậu ta thậm chí còn rất là buồn bực không thể không đưa ra nghi ngờ: “Tháng tư đây là cái chuyện gì? Hiện tại không phải là tháng một sao? Nếu tớ nhớ không lầm, sinh nhật cậu hẳn cũng không phải tháng tư,có đúng vậy không?”

Sau một lúc, Lương Hiện trả lời: “Là tôi”

Kha Lễ Kiệt: “……”

Thừa Vũ: “……”

Dụ Xuyên: “……”

Sau một lúc lâu.

Kha Lễ Kiệt: “Fuck, tớ có phải chính là đang tự đánh mình rồi không!”

Thừa Vũ: ” Không sai”

Dụ Xuyên:” Là cậu tự mình chọn cho nên đừng trách ai..”

Kha Lễ Kiệt:”…”

Tại sao cậu ta lại ngu ngốc chủ động tìm thức ăn cho chó?!

Trên thực tế, việc Minh Tự dùng tháng sinh nhật của Lương Hiện nằm trong tên thương hiệu của mình mục đích chính không phải là để thể hiện tình cảm hay gì đó.

Mà là, anh đã đứng ra giúp cô mua cửa hàng sau lại tiếp tục giúp cô đầu tư tạo ra một khoản tiền tiết kiệm đến nay một phân còn chưa động đến cho nên tên thương hiệu có liên quan đến Lương Hiện, việc này cũng là nên làm.

Bất quá,khi thấy Kha Lễ Kiệt cùng Thừa Vũ bị ngược, trong lòng cô bất giác sinh ra rất nhiều ngọt ngào,vì vậy vào buổi tối khi Lương Hiện đang ở thư phòng xử lý công việc, cô say mê tiến vào lòng anh cứ vậy mà luyên thuyên “Sau này em sẽ đối với anh thật thật tốt”.

Mà Lương Hiện sau khi nghe cô thầm thì trong lòng mình nửa ngày,từ đầu tới cuối câu trả lời cho cô chính là một cái hôn kèm theo lời nói:

“Việc báo đáp đối xử thật thật tốt này của em, trực tiếp hành động có vẻ thực tế và có thành ý hơn rất nhiều.”

Ngày đầu năm mới, Minh Tự và Lương Hiện trở về nhà chính Minh gia dùng cơm.

Tuyết bên ngoài đã ngừng rơi gần hết buổi trưa và người làm trong nhà gần như đã quét sạch tuyết lộ ra con đường gạch đen dài ngoằn ngoèo dẫn đến nhà chính. Tuyết trong vườn trắng xoá một màu, ngẫu nhiên cũng có một số nhóm cây không chịu nổi trọng lượng do tuyết bám, trực tiếp đổ xuống làm vây vấp những bông tuyết bây tán loạn.

Lương Hiện nắm tay Minh Tự, dẫn cô đi về phía trước.

Minh Tự nhận ra điều gì đó và cố để lộ cái cằm của mình ra khỏi chiếc khăn quàng cổ to lớn” Anh đang sợ em sẽ bị tuyết làm cho té ngã sao?”

“Ừm.”

“Em mới không phải là người dễ dàng bị té ngã như vậy.”

Lần kia chỉ là do ngoài ý muốn.

Bất quá ngoài miệng thì nói như vậy, Minh Tự vẫn để tâm, mỗi bước chân cô đều vô cùng cẩn thận.

Sắp bước lên bậc thang, Minh Tự thấy gian nhà bên cạnh, bỗng nhiên nhớ đến một chuyện.

Cô túm góc áo khoác màu đen của Lương Hiện “Anh có còn có nhớ hay không, lúc anh mới vừa về nước, chúng ta đã đến đây ăn cơm, sau đó……”

“Sau đó em còn khoác tay anh ở trước mặt các vị trưởng bối diễn ra một màn vô cùng ân ái nhưng bên trong chính là đặc biệt không thích, lúc vừa ra khỏi cửa đã nhanh chóng bỏ đi?” Trí nhớ của Lương Hiện tính ra cũng không tồi.

“Nhưng, nhưng mà….” Minh Tự không có phủ nhận, nhiệt tình hỏi “Anh biết khi đó em có suy nghĩ gì không?”

“Suy nghĩ gì?”

“Lúc đó em suy nghĩ có thể không cần cánh tay này không?” Minh Tự không nhịn được cong cong khoé môi.

Nói đến cũng thật kỳ quái, khi đó họ đối chọi gay gắt mà hiện giờ cẩn thận nghĩ lại, cảm giác chính là vô cùng thú vị.

Bất quá, Lương Hiện hiển nhiên không cho là như vậy.

Bước chân anh dừng lại, giọng điệu bất ngờ trở nên nguy hiểm “Còn bây giờ thì sao?”

“Hừ, thật là quỷ ấu trĩ, em còn chưa nói xong đâu.” Minh Tự biết anh tức giận cái gì, khóe môi cong cong càng lúc càng không thể khống chế.

Ngay sau đó Lương Hiện lập tức thấy cô hắng giọng, có chút ngượng ngùng mà lay lay cánh tay anh, nói nhỏ: “Bây giờ chỉ muốn nắm mãi mãi.”

Anh bật cười, sau đó đan tay mình vào giữa các ngón tay Minh Tự rồi siết chặt “Vậy thì anh đành miễn cưỡng chịu thiệt cùng em tay đan tay, nắm chặt tay nhau cùng em đi hết cả một đời vậy? “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.