Nữ Nhân Hữu Độc

Chương 62



Sau khi bị ướt sũng cũng không có xảy ra chuyện tốt đẹp gì, nơi này vừa không phải rừng núi rậm rạp cũng không phải là rừng rậm nguyên thủy, không trình diễn được một tiết mục đánh lửa phơi khô quần áo, hoặc là mượn chuyện này thúc đẩy tình cảm. Lê Họa thành thành thật thật đi theo phía sau Lộ Thiểu Hành, dáng vẻ này vừa chật vật lại vừa buồn cười. Nhưng cô chính là muốn cười, nhất là nhìn thấy thời điểm Lộ Thiểu Hành chật vật như vậy. Hoàn cảnh nào cũng sang trọng, ở nơi nào cũng nói chuyện được, chưa từng thấy qua anh như vậy, cho nên mới cảm thấy ngạc nhiên.

Trước kia Cô nghe nói qua một loại thích và yêu, thích một người nhất định là bởi vì anh ta có ưu điểm, mà khi bạn thích, gặp khuyết điểm của anh, chấp nhận khuyết điểm này trở thành đáng yêu, bạn liền yêu. Bởi vì ưu điểm mà thích, bởi vì thích mà nhận, vì thế yêu .

Không có tình yêu vô duyên vô cớ, cho dù là nhất kiến chung tình, cũng là dựa trên sự xuất hiện của người khác?

Lộ Thiểu Hành đi cách một đoạn, không thể nhịn được nữa, "Có cái gì buồn cười?"

Trên lông mi anh còn dính nước, khi nói lời này cố ý nhíu mày. Cô nhìn chăm chú anh một lát, cười càng lớn, "Anh nói xem bộ dạng này của anh giống như vương tử gặp rủi ro không?"

"Vậy em là cho rằng anh tạo ra một bà phù thủy làm ra ngàn khó khăn vạn nguy hiểm." Lộ Thiểu Hành thực sự không có tức giận, có muốn nổi giận cũng không được, trong lòng có chút bất đắc dĩ.

"Vậy anh cảm thấy có một bà phù thủy tốt hay là một bà phù thủy không tốt?"

Lộ Thiểu Hành quét mắt liếc cô, "Công chúa Bạch Tuyết sẽ cảm thấy không có thật là tốt, về phần vương tử. . . Không biết."

Kéo âm thanh lớn lên, nhưng lại nói một câu như vậy.

Bộ dáng này của bọn họ, đành phải tìm người quản lý nơi này.

Những người đó nhìn thấy bọn họ như vậy, cũng không tốt trực tiếp mở miệng nói chạm vào khu nước tự nhiên kia phạt bao nhiêu tiền. Người thôi, lúc mình có thể làm chủ, lúc có thể mở một mắt nhắm một mắt, cũng sẽ lựa chọn làm người có tình.

Bọn họ đưa tới một máy sấy tóc và một máy hong khô quần áo, Lộ Thiểu Hành liên tục nói lời cảm ơn với bọn họ. Người nơi này tương đối nhiệt tình, còn vì bọn họ tìm một gian phòng.

Lộ Thiểu Hành đem áo cởi ra, ném vào máy hong khô, lại đem quần áo Lê Họa bỏ vào. Lúc này mới đem quần áo nửa người dưới của mình cởi ra vứt vào máy hong khô, cùng Lê Họa tiến vào trong chăn. Tóc của anh còn ẩm, không có vấn đề quá lớn. Lê Họa lại không được như vậy, dùng khăn lót phía dưới tóc, dùng máy sấy tóc không ngừng thổi. Hai người đương nhiên từng có tiếp xúc thân mật, nhưng lại giống như lần đầu tiên vậy. Lê Họa một bên sấy tóc, một bên đem chăn kéo lên che khuất ngực của mình.

Lộ Thiểu Hành liếc động tác này của cô, cười rất không kiêng dè.

Lê Họa không nhìn anh, tự mình sấy tóc của mình.

Lúc tóc sấy đã khô, mới hoàn toàn lấp ở trong chăn.

Lộ Thiểu Hành cũng không có nhàn rỗi, dùng máy sấy sấy khô di động bị dính nước.

Lê Họa quét mắt nhìn động tác của anh, giống như nhìn thấy một tiết mục nào đó nói không thể sấy di động như vậy. Nhưng đến lúc này, đây là phương pháp nhanh nhất thuận tiện nhất, làm sao còn đi suy nghĩ phương pháp này có phải tốt nhất hay không.

"Nếu di động không thể sử dụng, có phải rất phiền phức hay không?" Cô cẩn thận hỏi, bên trong hẳn là có nhiều thông tin đi.

Cô giống như gây ra đại họa, áy náy.

"Sẽ." Sờ bên trong di động một chút, "Dự định lấy cái gì bồi thường?"

"Muốn tiền không có, muốn mạng có một, anh muốn hay không?"

Âm thanh máy sấy có chút hỗn loạn, anh lại sấy hơn nửa ngày mới mở miệng, "Không cần sẽ như thế nào ?"

Cô từ trong chăn chui ra, dán lên lưng anh, "Cứ như vậy." Hai tay quấn lấy cổ của anh, bóp chết anh, mười phần uy hiếp.

Lộ Thiểu Hành dừng tay một chút.

Nơi tròn trịa mềm mại chạm trên lưng của anh, da thịt thân mật, khó có thể nói hấp dẫn tập kích ở trong lòng. Lộ Thiểu Hành nhắm mắt, vốn chuẩn bị mở miệng nói một câu "Hiện tại liền chuẩn bị bồi thường?" Lời nói cũng không có nói ra, trong lòng âm u hi vọng duy trì tư thế này, cái loại đan xen giữa muốn và không muốn nhưng chờ mong trong lòng có chứa nhiều mâu thuẫn cảm thấy toàn bộ pha trộn cùng một chỗ.

Thanh âm của máy sấy tóc hoàn toàn che lấp chút dị thường này của anh.

Lê Họa thấy anh không nói lời nào, đầu dựa vào vai của anh, "Tại sao không nói?"

Đùa dai hướng lỗ tai của anh thổi thổi, người này ngày ngày bình tĩnh như đồng hồ, thật sự cái gì cũng không nói. Lê Họa cau mày, người này không phải tưởng là thật chứ?

Khóe miệng Lộ Thiểu Hành lộ ra nụ cười, nhưng không có nói lời nào.

Lê Họa có chút nóng nảy, lấy tay sờ tóc anh còn có chút ướt, lấy lòng nói "Em giúp anh sấy tóc."

"Được." Thoải mái lại vui vẻ trả lời.

Anh đem điện thoại di động thả xuống, liền quay đầu đem máy sấy tóc đưa tới tay của cô.

Cầm máy sấy tóc chuẩn bị đừng lên, cuối cùng nhận thấy không đúng, lại tiến vào trong chăn, hai mắt nhìn chằm chằm anh.

Lộ Thiểu Hành không nói một lời nhìn cô.

Bị nhìn chăm chú khiến cho cô lúng túng, "Vẫn là tự anh sấy đi."

"Hành vi này của em..."

"Em cũng là phụ nữ." Lê Họa đem máy sấy đến trước mặt của anh, liền đem toàn thân của mình vùi trong chăn, trên mặt một mảnh nóng bỏng, nhịn không được lấy tay sờ sờ mặt của mình, không được nóng.

Lộ Thiểu Hành lắc đầu, tùy ý sấy tóc của mình vài cái, lại xuống giường nhìn quần áo ở máy hong khô. Quần áo đã khô, anh lấy ra, đem quần áo ném lên trên giường. Anh thuận tay mặc quần áo của mình.

Lê Họa một bên mặc quần áo, một bên nhìn anh, năng lực thích ứng thật mạnh, thuận tiện như vậy...

Sau khi thu dọn tất cả, liền đem toàn bộ đồ đạc trả về đúng chủ, một ngày này đoán chừng cám ơn cũng không dưới một trăm lần.

Sau khi trở về, Lê Họa đã cực kỳ mệt mỏi, ngã xuống giường liền nghĩ trực tiếp đi gặp chu công. Nhưng người nào đó lại cố tình đối nghịch với cô, đem cô từ trên giường kéo lê, "Đi tắm rửa."

Lê Họa nhíu mày, "Để làm gì." Chuyện này cũng muốn xen vào.

"Nhanh đi." Một chút thương lượng cũng không có.

Cầm áo ngủ đi vào phòng tắm, sau khi đi vào mới phát hiện không đúng, "Anh theo vào đây làm gì."

"Em nói làm gì?"

Lê Họa thừa nhận, ở trong phòng tắm, cứ như vậy nhìn Lộ Thiểu Hành đóng cửa lại, anh cùng với lúc trước khác biệt "Đứng đắn" cười, quả thật có thể khiến cho người ta lập tức liên tưởng đến hình ảnh không đơn thuần, cố tình không biết là thô tục, ngược lại cảm thấy hấp dẫn đến cực điểm. Cô có phải tẩy não hay không?

Mặt lại nhịn không được đỏ lên.

Vừa rồi buồn ngủ, đột nhiên tiêu tán không thấy.

Cô nửa ngày nói không ra lời, mà anh đã đem toàn bộ quần áo cởi ra,

"Cần anh phục vụ em?" Lộ Thiểu Hành thẳng tắp đi tới.

Lê Họa đứng ngơ ngác, tình huống này rất rất rất. . . Hạn chế.

Nuốt nuốt nước miếng, "Em tự mình làm."

Vừa mở miệng, Lộ Thiểu Hành hơi hơi nhếch miệng. Loại cam chịu này, càng làm cho anh cảm thấy vừa lòng.

Lê Họa ngửa đầu, chính mình cũng nói gì đó.

Lộ Thiểu Hành thẳng tắp nhìn cô, hoàn toàn không biết là ánh mắt của mình quá mức đường đột. Ngọn lửa trong lòng lúc trước lại bốc cháy, ở trong cơ thể lốp bốp đồm độp bốc cháy. Về điểm kích động này lại lần nữa hỗn loạn, khiến cho anh nhiệt huyết sôi trào.

Quân tử là làm cho người khác xem, sau khi đóng cửa lại lúc sau không cần phải dối trá cho mình xem.

Nhất là ở trước mặt người phụ nữ của mình, không cần phải "Quân tử" như vậy, không phải sao?

Khi anh nhào nặn vật tròn trịa trước ngực cô, giống như một đứa nhỏ muốn ăn mật đào lại cố tình không có ăn, giờ phút này cuối cùng như mong muốn nếm thử. Cảm giác kia, hoàn toàn phù hợp chờ mong lúc trước của mình.

Anh đứng ở sau lưng cô, cằm để trên đầu của cô, hai tay không ngừng xoa, nghe miệng của cô phát ra tiếng nỉ non rất nhỏ.

"Lúc chiều, anh đã muốn làm như vậy. . ." Khi nói ra lời này, cùng lúc ngón trỏ tay phải của anh nhẹ nhàng nắm lấy đỉnh kia, hơi hơi lôi kéo.

Cô cắn môi của mình, "Anh..."

Ở ngực cô không ngừng trêu chọc một phen, lúc này mới đưa tay trượt xuống dưới động.

Cả người cô cũng nhịn không được run rẩy.

Nước từ vòi hoa sen ào ào rơi xuống mặt đất, âm thanh giống như tiếng mưa to, tiết tấu vội vàng giống như nhịp tim của hai người trong phòng tắm.

Lộ Thiểu Hành thu hồi tay của mình, đem xoay người cô đối diện mình, làm cho thân thể của cô dựa vào trên tường.

Thân thể của Lê Họa run rẩy càng kịch liệt, hình ảnh này khiến cho cô rung động, thậm chí không dám có động tác gì. Cô giống như con rối gỗ mất đi động tác, ngơ ngác dựa vào mặt tường. Mà anh lại giống như một con rắn bình thường, phun ra đầu lưỡi thật dài, ở trên người cô không ngừng di chuyển.

Đầu lưỡi của anh, từ cổ của cô chậm rãi di chuyện xuống dưới, đến chỗ nào, cô hoảng sợ run rẩy không ngừng.

Tay cô hướng hai bên mặt tường lướt qua, cái gì đều bắt không được, mặt tường rất trơn, tay cô không có chỗ để.

Cuối cùng, đầu lưỡi của anh dừng di chuyển, ở bụng dưới của cô di chuyển không ngừng. Tay anh, nhẹ nhàng tách ra chân của cô, tay kia thì cẩn thận luồn vào, ở bên ngoài xoa nắn vài cái.

"Không cần. . . Không. . ." Thân thể của cô run rẩy càng lợi hại, toàn thân đều mềm nhũn. Nhưng anh cũng không có khách khí, trong nháy mắt ngón trỏ đâm vào, chậm rãi mở miệng, "Đó là hi vọng ở trên giường?"

Thiết kế của gian phòng cũng không có phòng tắm hiện đại như vậy, tất cả kết cấu đều là cây trúc, động tĩnh hơi lớn một chút, liền có thể khiến cho người cách vách trực tiếp nghe được âm thanh.

Trong miệng cô lưu luyến kêu to ô ô, cũng không biết là muốn nói cái gì.

Mà anh đã lại bỏ thêm một ngón tay đi vào tiết tấu thong thả, hơi hơi tiến vào, sau khi rời khỏi lại dùng lực đâm vào, khống chế được tiết tấu. Anh cũng không phải là người ham muốn (tình dục), nhưng một màn trước mắt này khiến cho anh cực kỳ hưng phấn đôi mắt chợt hiện vô số tia sáng.

Đầu ngón tay ra vào càng ngày càng dễ dàng, chất lỏng trắng mịn ở đầu ngón tay có thể thấy được rõ ràng.

Trong nháy mắt cô cúi đầu, đúng lúc nhìn thấy động tác anh đưa ngón tay vào trong miệng, đôi mắt mở to. Mà một phút kia anh đứng lên, cô đương nhiên phối hợp, đem chân mở ra.

Nhưng còn chưa đủ, anh dùng đầu gối dùng sức đem hai chân của cô kéo ra, chân cô liền không khỏi tách ra đến tận cùng. Cuối cùng cô chịu đựng không nổi, toàn thân bủn rủn, thoát lực mà bất lực, giống như mục tiêu của anh. Anh thuận thế tiếp nhận thân thể của cô, hai tay đem hai chân của cô bế lên, chống đỡ thân thể của cô. Liền thẳng tắp tiến vào trong cơ thể cô, hai chân quấn ở bên hông anh. Giọt nước trên thân thể giống như xoa một tầng dầu bôi trơn, cô không ngừng trượt xuống, mà anh lại không ngừng đem cô kéo lên, trong lúc đó quanh co, thân thể ma xát càng sâu.

Trời sinh trong cơ thể đàn ông có ham muốn chinh phục, nhìn thấy mềm yếu trên mặt cô, trong lòng tự hào về điểm này cảm giác lại càng trở lên mạnh mẽ.

Thanh âm nức nở của cô giữa tiếng ào ào của nước chảy giống như tiếng nỉ non của người tình.

Đàn ông di chuyển không biết mệt mỏi cùng âm thanh mê người của phụ nữ, tấu thành một khúc nhạc hài hòa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.