Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Chương 61: C61: Chương 61



Liên Thanh Châu toát mồ hôi nói: “Đánh được rồi, nàng tát Tần Như Lương một bạt tai rồi lại đá hắn thêm một cước. Tần Như Lương muốn đánh lại nhưng công chúa đã chuẩn bị sẵn một con dao, suýt chút nữa thì đâm thẳng vào ngực Tần Như Lương. Bây giờ công chúa không dễ ức hiếp, trở thành một người có thù tất báo, nếu như dám chọc giận nàng thì ta sợ có khi nàng còn đốt cả phủ tướng quân”.

Người đàn ông bên trong bức màn trúc nhếch môi mỉm cười nói: “Đáng ra nàng còn nên mạnh tay thêm một chút. Ngay cả chuyện khốn nạn như gả cho tên Tần Như Lương nàng ấy cũng đã làm rồi thì chuyện này cũng không tính là quá đáng”.

Nụ cười này giống như đang chế nhạo nhưng lại có chút không giống, Liên Thanh Châu cuối cùng cũng không phân biệt được sư phụ của hắn đang vui hay không vui. Giống như người đang vui vì những chuyện công chúa đã làm bây giờ, nhưng lại không vui vì chuyện công chúa đã gả cho Tần Như Lương trước kia?

“Còn đứa trẻ thì sao?”, người đó lại hỏi.

Liên Thanh Châu đáp: “Mọi chuyện đều ổn. Hiện tại công chúa đang cố gắng hết sức để tìm một lối thoát cho bản thân”.

Hắn nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn giữ kín chuyện Thẩm Nguyệt suýt chút nữa đã sảy thai. Chuyện này đã qua, có nhắc lại cũng chỉ tạo thêm nhiều rắc rối.

Nhưng ngày hôm nay khi Ngọc Nghiên đến Liên phủ giao tranh thì Liễu Mi Vũ theo dõi từ lâu đã tìm được một cơ hội hoàn hảo.


Phủ tướng quân rực rỡ nắng vàng, dường như vẫn sống yên biển lặng.

Trong chớp mắt đã sắp đến chính ngọ, Thẩm Nguyệt chậm rãi nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ngọc Nghiên vẫn chưa trở về.

Triệu thị bưng chén thuốc đến trấn an nàng: “Công chúa đừng lo lắng, chắc là tiểu nha đầu Ngọc Nghiên đó ham chơi cho nên quên mất thời gian, có lẽ một lát nữa sẽ trở về thôi”.

Thẩm Nguyệt cau mày không đáp.

Dựa trên những gì nàng hiểu biết về Ngọc Nghiên thì nàng ta không thể nào bởi vì ham chơi mà quên giờ về được.


Thẩm Nguyệt nói: “Lát nữa ngươi ra sân trước hỏi quản gia xem gia đinh hộ tống Ngọc Nghiên ra ngoài đã trở về chưa”.

“Vâng”, Triệu thị thấy đã đến giờ làm bữa trưa cho nên liền rời khỏi Trì Xuân Uyển đi ra nhà bếp, thuận tiện ghé ra sân trước hỏi thăm.

Triệu thị gặp quản gia ở sân trước, sau khi hỏi thăm mới biết được Ngọc Nghiên cùng gia đinh đã trở về từ nửa canh giờ trước. Sau khi Ngọc Nghiên cùng gia đinh trở về thì gia đinh đã đi chỗ khác làm việc, còn Ngọc Nghiên thì trở về Trì Xuân Uyển.

Triệu thị không khỏi bồn chồn, nếu như đã trở về thì nàng ta đã đi đâu rồi?

Triệu thị đi khắp nơi tìm Ngọc Nghiên nhưng không thấy tung tích của Ngọc Nghiên. Cuối cùng sợ Thẩm Nguyệt bị đói cho nên bà ta liền đi tới nhà bếp chuẩn bị đồ ăn trước, định buổi chiều sẽ tiếp tục tìm.

Mí mắt Thẩm Nguyệt không ngừng co giật.

Không lâu sao thì trong viện bỗng truyền đến động tĩnh nhỏ.

Thẩm Nguyệt nghĩ rằng Ngọc Nghiên đã trở về, vì Triệu Thị mới vừa rời đi cho nên có lẽ sẽ không quay lại sớm như vậy.

Kết quả khi nàng ra ngoài thì thấy người đứng trong sân không phải là Ngọc Nghiên cũng không phải là Triệu thị mà là Hương Phiến, nha hoàn của Liễu Mi Vũ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.