Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Chương 950: C950: Chương 950



Để tránh bị liên lụy, trước đây ông ta luôn giữ khoảng cách với công chúa tiền triều, không can thiệp cũng không giúp đỡ.

Ông ta tin rằng chỉ có thuận theo thế cục thì mới có thể tự bảo vệ mình và không mang lại tai họa cho cả nhà.

Khi tiền triều diệt vong, có không ít đại thần trong triều gặp tai họa cả nhà, lúc đó ông ta đã tận mắt chứng kiến. Hơn nữa không riêng gì ông ta, trong triều vẫn còn rất nhiều cựu thần tiền triều đều lựa chọn thuận theo thế cục.

Nhưng vừa rồi, câu nói của Hạ Du đã bất ngờ đánh thức ông ta.

Một khi Tĩnh Nguyệt công chúa qua đời, hoàng đế nhất định sẽ tiến hành một lần đại thanh trừ để diệt trừ hoàn toàn mầm mống gây họa cho mình. Trước đây cựu thân tiền triều sở dĩ được giữ lại là bởi vì tình hình triều chính thay đổi vẫn chưa ổn định, bọn họ vẫn còn giá trị lợi dụng.

Nhưng bây giờ hoàng đế đã củng cố triều chính được nhiều năm, đám cựu thần vẫn còn nắm giữ quyền lực trong triều sớm muộn cũng sẽ bị tước đi quyền lực, mà thời điểm Tĩnh Nguyệt công chúa qua đời chính là một cơ hội hoàn hảo.


Đôi khi không phải là các cựu thần muốn nắm quyền lực trong triều mà nếu như bọn họ buông việc triều chính ra thì chỉ sợ đã sớm bị chém đầu rồi.

Nhiều năm qua đi, hoàng đế cũng không ngừng cài người của mình vào trong triều, nhưng việc triều chính phức tạp rối rắm, khó ai có thể lý giải được nguyên nhân. Những cựu thần tiền triều cùng tân thần của hoàng đế đã thẩm thấu lẫn nhau từ lâu, chỉ cần đạt được lợi ích chung.

Sau đó Hạ tướng nhận ra rằng nhất định không thể để cho hoàng đế tiến hành đại thanh trừ. Nếu không thì đúng như Hạ Du đã nói, nhóm cựu thần tiền triều bọn họ sẽ kết thúc tại đây.

Nhất thời Hạ tướng không thể quan tâm đến sức khỏe của mình nữa, nhanh chóng bảo quản sự lén tiếp cận với nhóm cựu thần, hẹn gặp bọn họ để thương nghị đối sách.

Sau khi màn đêm buông xuống, trong phủ Tô Vũ vắng tanh, ánh đèn thưa thớt, ngay cả hạ nhân cũng không có mấy bóng người.

Ngọn đèn trong thư phòng vẫn sáng.


Quản gia nhẹ nhàng đi tới cửa thư phòng gõ cửa hai lần, sau khi nghe thấy Tô Vũ gọi mình vào thì mới đẩy cửa đi vào.

Trầm hương trong lư hương đã nguội lạnh, mặc dù hai cửa sổ đang mở nhưng trong phòng vẫn còn lưu lại hương thơm.

Tô Vũ đứng bên cửa sổ nhìn rừng ra trúc tối đen bên ngoài cửa sổ hồi lâu.

Sau khi quản gia tiến vào thì hắn mới xoay người, thần sắc của hắn dưới ánh đèn trông khá mệt mỏi, bộ y phục đang mặc trên người có chút xộc xệch.

Quản gia nói: “Đại nhân, Hạ tướng đã cho người triệu tập các cựu thần để thương lượng đối sách, nhắc nhở nhau phải cẩn thận. Tin rằng vào thời điểm tất yếu bọn họ cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn, đại nhân cuối cùng đã có thể yên tâm”.

Tô Vũ hỏi: “Nàng sao rồi?”

Thần sắc của quản gia ảm đạm, ông ta nói: “Lão nô cũng đã lặng lẽ đi hỏi thăm, tình hình của Tĩnh Nguyệt công chúa mặc dù chưa đến mức phải chết nhưng vẫn đang hôn mê bất tỉnh, thuốc thang vô dụng”.

Tô Vũ quay lại bàn ngồi xuống, bàn làm việc của hắn rất lớn và gọn gàng, ngoại trừ bút mực thì không còn có vật nào khác.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.