Nữ Phụ Báo Thù

Chương 52: Cứu người đẹp



"Trước đó tôi đã nghe Tổng giám nhắc tới trợ lý đặc biệt Lý, không ngờ trợ lý đặc biệt Lý lại trẻ tuổi như thế, nếu không phải là Trương Đổng nói, tôi còn tưởng rằng là người mới vào nghề, thế nào cũng không nghĩ sẽ là trợ lý đặc biệt Lý." Lena cười nhìn Mạn Dao đối diện.

"Chị Lena, chị nói đùa, rốt cuộc đều là kết quả mà mọi người hợp tác, chuyện quay phim vẫn là chỉ những diễn viên chính như mọi người. Hạo Đình, thời gian không còn sớm, một lát không phải anh còn có hội nghị phải mở, không bằng chúng ta đi về trước. Anh xem chúng ta tới trong này, đã làm trễ nãi đoàn phim quay chụp."

Mạn Dao không có ý định chào hỏi với Lena, sau này công việc của cô cũng sẽ không tiếp xúc trực tiếp với những minh tinh này, ánh mắt của người phụ nữ trước mắt nhìn Trương Hạo Đình khiến trong lòng Mạn Dao âm thầm khó chịu, dù sao hôm nay muốn nhìn cũng đã nhìn rồi, không bằng rời nơi này sớm một chút.

Chờ lúc về đến nhà hỏi thăm một chút hạng mục của mình đã tiến triển tới chỗ nào, tháng trước hạng mục lập tức sắp hoàn thành quả thật xuất hiện một vấn đề nan giải, chỉ chớp mắt trôi qua một tháng, không biết vấn đề khó khăn kia đã được nghiên cứu khắc phục hay chưa? Trong khoảng thời gian này, cô cũng không dám tùy ý hỏi thăm, hôm nay đoán chừng có thể sắp có kết quả, mới dự định tối hôm nay gọi điện thoại tới bên kia.

"Trợ lý đặc biệt Lý, sao lại đi như vậy? Chờ một lát nữa hôm nay chúng ta quay chụp sắp hoàn thành, chỗ đạo diễn cũng có thời gian, không bằng tôi với cô và đạo diễn gặp một lần, cô trù hoạch ra bộ phim này, nhất định có một số chuyện có thể khai thông với đạo diễn."

Đây là lần đầu tiên Lena nhìn thấy Trương Hạo Đình người thật, chính là bọn họ ký hợp đồng với công ty giải trí dưới cờ Trương thị, ra mặt cũng chỉ là phó tổng tập đoàn. Phòng làm việc của Trương Hạo Đình có thang máy chuyên biệt đến tầng cao nhất, những người như bọn họ không có lý do thích hợp, cũng không có cơ hội đến tầng cao nhất, huống chi đến tầng cao nhất, cũng không có nghĩa là có thể thấy Trương Hạo Đình.

Chớ nhìn những minh tinh như bọn họ, người ở bên ngoài thoạt nhìn huy hoàng vô hạn, nhưng ở trong mắt người có tiền chân chính, cũng không có tôn trọng gì đó đối với những minh tinh như bọn họ. Cô coi như là may mắn, vừa vào nghề đã ký hợp đồng với Trương thị, có cây to Trương thị này mà Trương thị cũng không phải là những công ty lợi dụng minh tinh làm một số chuyện bẩn thỉu kia. Trong hai năm qua trừ bản thân bằng lòng mấy lần, thời gian khác Lena cũng không thấy những minh tinh khác gặp phải những thứ kia. 

"Chúng ta đi thôi." Nếu Mạn Dao mở miệng nói muốn rời đi, Trương Hạo Đình trực tiếp rời đi với Mạn Dao, không để ý tới Lena muốn nói lại thôi phía sau. "Lúc về đến nhà gọi điện thoại cho anh, chỗ công ty anh còn có một số chuyện. Anh đoạt được chuyện làm ăn ở bên nước Mĩ của nhà em, mấy ngày nay có lẽ người trong nhà của em sẽ tìm em làm thuyết khách, em đối đáp cẩn thận một chút. Nếu như có khó khăn, thì gọi điện thoại cho anh."

Mạn Dao gật đầu một cái, "Trên chuyện công ty, em là một học sinh cái gì cũng không rõ ràng. Chính là anh không nên vì em, nhường lại lợi ích của công ty. Chỉ cần mở ra tiền lệ, sẽ càng ngày càng phiền phức." Đối với Trương Hạo Đình đoạt chuyện làm ăn của nhà họ Lý, Mạn Dao vui mừng còn không kịp, làm sao có thể cầu xin cho nhà họ Lý, để cho mình trở thành công cụ nhà họ Lý ngăn cản lợi thế của Trương Hạo Đình.

"Anh sẽ có chừng mực, chính em cẩn thận một chút."

---

"Mạn Dao, mới vừa rồi là Hạo Đình đưa cháu trở về? Sao không bảo cậu ấy vào uống ly trà?" Mạn Dao không ngờ hôm nay Lý Kiến Nghiệp lại ở nhà lớn họ Lý, hơn nữa ngồi ở trong phòng khách giống như đang đợi mình.

"Chú, Hạo Đình anh ấy còn có công việc, đưa cháu trở lại rồi rời đi. Cháu không biết hôm nay chú ở chỗ này, nếu mà biết, Hạo Đình nhất định sẽ đi vào chào hỏi chú." Thái độ Mạn Dao giống như rất là nghi ngờ, tò mò Lý Kiến Nghiệp vốn gần như là hờ hững với cô sẽ chủ động mở miệng nói chuyện với cô.

"A, ngược lại bỏ lỡ rồi. Mấy ngày nay có phải Hạo Đình rất bận hay không? Cháu thân là bạn gái cậu ấy, cũng phải quan tâm nhiều hơn một chút. Giống như là chuyện Hạo Đình có một tập đoàn như vậy phải xử lý, áp lực tự nhiên sẽ rất lớn, cháu cũng phải học tập nhiều hơn chia sẻ một chút với cậu ấy. Dù cho không thể cùng giúp cậu ấy xử lý những chuyện này, cũng có thể làm một người lắng nghe thật tốt."

Lý Kiến Nghiệp ý vị sâu xa mở miệng, "Chú, cháu biết rồi, chỉ là những chuyện này, Hạo Đình thấy cháu tuổi còn nhỏ, cũng không nói phương diện chuyện công ty của anh ấy với cháu. Lúc hai chúng cháu đi chung với nhau, phần lớn thời gian đều là Hạo Đình nghe cháu nói chuyện trong trường học.

Công việc Hạo Đình rất bận, số lần cháu có thể gặp được anh ấy cũng không nhiều, một tuần lễ cũng chỉ có một lần, cũng đều là cùng nhau ăn cơm. Lúc ăn cơm, anh ấy đều giữ yên lặng, để không quá lúng túng, cháu chỉ có thể càng không ngừng nói chuyện." 

Mạn Dao vốn vẫn còn rất hưng phấn, càng nói tiếng càng nhỏ, trong giọng nói mang theo vài phần như ủ rũ. "Rốt cuộc là đàn ông lấy sự nghiệp làm trọng, cậu ấy bận rộn công việc, không có thời gian chủ động hẹn cháu. Cháu có thể chủ động một chút, đến công ty cậu ấy thăm cậu ấy, chủ động hỏi thăm anh gần đây bận rộn những việc gì.

Ban đầu lúc chú và thím của con, thím con chính là làm như vậy, người đàn ông đều thích người phụ nữ chủ động tiếp cận."

Lý Kiến Nghiệp thấy Mạn Dao nghe được lời của mình, hai mắt tỏa sáng, tiếp đó không ngừng gật đầu theo lời của mình, quyết định kéo đến mục đích hôm nay.

"Chú, như vậy thật sự được chứ? Hạo Đình có thể cảm thấy rất phiền hay không? Trước đó, cháu thỉnh thoảng hỏi thăm phương diện chuyện công ty Hạo Đình, trong nháy mắt sắc mặt Hạo Đình liền trở nên u ám. Chú, chú không biết tuy nói cháu treo danh tiếng một trợ lý ở trong công ty Hạo Đình, nhưng trên thực tế cháu đều là xun xoe đi theo tổng giám học tập ở trong công ty. Ở công ty mấy tháng, cháu biết không ít minh tinh, đặc biệt là trở thành bạn tốt với minh tinh ngọc nữ Lena mới lên cấp hiện tại. Nếu không vào Trương thị, cháu cũng không thể đến gần với nhiều minh tinh như vậy. Chú, chú không biết, những bạn học ở trường của chúng cháu cũng vô cùng hâm mộ với cháu có nhiều minh tinh ký tên như vậy."

Lúc nói vài lời này, Mạn Dao hoàn toàn là một loại hưng phấn của cô gái nhỏ nhắc tới minh tinh, loại hưng phấn này khiến Lý Kiến Nghiệp đối diện nở nụ cười khinh thường, "Mạn Dao, đây chính là cháu sai rồi. Không trách được mỗi lần Hạo Đình ăn cơm với cháu thì thỉnh thoảng đều là trầm mặc không nói, Hạo Đình hoàn toàn không có bất kỳ hứng thú gì với chuyện cháu nói, cháu có thể hỏi một chút chuyện làm ăn mà Hạo Đình bận bịu gần đây. Chú nhớ được chuyện làm ăn của nhà họ Lý chúng ta và Hạo Đình hợp tác ở bên nước Mĩ lập tức sắp ký hợp đồng lần thứ hai.

Lần trước lúc chúng ta hợp tác, người Mỹ bên kia rất hài lòng, không biết Hạo Đình có ý gì đối với hợp đồng lần này?" Lý Kiến Nghiệp nói như vậy, cũng không phải muốn bảo Mạn Dao thay nhà họ Lý tới yêu cầu gì với Trương Hạo Đình, chỉ là muốn tìm người làm rõ chuyện với Trương Hạo Đình, ông thuận tiện xác định phản ứng của Trương Hạo Đình. Dù sao hiện tại hai nhà ở cái nhìn của người bên ngoài là hợp tác kết thân, Trương Hạo Đình đang đeo đuổi tiểu thư nhà họ Lý, tự nhiên sẽ không làm việc đoạn tuyệt lắm.

"Chú, cháu biết rồi, lần sau lúc cháu và Hạo Đình gặp mặt sẽ theo ý chú, hỏi thăm anh ấy một chút. Nhưng mà chú cũng biết, số lần cháu và Hạo Đình gặp mặt rất ít, nếu như chú sốt ruột, không bằng gọi điện thoại cho Hạo Đình. Cháu cũng không quen thuộc những chuyện làm ăn này, nếu mà nói sai gì đó, khiến Hạo Đình không thể hiểu ý của cháu sẽ không tốt." Mạn Dao không chần chờ gì liền đồng ý ngay, có điều câu nói kế tiếp quả thật làm cho Lý Kiến Nghiệp nhíu mày.

"Đây cũng không phải là chuyện quan trọng gì, chờ lúc Hạo Đình nói chuyện điện thoại với cháu, cháu chủ động hỏi một chút là tốt rồi. Tuy nói cháu là con gái, nhưng Hạo Đình không giống với những chàng trai khác, cháu nên chủ động gọi điện thoại cho cậu ấy một chút."

"Chú, cháu biết rồi." Đánh xong thái cực với Lý Kiến Nghiệp bên này, rốt cuộc Mạn Dao có thể trở về phòng để nghỉ ngơi. Sau hài lòng tắm một cái, Mạn Dao gọi điện thoại của phía đối tác, lấy được một tin tức khiến cô mừng rỡ khôn xiết. "Thật tốt quá, những chuyện khác tôi cũng đã chuẩn bị thỏa đáng, mọi chuyện cũng đã làm xong. Khoản tiền phải dùng tiếp theo ngày mai tôi sẽ biết chuyển đến trong tài khoản của anh. Nếu thuận lợi, thì tháng sau công ty chúng ta sẽ chính thức khai trương.

Nhớ nhất định phải hoàn thành bên kỹ thuật trước khi công ty chính thức bắt đầu, chúng ta cũng tiện tiến hành tuyên truyền sau đó." Cúp điện thoại, Mạn Dao nghĩ đến lập tức sắp khai trương công ty, không kiềm chế được bật cười khanh khách. Bên công ty, tất cả mọi chuyện cũng đã ổn thỏa pháo lớn, có bạn tốt như Lâm Tử Tô là một chuyện may mắn nhất mà Mạn Dao sống lại tới nay, nếu như không phải là Lâm Tử Tô, mở công ty phải tổ chức nhiều trình tự, cũng sẽ không xử lý thuận lợi như vậy.

Nhưng trước mắt chỉ cần Lâm Tử Tô vừa mở miệng, tất cả lối đi đều mở đèn xanh, thậm chí không cần Mạn Dao tự mình ra mặt, vốn cần hơn một tuần lễ mới ầm ĩ chạy xong thủ tục, chỉ dùng thời gian ngắn ngủn hai ngày, dieenddafnleequysddoon thì tất cả đều nắm chắc trong tay. Thủ tục giải quyết rồi, kế tiếp chính là thuê phòng làm việc và tuyển dụng nhân viên. Hai chuyện này, chẳng qua một mình Mạn Dao dĩ nhiên là không được, Mạn Dao còn có thể thông qua công ty tìm người giới thiệu việc làm giải quyết ứng cử viên kế hoạch kinh doanh, thế nhưng một số nhân viên kỹ thuật chính là phiền phức vị hợp tác kia tự mình chọn lựa.

Mạn Dao thành lập công ty mới cũng không lớn, nhờ mời công ty săn đầu người giới thiệu việc làm nổi tiếng nhất thành phố bọn họ, rất nhanh hết thảy mọi thứ cũng chuẩn bị ổn thỏa xong trước khi công ty Mạn Dao chính thức khai trương. Công việc tiếp theo, Mạn Dao ngoại trừ phụ trách kế hoạch kế tiếp khi công ty mới bắt đầu ra, thì mọi chuyện còn lại đều giao cho tổng giám đốc thuê tới, với những nhân sĩ chuyên nghiệp kia. Lại nói, nồng cốt kỹ thuật của công ty Mạn Dao chính là người đàn ông phát minh độc quyền kia, mà những thứ này cũng đã xin độc quyền quốc gia, có kỳ hạn bảo vệ hai mươi năm, cho dù bị những người cùng ngành nghề khác trộm lấy, cũng không cách nào sản xuất tiêu thụ, cho nên Mạn Dao cũng sẽ không lo lắng người phụ trách của mình mời tới bị người ngoài thu mua.

"Mạn Dao, cẩn thận." Trưa hôm nay ăn xong cơm trưa, Mạn Dao chuẩn bị trở về trường học, hôm nay trong nhà Tử Tô có chuyện xin nghỉ không đi học, không biết có phải chuyện đã xử lý tốt hay không? Bên này suy tư định gọi điện thoại hỏi thăm bạn tốt một chút, không ngờ một chiếc xe bên kia dường như thắng xe không ăn, hoàn toàn không bị khống chế đâm tới phía Mạn Dao đứng.

Lúc Mạn Dao chú ý tới chiếc xe này thì phản ứng đầu tiên chính là né tránh tới bên cạnh, nhưng tốc độ xe này quá nhanh, Mạn Dao thấy xe càng ngày càng gần, bất đắc dĩ nhắm hai mắt lại. Ông trời cho mình cơ hội sống lại, không ngờ tất cả đều đã lên quỹ đạo, sự nghiệp của mình bắt đầu cất bước, cũng vừa đi cùng với Hạo Đình, ông trời lại muốn thu về tất cả vào lúc này. Mặc dù Mạn Dao không cam lòng, nhưng cũng sẽ không bắt đầu trêu cợt với ông trời, dù sao sống lại một lần đã là trời cao ban ơn. Chỉ là đáng tiếc, mình chưa từng nói ra tấm lòng của mình đối với Hạo Đình, nếu như có thể, cô thật sự hy vọng có thể có cơ hội chính miệng nói một tiếng em yêu anh với Hạo Đình.

Bùm, bị một luồng sức mạnh không biết từ nơi nào tới hung hăng kéo cánh tay lại, lúc Mạn Dao phản ứng lại thì bản thân đã ngã xuống trên người của một nam sinh. Mà một tiếng mới vừa rồi kia chính là xe đụng phải cây cột bên cạnh, cả đầu xe lún lõm vào, kính chắn gió cũng bể thành năm sáu mảnh nhỏ xíu......

"Mạn Dao, em không sao chớ, mới vừa rồi làm anh sợ muốn chết?" Tránh được sống chết một kiếp, Mạn Dao muốn ngồi dậy từ trên người người đàn ông trước mắt, nhưng sợ hãi mới vừa rồi khiến hai chân cô như nhũn ra, mới vừa đứng dậy thì lại sắp té lăn trên đất. Ngược lại người đàn ông bên cạnh nhanh tay lẹ mắt, chợt kéo cánh tay Mạn Dao lại, tiếp đó đỡ Mạn Dao đi vài bước, trở lại tiệm cơm của mình, cho đến khi Mạn Dao ngồi ở trên ghế mới buông lỏng tay đỡ Mạn Dao ra.

"Dương Quang, hôm nay nhờ có anh. Nếu không chỉ sợ em cũng đã không còn trên đời này rồi." Mạn Dao nhìn Dương Quang rót một ly nước nóng đưa tới trên tay mình, Mạn Dao cảm kích không biết phải nói gì mới tốt. "Nói cái gì đó, chúng ta không phải bạn à. Mạn Dao, anh cùng em đi bệnh viện khám một chút, kiểm tra triệt để một chút anh cũng có thể yên tâm một chút. Chỗ trường học, anh đã nhờ bạn học xin nghỉ giúp em."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.