Tô Quý Hoa nhìn Lý Lâm, vừa nhìn đã hiểu hết mọi chuyện, nên cũng không truy hỏi nữa, ngược lại nói: "Bây giờ trong nhà không có người khác, Tiểu Ngư, nói cho ba mẹ biết chuyện của con và Thiệu Tông, ba mẹ cũng muốn biết suy nghĩ của con để sớm chuẩn bị.
”
“Chuẩn bị cái gì?" Tô Ngư ngây ngốc hỏi.
Lý Lâm thấy bộ dáng hoàn toàn không hiểu gì của con gái, nhất thời vui mừng khôn xiết: “Trời ơi con gái ngốc của tôi hahaha.
”
Tô Ngư bĩu môi: "Mẹ…”
“Rồi rồi, mẹ không cười nữa, thật không cười nữa.
" Lý Lâm khoát tay, sự khó chịu trong ngực chậm rãi tiêu tán: “Chuẩn bị cho con lập gia đình chứ gì nữa, qua mấy tháng nữa là con hai mươi, Thiệu Tông hai mươi lăm, tuy rằng cậu ấy có lớn hơn con một chút, nhưng chênh lệch tuổi tác giữa hai đứa cũng không quá lớn, người nhà cậu ấy hẳn là cũng thúc giục cậu ấy kết hôn rồi, con cũng không thể cứ chỉ kết bạn nói chuyện với cậu ấy hết ngày này qua tháng nọ như thế được.
”
Bây giờ tuổi kết hôn hợp pháp là nam hai mươi nữ mười tám, quả thật là Tô Ngư đang ở độ tuổi có thể đăng ký kết hôn.
Tô Quý Hoa: "Anh ủng hộ chuyện Tiểu Ngư nên tìm hiểu lâu một chút, anh thật không muốn con gái lập gia đình sớm như vậy, tuy rằng Thiệu Tông cũng rất ưu tú.
”
Lý Lâm vỗ vai ông: "Không uống rượu sao lại nói sảng thế.
”
Tô Quý Hoa: "! Đương nhiên, chủ yếu vẫn là do Tiểu Ngư quyết định.
”
Tô Ngư suy nghĩ xong, nghiêm túc trả lời: "Con cũng không có ý kiến gì với chuyện đăng ký kết hôn, nhưng con vẫn muốn gặp anh ấy thêm vài lần, đăng ký kết hôn bây giờ thì hơi sớm ạ.
”
Lý Lâm và Tô Quý Hoa vừa nghe liền hiểu được, con gái mình thật sự đã để Lục Thiệu Tông vào trong lòng, vậy bọn họ cũng nên chuẩn bị đồ cưới cho Tiểu Ngư trước thôi, đến lúc đó sớm hay muộn cũng không cần gấp gáp.
Nói chuyện thêm một chút rồi Tô Ngư rửa mặt đi ngủ, cô cũng không có phiền não gì nên nằm xuống là ngủ ngay, bình thường cô rất ít nằm mơ, nhưng đêm nay cô lại mơ thấy cô và Lục Thiệu Tông đăng ký kết hôn, cuộc sống ngọt ngào vui vẻ, còn sinh một cậu con trai đáng yêu, vô cùng ấm áp tốt đẹp…