Nhàn Vũ là đại đệ tử của Vọng Triệt nên có thể đại diện cho các đệ tử khác. Cô làm động tác những người khác cũng liền làm theo. Mọi người sau khi hành lễ thì nhanh chóng để sư phụ mình đến gặp trưởng môn. Còn các đệ tử liền về viện của mình. Nhàn Vũ trải qua có chút nhàm chán nên cô tu luyện.
Vì là tu chân nên họ không cần ăn uống nhưng nếu thấy nhớ trần thế thì liền có thể lấy rau củ trong vườn để thưởng thức. Vì có linh khí đầy đủ nên các loài cây đều tươi tốt, cây nào cây nấy cũng bóng bẩy, xanh mượt. Nhàn Vũ có thẻ bài danh dự nên có thể tự do ra vào khu vườn.
Cô nhổ vài cây rau rồi mang vào nấu. Mùi thơm lan tỏa đến các viện khác khiến mọi người tò mò đi đến phòng ăn. Vừa đến, mọi người đã thấy vị sư tỷ đang xắn tay áo lên nấu cơm. Ai cũng khá bất ngờ vì không nghĩ rằng vị sư tỷ cao ngạo lại có thể xuống bếp nấu cơm nha.
Mọi người thấy nhưng không có ai dám vào, chỉ có Lạc Anh ngây thơ đi vào hỏi:
- Sư tỷ à. Tỷ đang nấu cơm sao? Có thể cho muội ăn không?
- Ừ, tất nhiên là có thể rồi.
Cô không ngại ngần bón cho Lạc Anh một miếng. Cô bé liền thấy miếng rau ngọt tràn ngập khoang miệng thì thỏa mãn. Cô ôm lấy miệng rên lên:
- A ngon quá. Sư tỷ à tỷ có còn không?
- Vẫn còn một ít nhưng mà để cho sư phụ.
- Ể vậy mai tỷ làm cho muội một đĩa nha. Hay là ngay tối nay đi.
Lạc Anh cố tỏ ra dễ thương để cô xiêu lòng. Mà Nhàn Vũ luôn có cảm tình với những thứ đáng yêu nên mới đầu mới đối xử với Bạch Miên như vậy. Cô ăn xong thì liền dọn dẹp khiến người khác có chút cảm tình. Nhưng Ngưng Thủy thì không. Cô ta đã thấy vị sư tỷ này làm rất nhiều việc để lấy lòng người khác nhưng lại không thấy cảnh này thì có chút quái lạ nhưng cũng không để tâm đến.
Nhàn Vũ thì bê chỗ thức ăn mình làm đến cho Vọng Triệt. Cô vừa bê tới nơi liền thấy người này đang tu luyện. Cô dùng linh khí bao quanh để giữ ấm thức ăn, rồi ra ngoài. Anh ta tu luyện xong cũng đã là nửa canh giờ sau. Thấy bàn thức ăn được bọc trên bàn bằng linh khí thì làm hòa tan linh khí liền thấy chỗ thức ăn bên trong.
Anh ta liền gắp lấy một miếng vào miệng. Thấy khá ngon rồi ăn hết. Tuy chỉ thanh đạm nhưng cũng chứa một ít linh khí bên trong nên cũng coi có chỗ tốt trong việc tu luyện...
Nhàn Vũ thì tối đến nấu cho cô cùng Lạc Anh sau khi ăn xong, Lạc Anh liền nán lại trò chuyện với cô. Vì Quý Nhàn Vũ thuộc loại người nội tâm lạnh nhạt với đời sống thường ngày nên khi Nhàn Vũ thay hồn cũng không có điểm gì khác biệt nhiều ngoại trừ việc nấu cơm.
Mỗi ngày cô đều chăm chỉ tu luyện lại có tư chất thượng thừa của thân thể này nên rất nhanh chóng đến trúc cơ. Điều này khiến mọi người khá ngạc nhiên và vui mừng vì có đệ tử đột phá trúc cơ kỳ sớm như vậy. Chưởng môn vui mừng nhất nên ban thưởng cho cô khá nhiều đồ tốt để tu luyện. Còn sư phụ của cô thì giảng cho cô thêm tu tiên. Tuy hơi mờ ảo nhưng cũng khá dễ nhận biết với một người thông minh như Nhàn Vũ.
Nhàn Vũ tu luyện vì có chút thấy chán. Cô không phải loại chăm chỉ gì nhưng thấy mạnh hơn vẫn tốt hơn không thì lấy đoản đao ra cũng chẳng ai làm gì được cô. Cô vô cùng tự tin vào nó đó nhưng cô cũng cần có một thân thể tốt không thì sao có thể trả thù nữ chính đại nhân chứ?
Cô tu luyện như vậy gây cho nữ chính đại nhân ngạc nhiên. Ngưng Thủy nhớ không nhầm thì kiếp trước Nhàn Vũ cần tận nửa năm nữa mới đạt đến cảnh giới này vậy mà giờ đã đến rồi. Chẳng lẽ nào cô trọng sinh về nên mới như vậy? Không thể nào! Ông trời cho cô ta sống lại lần nữa thì cô ta không thể sống dưới bóng của người khác nữa nên cô ta cũng trầm mê tu luyện.
Chẳng bấy lâu sau liền đến lúc nam nữ chính gặp mặt. Nhàn Vũ lại thấy có chút u sầu. Lúc này là khi các đệ tử đi ra ngoài săn ma thú, linh thú để nâng cao cảnh giới cùng đột phá. Ngưng Thủy đã trải qua một lần nên tất nhiên sẽ nhớ rõ. Cô ta tìm những linh thú dễ săn cùng linh thảo.
Nhàn Vũ cũng tìm linh thú để thu hoạch linh thạch cùng linh thảo về cho vào không gian của mình nuôi dưỡng. Tuy gọi là thế giới ảo nhưng không gian của cô có thể nuôi được đó. Cô đi một lúc rồi đến chỗ nam nữ chính gặp nhau mà canh. Đợi một lúc thì thấy Ngưng Thủy đến. Nhàn Vũ không chút nương tay dùng một chiếc lá sắc làm đứt túi đựng bột thu hút thú lên chân Ngưng Thủy. Vậy mà cô ta vẫn chưa phát giác được gì.
Đến lúc hít phải một ít bột thì cô ta mới để ý rằng mình bị dính nhưng không nghĩ đến người trước mặt làm vì cô vẫn cho rằng đó là Quý Nhàn Vũ.