Đi ra khỏi cửa, tôi quay sang trách Cố Trình Tiềm: "Cố tổng, tốt xấu gì anh nên đưa Tiểu Bạch về."
Ít nhất cũng phải để tôi có thời gian bày mưu tính kế với mẹ Cố, tôi sợ rằng nếu tôi không chịu rời đi, Lâm Nguyệt Bạch sẽ phát điên, công khai những việc làm xấu xa trước kia của "tôi" hoặc tạt axit sulfuric vào mặt tôi.
Cố Trình Tiềm nhìn tôi một cái, chậm rãi cúi người xuống, khoảng cách ngày càng gần, tôi ngửi mùi nước hoa nhàn nhạt trên người anh.
Một khuôn mặt vô cùng đẹp trai ngày càng tiến lại gần? Tôi đỏ mặt.
Nhịp tim tôi đập ngày càng nhanh.
Đừng trêu chọc tôi...
Đừng trêu chọc tôi a!!!!
Tôi thực sự không thể chịu đựng được nữa.
Tôi nuốt nước bọt, đưa tay lên muốn đẩy anh ra, anh nắm chặt lấy tay tôi: "Sau này đừng để ý đến Tiểu Bạch nữa, hãy để ý đến anh nhiều hơn."
Tôi:"??"
Anh: "Tiểu Bạch đã có bạn trai, anh đưa cô ấy về người kia sẽ ghen."
Tôi:"???"
Từ khi nào, tại sao tôi không biết, góc nhìn thượng đế không có điều này.
Anh: "Với lại, trước mặt bạn gái anh đưa một phụ nữ khác về nhà, anh có cặn bã như vậy sao?"
Tôi: "...."
Anh ấy nói xong, liền thắt dây an toàn cho tôi.
Mấy ngày sau, tôi đã biết bạn trai của Lâm Nguyệt Bạch là ai.
Lăng Duệ Duệ.
Nhưng...
Mẹ nó, đó không phải là bạn trai, mà là bạn gái!2
Tôi đã rất sốc.
Lúc đó, vì bộ sườn xám mẹ Cố gặp một chút vấn đề, nên muốn đi đến phòng làm việc của Lăng Duệ Duệ.
Cố Trình Tiềm đúng lúc đang có thời gian rảnh, liền dẫn tôi và mẹ Cố đi theo.
Nhưng, vừa bước vào cửa đã nhìn thấy Lâm Nguyệt Bạch ôm Lăng Duệ Duệ, Lâm Nguyệt Bạch còn hôn lên má của Lăng Duệ Duệ.
Tôi: "...."
Mẹ Cố: "..."
Người duy nhất giữ bình tĩnh chính là Cố Trình Tiềm, bởi vì anh đã biết từ trước.
Cố Trình Tiềm bình tĩnh nhìn hai người, kéo tôi rời khỏi hiện trường.