Nữ Phụ Muốn Ly Hôn

Chương 58: Chương 58




Câu hỏi: Giữa hai người yêu đương sẽ có việc nhỏ gì mà cực kì ngọt ngào?
Khương Tiểu Trà: “15551(*) vì sao lại hỏi tui, một con cẩu độc thân vạn năm trả lời vấn đề này? Tui! Có! Thể! Nộp! Giấy! Trắng! Không!
(*) 15551 có ý trào phúng.
Nhưng mà, tuy rằng chưa ăn được thịt heo nhưng ngay ngày hôm qua tui lại có cơ hội nhìn thấy heo chạy một lần nha (cái quỷ gì vậy?), tui đến tiệm cháo nhà dì tui hỗ trợ.

Chắc là khoảng buổi chiều đi, trong tiệm không có khách, tui mới cầm điện thoại cày [Song Xu], tự dưng lại thấy Vân Yên với chồng cô ấy nắm tay nhau đi vào tiệm!
Có phải là không thể tưởng tượng được đúng không? Có phải là không thể tin được đúng không? Lúc đó tui cũng sững sờ ở đó luôn, hơn nửa ngày mới phản ứng lại.

Sau đó nhìn thấy bọn họ ngồi xuống một cái bàn sát tường, Vân Yên dựa vào trên người chồng cô ấy, chồng cổ thì một tay ôm cổ, một tay lướt thực đơn, siêu kiên nhẫn hỏi mấy câu cổ muốn cái ăn gì lận, không phải chỉ là đơn giản trực tiếp hỏi “Em ăn gì” nha.

Ảnh là giới thiệu đồ ăn kèm, sau đó mới dụ cổ “Cái này ngọt này” “Cái này thơm này” “Cái này em sẽ thích này”.

Cũng sắp lướt đến cuối quyển menu rồi, nhưng lại không hề có một chút không kiên nhẫn nào! Vân Yên có thể là quay phim nên mệt quá đi, bị anh chồng lải nhải đến sắp ngủ liền tùy tiện chỉ đại một món cháo, chồng cổ vui vẻ cực kì với……Tui cũng không biết nói như thế nào mới diễn tả được, dù sao thì là cực kỳ vui vẻ, cực kỳ kích động.

Sau đó dặn tui cái này, dặn tui cái kia, siêu siêu cẩn thận.

Lúc chờ cháo được mang ra, tui liền thấy chồng cổ, nào là vỗ lưng cho cổ, nào là sửa lại quần áo cho cổ, duy trì dáng ngồi kia không hề động đậy rất lâu.

Bên ngoài có đứa nhỏ khóc la, ảnh còn Che! Lại! Tai! Cho Vân Yên.
Sau đó cháo được bưng lên rồi, tui còn cho là bọn họ có thể ngừng rải cẩu lương để ăn cháo.

Vân Yên lại ôm chồng không động đậy, chồng cổ gọi vài tiếng cũng không thấy cổ dậy, anh chồng không có cách nào liền bưng bát cháo lên rồi đút từng muỗng từng muỗng cho cổ.


Trước khi đút còn tự mình thử xem có nóng hay không, thổi nguội bớt rồi mới đút cho Vân Yên! Vân Yên ăn mấy muỗng liền không chịu ăn, ảnh bắt đầu vừa dỗ dành vừa nói đạo lý, quả thật là y như mẹ! Tui cảm thấy nên có một từ mới-------bạn trai như mẹ! Trên Weibo mỗi ngày còn đồn bọn họ sắp ly hôn, tui nghĩ sắp ly hôn thì cũng không thể giống như bọn họ vậy đi, người ta rõ ràng là còn đang ngọt ngào lắm, nick marketing thì đúng là chỉ biết cọ nhiệt độ, miệng không thể nói một câu nào dễ nghe!
Cuối cùng quảng cáo cho tiệm cháo nhà dì tui một cái, địa chỉ là xx chỗ ngã tư đường khu xx, Tây Thành, cháo chỗ này ngay cả Vân Yên cũng thích nha!”
Bình luận này vừa được đăng lên chưa tới vài phút đã được nhiều lượt like đưa lên top.

Bình luận bên dưới lại chia thành hai cực, một nửa là ồn ào hô ngọt theo, một nửa còn lại thì phỏng đoán cô là fan của Vân Yên, nhìn thấy trên Weibo đồn Vân Yên ly hôn nên mới ngồi không yên, vì thế liền đi dựng một chuyện như vậy.

Mặt khác còn có thêm đánh giá------đọc tiểu thuyết ngôn tình nhiều quá rồi đúng không, xạo giả muốn chết.
Chuyện cứ lên men đến cuối cùng, Khương Tiểu Trà biến thành một học sinh tiểu học trẻ trâu không biết xấu hổ, đọc nhiều tiểu thuyết ngôn tình quá nên mắc phải chứng ảo tưởng, tàn tật nhưng ý chí kiên định, làm fan cũng không quên quảng cáo cho tiệm cháo nhà dì mình.
Khương Tiểu Trà tức giận, cô chỉ có một cái miệng nên cãi không lại bọn họ, mắt thấy những người ban đầu tin cô cũng bắt đầu nghi ngờ cô, Khương Tiểu Trà cười lạnh một tiếng, đầu nóng lên liền đùng đùng ném ra ba tấm ảnh chụp.
Khương Tiểu Trà: “Tôi có bệnh sao mà tôi dựng chuyện này lên, ảnh chụp đây, mấy người thích tin thì tin!”
Khu bình luận trong nháy mắt liền yên tĩnh, có mấy người nghi ngờ ảnh chụp là photoshop nhưng cũng không tạo ra được bọt nước gì lớn.

Không bao lâu sau, bình luận của Khương Tiểu Trà cùng với ảnh mà cô đăng cùng nhau leo lên hot search.
“Vân Yên ăn cháo” ở trên hot search vẻn vẹn cả một ngày.

Bên dưới có người kêu ngọt, có người tag bạn trai mình nói học chồng người ta đi, còn có fan hô to antifan với nick marketing lại bị vả mặt đi.
Nick marketing yên tĩnh rồi nhưng antifan thì vẫn còn vài người chưa chịu phục.

Lại bắt đầu hoài nghi Vân Yên là cố ý thiết kế để chụp, lại trào phúng Vân Yên tự mua quảng cáo cho mình.

Sau khi bị chính bản thân Khương Tiểu Trà đi ra phủ nhận xong liền sửa miệng chỉ trích Vân Yên làm quá, nói Vân Yên cũng không phải em bé hai ba tuổi, ăn một bữa cơm cũng cần người khác đút sao? Không phải quá không thông cảm tổng giám đốc Thẩm sao? Tổng giám đốc Thẩm bận rộn công việc như vậy, cô ta không chăm sóc anh mà ngược lại còn gia tăng gánh nặng cho anh chồng, chưa thấy qua người nào ích kỉ như vậy.

Sau đó fan với mấy người qua đường nhìn không nổi nữa, cùng nhau chúc bọn họ “Sau này khi kết hôn phải ngày ngày chăm sóc chồng” xong thì bọn họ mới chịu ào ào câm miệng.
Phong ba lúc này đây, Vân Yên cũng chú ý tới.
Sau khi kết thúc công việc thì cô cũng không có việc gì để làm, mỗi ngày đi lên công ty với Thẩm Ám, ở văn phòng anh ăn ngủ ngủ chơi, năm mới cũng trôi qua giống như vậy.

Sau khi ở nhà ngấy cả một ngày Tết Nguyên Đán với Thẩm Ám xong lại tiếp tục tới chỗ làm với anh.

Trong phòng nghỉ đã nhồi đầy đồ của cô, nhân viên trong công ty đều thấy cả nhưng không thể nói gì, có đôi khi Thẩm Ám tăng ca thì cô sẽ ngủ ở bên trong.
Cô biết Thẩm Ám đối với cô tốt nhưng nhìn từ góc độ của người khác thì cảm giác khác đi.

Ký ức hôm đó cứ mơ mơ hồ hồ, Vân Yên cũng nhớ không nổi.

Cô nhìn ảnh chụp, còn hình dung giữa những hàng chữ của “Khương Tiểu Trà”, trong lòng cô cực kì cảm động, ngoài ra còn không tránh được mà sinh ra chút áy náy.
Vì thế liền có một phụ nữ mang thai mềm múp dính ngấy ở trong lòng Thẩm Ám.

Cô ôm lấy cổ anh rồi cọ cọ vào sườn mặt của anh, làm nũng với anh.
“Đói bụng?” Thẩm Ám dừng tay, chạm nhẹ môi vào lỗ tai của cô, hỏi: “Muốn anh nấu chút cháo cho em không?”
Từ sau ngày đó, Thẩm Ám bắt đầu cho rằng cô thích chè táo đỏ hạt sen, cho nên mỗi một bữa đều làm cho cô ăn.

Cô đã ăn đến sắp ói ra nhưng mà cũng không thèm ăn cái gì khác cho nên mới miễn cưỡng ăn.
Hôm nay Vân Yên lại lắc đầu, nói không muốn.
Thẩm Ám có chút thất vọng: “Không thích sao?”

Vân Yên vội vàng lắc đầu: “Thích! Nhưng mà tối nay em nghĩ đến lượt em nấu cơm, ừ……anh thích ăn cái gì?”
Thẩm Ám hình như cũng không có thích ăn cái gì.
“Làm sao lại muốn nấu cơm?” Thẩm Ám không muốn để cho cô vào phòng bếp nên anh thương lượng với cô: “Muốn ăn gì thì để anh làm cho em, em ngoan ngoãn chờ là tốt rồi, được không?”
“Em muốn làm cho anh ăn” Vân Yên nói: “Mỗi ngày đều là anh chăm sóc em, em cũng muốn chăm sóc anh nha” hai mắt cô rũ xuống, cách lớp quần chọc chọc lên cơ bụng của anh : “Nói nhanh lên, tối nay anh muốn ăn cái gì?”
Hầu kết của Thẩm Ám lên xuống, hôn nhẹ lên khóe miệng của cô rồi thấp giọng nói: “Em làm cái gì anh cũng thích”
Buổi tối hai người về nhà sớm.
Vừa vào nhà Vân Yên đã cởi áo khoác ra, gấp gáp chạy vào bếp.

Khả năng làm bếp của Thẩm Ám rất tốt, phòng bếp đã thành trận địa của anh nên đã rất lâu rồi cô chưa có bước vào đây, cảm thấy thật xa lạ với vị trí để đồ này kia.
Thẩm Ám khẳng định là lo lắng để cô một mình nên cũng đi theo vào với cô.

Nhưng lúc này Vân Yên lại không muốn anh ở bên, muốn làm ra đồ ăn để cho anh kinh ngạc mà, vì thế liền đuổi anh đi ra ngoài.

Thẩm Ám bất đắc dĩ, cứ mãi dặn dò cô mấy câu rồi mới đóng cửa đi ra.

Phòng bếp leng keng lạch cạch một thời gian dài, tim Thẩm Ám cũng treo lên thật cao, cứ cách một lát là lại liếc nhìn một cái.

Tối rồi, Vân Yên mới bưng một mân sườn xào chua ngọt đẩy cửa phòng bếp đi ra.
Thẩm Ám nhận lấy, vẻ ngoài của món sườn xào chua ngọt vậy mà lại dễ nhìn ngoài ý muốn.
Hai người bưng một món rồi một món đi ra, để lên bàn cơm đã dọn xong, Vân Yên kéo ghế ra: "Anh lại đây ngồi”
Thẩm Ám như được sủng mà kinh ngồi xuống.
“Nếm thử đi” Vân Yên lại đưa một đôi đũa cho anh.
Anh cầm lấy, ở dưới anh mắt chờ mong của cô, cũng không ôm kỳ vọng cái gì mà gắp một miếng khoai tây.
Chín, không mặn không nhạt, mùi vị không thể nói là rất tốt nhưng cũng không coi như quá kém.

Nói ngắn lại là năm chữ------không có độc, ăn được.

Thẩm Ám khen ngợi: “Ăn ngon”
Vân Yên cười đến mặt mày cong cong: “Vậy anh ăn nhiều một chút” Sau đó mới nhớ ra: “Đúng rồi, còn có canh, em đi xem nồi canh một cái” Nói xong liền chạy vào bếp.
Thẩm Ám nhìn bóng lưng của cô mà trong lòng ấm áp dào dạt, lại gặp một đũa đồ ăn khác.

Ăn rồi ăn, nhìn thấy điện thoại ở góc bàn, tay anh ngừng lại, Thẩm Ám cầm lấy chụp một tấm ảnh, nghĩ rằng không thể một mình anh biết vợ anh tốt như vậy.
Đăng Weibo, kèm theo dòng chữ: Vợ làm.
Thẩm Ám cũng là có fan, tuy là không nhiều bằng Vân Yên nhưng là tuyệt đối cũng không ít.

Vừa đăng lên liền có được một chuỗi bình luận.
Vân Yên còn chưa đi ra, Thẩm Ám định chờ cô ra rồi ăn với anh.

Anh rảnh rỗi mà mở khung bình luận xem, sau đó sửng sốt.
“Antifan mất mặt rồi đúng không? Nói Vân Yên làm trò? Nói Vân Yên không biết chăm sóc người khác? Nói Vân Yên ích kỉ? Mấy người biết làm một bàn đồ ăn như vậy không? Ha ha”
“Tui đã nói là hai người ngọt ngào như vậy thì làm sao có thể ly hôn, ai nói bọn họ rất lâu rồi không tương tác, ai bảo Thẩm Ám định ném Vân Yên nhanh chóng chạy ra đây nha.

Thẩm Ám đăng Weibo, ủy viên kiểm tra kỷ luật với nhóm trinh thám nên làm việc rồi kìa”
“Đều là nick marketing đồn chuyện vô căn cứ, một ngày không bôi đen Vân Yên liền cả người không thoải mái đúng không?”
“Ờmmmmmmm, theo tui thấy thì, hôm nay vừa có người nói Vân Yên không săn sóc, Vân Yên liền làm một bàn đồ ăn lớn, tổng giám đốc Thẩm liền đăng Weibo……tất cả những thứ này không phải đều quá khéo sao?”
“Lầu trên, mỗi ngày đều suy nghĩ chuyện âm mưu không mệt sao?”
…...
Thẩm Ám bận công việc với còn phải chăm sóc Vân Yên nên đã rất lâu rồi không có lên mạng, anh còn thật không biết lại có người bôi đen Vân Yên.
Trách không được hôm nay Vân Yên không giống bình thường, đoán chừng là nhìn thấy mấy chuyện đó.
Thẩm Ám nhíu mày bỏ điện thoại xuống, anh gõ gõ ngón tay lên mặt bàn.
Không chỉ phải lấp miệng của mấy người đó lại, anh còn có chuyện vẫn chưa làm------đó chính là cho Vân Yên một hôn lễ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.