Nữ Phụ! Nổi Loạn Đi!

Chương 2



Nguyên chủ họ Đàm - Đàm Linh Vũ

Tiểu thư nhà giàu có và tất nhiên sắm vai nữ phụ như mô típ cũ là vị hôn thê của nam chủ Thịnh Tuấn Lãng

Chuyên đi phá rối nam chủ và nữ chủ kết quả...nhà tan cửa nát

Cô thầm đỡ trán

Chỉ ước hờ vài câu liền biến thành sự thật rồi

Vậy hiện tại cô đã là nữ phụ! Đã vậy cô sẽ đóng tròn vai nữ phụ hoàn hảo!

Nữ chính và đám nam chính chờ đó đi! Ta sẽ chơi lật tung các người!

Linh Vũ vươn tay lấy chiếc gương bên cạnh trên cái tủ

Chiếc gương phản chiếu ra một thiếu nữ phải nói là xinh đẹp, làn da trắng trẻo, mái tóc nhuộm line đỏ đen dài ngang vai có chút xoăn phần đuôi

" Chậc! Phải nói nguyên chủ có cá tính đấy " Cô soi minh trong gương

Nhưng thế quái nào căn phòng lại là màu tím!

* Cốc cốc * " Tiểu Vũ à, Dậy chưa con? " Giọng nói người phụ nữ phát ra từ ngoài cửa

Cô đứng hình nhanh chóng cất chiếc gương vào trong chăn

Bây giờ đến giai đoạn nào rồi nhỉ?

Mà khoan giờ xưng hô với bà ấy như thế nào? Trước giờ cô đâu có mẹ!

" Mẹ...vào đi " Cô cứng nhắc nói

* Cạch * Một người phụ nữ trung niên đi vào thoạt nhìn vẫn rất trẻ đẹp trên tay cầm một khay cháo

" Hết sốt chưa con? " Bà dịu dàng hỏi tay đặt lên trán Linh Vũ

Cô giật mình né tránh

" Sao vậy? "

" K...không có gì. Con khỏi rồi " Cô giương môi

Người phụ nữ này tên - Linh Nga, mẹ nguyên chủ

" Vậy thật tốt! Con mau ăn cháo đi. Tí nữa thầy dạy violin sẽ đến "

" Violin? " Cô ngẩn người

Hình như nguyên chủ muốn thi vào trường để theo đuổi nam chủ lên mới học violin để vào trường

Kỹ thuật của nguyên chủ rất kém lên chỉ vào được lớp D nhưng cô đòi lên lớp A của nam chủ Thịnh Tuấn Lãng cho bằng được

Dẫn đến cha mẹ nguyên chủ đập tiền kéo cô ta lên lớp A

" Hiệu trưởng nói nếu con không tiến bộ hơn thì liền bị kéo xuống lớp D không có chuyện ở lại lớp A nữa " Linh Nga nghiêm túc nói

" Kéo xuống liền kéo xuống có vấn đề gì sao? " Cô bình thản nói

Có chết cô cũng không học violin đâu! Tổn hại thời gian quá lớn!

" Nhưng chẳng phải con muốn học cùng thằng nhóc họ Thịnh sao? " Bà ngạc nhiên

" Thật ra thì con cũng không thích anh ta nữa "

" Hả " Linh Nga kinh ngạc

Chẳng phải con gái bà rất thích thằng bé đó hay sao?

Thậm chí lúc nhỏ còn đòi bằng được

Bây giờ liền nói không thích!

Cô thở dài " Mẹ biết đấy lúc đó con còn nhỏ không phân biệt được 'thích' và 'yêu'...Còn bây giờ con không thích anh ta nữa " Cô nhún vai

Linh Vũ nói xong tự nhiên muốn nổi da gà

Chưa bao giờ cô nói sâu sắc đến thế!

Thật đáng khen!

Mẹ Nga sửng sốt " Linh Vũ con...thật sự trưởng thành rồi! "

" Mẹ rất vui " Bà đưa tay xoa đầu cô

" Mau ăn đi để mẹ lấy thêm đồ ngọt " Bà dịu hiền nói

Mở cửa ra khỏi phòng

Linh Vũ trầm mặc

Đưa tay lên đầu mình sờ thử " Thì ra đây gọi là tình thân sao? "

Rồi lại trượt xuống ngực mình " Chưa đủ... "

Vẫn trống rỗng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.