Không hề được tôn trọng, thiếu niên bị nhốt trong lồng sắt cao tầm một mét, nửa thân trên để trần đầy rẫy những vết thương, da thịt từ trên xuống dưới chẳng có lấy một chỗ lành lặn. Bị nhốt trong lồng nên cậu chỉ có thể cuộn người lại, vì vậy, những vết thương đó đâu thể kết vảy, máu không ngừng thấm ra, trông cực kỳ dọa người.
Hai tay bị còng vào song sắt của lồng, trông cậu chẳng khác nào chó nhà có tang.
Mặc dù cúi đầu và không lên tiếng nhưng đáy mắt cậu lại tràn ngập sự tàn nhẫn như dã thú.
Người này chính là Túc Ảnh.
Thời gian đầu, Túc Ảnh bị Mộ Cửu Lăng đè nặng, không hề có năng lực đánh trả, vô cùng đáng thương.
Khi giới thiệu Túc Ảnh, người đứng trên sân khấu đã dùng những lời lẽ miệt thị: "Tiểu súc sinh này là Mộ gia tiện tay ném tới đây, ai mua, giá cả rất rẻ!"
Tuy nói là Mộ gia tiện tay ném nhưng cũng mang mác Mộ gia, ai dám mua chứ!
Mộ gia ném "đồ chơi" tới lò sát sinh, chẳng qua là muốn làm nhục tên tiểu súc sinh này thôi, nếu thật sự chơi chán thì đã tự tay giải quyết rồi.
Tuy những kẻ ở đây thích làm xằng làm bậy nhưng cũng biết người nào có thể động tới, người nào không thể chọc vào.
Vậy nên, chẳng hề có người ra giá.
Đường Hoan nhỏ nhẹ lên tiếng: "Tôi mua. Xin hỏi, giá cả rẻ thế nào?"
Tất cả mọi người đều sững sờ, không hẹn mà cùng nhìn về phía Đường Hoan.
Cô gái với vẻ ngoài yếu đuối này không lên tiếng thì thôi, chứ nếu lên tiếng rồi thì thật khiến người khác phải kinh ngạc. Rốt cuộc, cô không biết Mộ gia, hay biết rõ Mộ gia nhưng vẫn cố đối đầu?
Ngay cả thiếu niên bị nhốt trong lồng sắt cũng không tự chủ được mà nhìn về phía Đường Hoan.
"Giá khởi điểm, năm mươi nghìn." Ở những nơi thế này, giá đó đã coi là thấp, Mộ gia nói, tiểu súc sinh chỉ đáng chừng ấy tiền.
Đường Hoan "A" một tiếng: "Đắt vậy cơ à?"
Ở trong lồng sắt, Túc Ảnh dữ tợn nhìn chằm chằm Đường Hoan, đáy mắt hiện lên sự hung ác và tàn bạo
Tất cả những kẻ có mặt:...... Lại một lần nữa sững sờ.
Người này tới phá hoại hả?
"Vậy... tôi mua cậu ấy." Trước mặt bao người, cô gái có đôi mắt vô thần lấy từ trong túi ra một tấm thẻ ngân hàng, sờ sờ rồi lại vuốt vuốt một lúc mới chịu hạ quyết tâm.
Nhìn thấy động tác lưu luyến không buông kia, người sáng suốt đều cảm thấy chẳng còn gì để nói.
Tiếc tiền thì đừng mua chứ!
Cũng chẳng phải vàng bạc quý báu gì, chỉ là món đồ chơi của Mộ gia mà thôi, mua là rước tai họa về nhà đó!
Sau khi quét thẻ, Đường Hoan được nhân viên dẫn đường, cô chậm rãi đi lên sân khấu, cong lưng nâng thiếu niên từ trong lồng sắt ra.
Cô sờ soạng dắt tay Túc Ảnh, Túc Ảnh không phản kháng, chỉ là khóe miệng lại cong lên đầy tàn nhẫn.
Xem ra, người phụ nữ này là người vô dụng, đi theo cô vẫn tốt hơn rơi vào tay kẻ khác.
Cậu không phải người tốt đẹp gì, chỉ cần có giá trị lợi dụng, cậu đều có thể lợi dụng.
Đường Hoan nắm lấy bàn tay đầy máu của Túc Ảnh, có vẻ như tay cậu cũng bị thương cực kỳ nghiêm trọng. Khi sờ tới một chỗ máu thịt be bét, Đường Hoan bất giác run lên nhưng Túc Ảnh lại không hề rên một tiếng, cứ như thể cậu chẳng để tâm tới vết thương ấy vậy.
"Mắt chị không nhìn thấy gì, về sau em chỉ đường cho chị được chứ?" - Đường Hoan vươn tay xoa xoa đỉnh đầu Túc Ảnh, sau đó lại sờ sờ khuôn mặt cậu. Boss phản diện chắc không xấu được đâu, chứ nếu bỏ năm mươi nghìn mua về cái mặt hàng xấu xí thì cũng hơi thiệt!
Túc Ảnh nhìn người phụ nữ trẻ tuổi trước mặt, sau đó gục đầu xuống, tròng mắt âm u, coi cậu thành một con chó?
Trong ánh nhìn của một đám thiểu năng trí tuệ, Đương Hoan dắt tay Túc Ảnh.
A, một đám ngốc X vô tri, bà đây mua chính là boss phản diện, người có thể diệt sạch cả nhà các người chỉ trong một dây ở tương lai đấy!
___________________
Cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện trong suốt thời gian qua, cũng cảm ơn mọi người đã bỏ thời gian chỉ lỗi cho Diệp mỗ.
Thỉnh thoảng Diệp mỗ sẽ mắc lỗi sai về tên nhân vật, thường quen tay dùng tên của nam chính ở thế giới trước cho thế giới đang edit, nếu mọi người phát hiện, mong mọi người tiếp tục nhắc nhở Diệp mỗ, kể cả những lỗi sai khác nữa. Như hôm nay, không nhờ bạn matcha102nhắc nhở Diệp mỗ đăng lộn thứ tự chương, chắc Diệp mỗ cũng không biết, cảm ơn bạn nhiều lắm lắm lắm~
Một lần nữa, chân thành cảm ơn mọi người. Lâu rồi không edit, Diệp mỗ cứ mắc những lỗi đâu đâu ấy, haha